Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiên Mộ chi hồn bắt đầu hành động, cái miệng cự đại phun ra một cơn bão linh hồn vô cùng mãnh liệt. Cơn bão điên cuồng xoay tròn, rồi giống như một mũi nhọn, hung hăng lao về phía Đế Thiên An.

Đối mặt với đòn công kích của Thiên Mộ chi hồn, Đế Thiên An không có lựa chọn đón đở, tuy hắn không ngại nhưng ai ngu chịu để cho người khác đánh cơ chứ.

Đế Thiên An cười nói : “Nó sinh ra vốn là một sự sai lầm. Có lẽ năm đó, vị cường giả Đấu Đế sáng tạo ra Thiên Mộ này cũng không ngờ rằng nơi đây sẽ cho ra đời một loại sinh linh quỷ dị như nó”

Thiên Mộ chi hồn nhìn thân ảnh hai người thoát đi công kích của mình, xuất hiện ở một nơi khác, hờ hững đáp trả lại : “Nói hươu nói vượn…! Ta chính là do ý muốn của chủ nhân mà sinh ra. Ta chính là thủ hộ giả của mảnh không gian này. Nhờ có ta mà các ngươi mới sống lại, cho nên các ngươi phải dựa theo qui tắc của ta!”

Diễm Linh Cơ cười nói : “Bọn họ còn sống là nhờ Thiên Mộ, chứ thực sự không phải là nhờ ngươi!”

“Ta chính là Thiên Mộ, Thiên Mộ chính là ta” Thanh âm của Thiên Mộ chi hồn đột nhiên trở nên bén nhọn hơn.

“Ngươi không phải là Thiên Mộ! Ngươi được sinh ra cũng không phải là do Thiên Mộ, mà là do sự ngưng tụ của đám tàn hồn ở trong đây. Từ một góc độ nào đó mà nói thì chính bọn chúng đã tạo ra ngươi.” Đế Thiên An giọng nói bình thản nhưng đã làm cho gương mặt khổng lồ của Thiên Mộ chi hồn ngày càng vặn vẹo, lộ ra một vẻ dữ tợn.

“Nếu như ngươi đã cố ý muốn chết, ta đây sẽ thành toàn cho ngươi!”

Nhìn Thiên Mộ chi hồn lại phun ra một cơn bảo linh hồn công kích, bài cũ lại lặp lại Đế Thiên An mang Diễm Linh Cơ cấp tốc dịch chuyển khỏi phạm vi của cơn bão, sau đó bàn tay khẻ động, từ người bắn ra một ngọn hỏa diễm rực rở.

“Đem bổn nguyên linh hồn của ngươi giao cho ta đi!” Đế Thiên An hai tay kết ấn, Đế Viêm đón gió mà lên bốc lên ngùn ngụn, rồi hóa thành vô số hỏa chỉ lao đến Thiên Mộ Chi Hồn to lớn khuôn mặt.

“ Aaa” Thiên Mộ chi hồn hoảng sợ, từ miệng phát ra gào thét thống khổ khi Đế Viêm không chỉ mang lại sức tàn phá đáng sợ, mà còn đối với linh hồn lực của nó mang đến hư tổn, đem lực lượng của nó cắn nuốt hủy diệt đi.

“ Còn nữa đây” Diễm Linh Cơ cũng nhanh lấy ra Dị Hỏa của mình công kích.

Đôi vợ chồng Đế Thiên An còn thúc đẩy thêm hai ngọn Vẫn Lạc Tâm Viêm lực lượng, hai ngọn hỏa thương hỏa chủng cắm phập vào linh hồn khổng lồ kia, so với các ngọn Dị Hỏa khác thì Vẫn Lạc Tâm Viêm có sức sát thương với linh hồn thể cực kỳ mạnh mẽ.

Chuyện còn chưa dừng lại ở đó, một cái hắc động ở bên cạnh Đế Thiên An mở ra, từ bên trong những bóng ảnh nữ tử xinh đẹp nhanh chóng lao ra bên ngoài, trên tay bọn họ xuất hiện những sợi tơ lao đến bám lấy linh hồn to lớn của Thiên Mộ chi hồn.

“A aaaa”Lừa khói tràn ngập, Thiên Mộ chi hồn kêu lên thê lương.

Nếu như đánh nhau bình thường, nó không sợ. Nhưng hôm nay lại không phải bình thường đánh nhau, bởi nó phải đối mặt với rất nhiều đối thủ tham dự vào vây công nó.

Linh hồn nó mạnh mẽ song có những ngọn Dị Hỏa quá mức đáng sợ. Đối với linh hồn thể như nó có lực sát thương quá lớn, vùng vẩy thoát khỏi không gian muốn trốn đi, nhưng cả người đả bị phong ấn trong một không gian cực kỳ cứng rắn.

“ Trấn” Chúc Khôn quát lạnh một tiếng, không gian chi lực bao trùm đem toàn bộ vùng không gian lân cận Thiên Mộ chi hồn cầm cố, không cho nó cơ hội đào thoát.

Có lợi hại một siêu cấp trợ lực bên người, Đế Thiên An làm sao mà bỏ qua cho được, Chúc Khôn lại vinh hạnh được hắn dụ vào nội thế giới rồi đem vào Thiên Mộ không gian, tham dự vào vây giết Thiên Mộ.

Tuy Thiên Mộ chi hồn có Đế cảnh linh hồn, sức chiến đấu vô cùng hung hãn, nhưng nó hung hãn với ai cái đã, có thể nó làm vua một cõi trong thế giới này, nhưng đụng phải nhóm người Đế Thiên An chính là xác định.

Chúc Khôn là Đấu Thánh chín tinh hậu kỳ, thực lực chỉ mạnh chứ không thua nó, cộng thêm nhiều Thiên cảnh linh hồn thông qua Thôn Linh đại pháp vây công, có Dị Hỏa công kích, linh hồn thể của Thiên Mộ chi hồn chỉ có thể nằm im mà trúng đạn.

Trên bầu trời, gương mặt của Thiên Mộ chi hồn bị ngọn lửa khổng lồ tràn ngập thiêu đốt, dần trở nên nhanh chóng héo rút.

Gương mặt khổng lồ không ngừng héo rút trong ngọn lửa, sau một lúc lâu lại biến thành bộ dáng như bóng người.

Hai đồng tử màu đỏ tươi nổi giận, gắt gao nhìn hai thân ảnh sát ý ngùn ngụt bành trướng.

Mặc cho Thiên Mộ chi hồn gào thét, vẫn không thèm để ý đến. Hai tay khép lại, nhanh chóng biến đổi thành một ấn quyết rườm rà phức tạp.

Theo sự biến đổi của ấn quyết, từng tia hỏa diễm đột nhiên bạo lướt ra từ đầu ngón tay, cuối cùng nhanh chóng đan vào trong bầu trời, tạo thành một trận pháp thật lớn.

Mà trung tâm trận chính là Thiên Mộ chi hồn.

“Xuy… xuy…”

Đại trận hình thành, Thiên Mộ chi hồn còn chưa kịp phản ứng thì vô tận hỏa tuyến từ trong đại trận như phô thiên cái địa đã phủ xuống, xuyên thủng thân thể Thiên Mộ chi hồn, đem nó quấn trong đại trận.

“Rầm… rầm…”

Bị quấn lấy, Thiên Mộ chi hồn điên cuồng giãy dụa, những sợi hỏa tuyến nhìn như bạc nhược yếu ớt ấy lại giống như khắc chế được linh hồn lực lượng.

Cho dù linh hồn trùng kích có mạnh mẽ cỡ nào, khi vừa tiếp xúc với hỏa tuyến liền nhanh chóng yếu bớt.

Sau một hồi giãy dụa không có kết quả, ý chí của Thiên Mộ chi hồn cũng mềm yếu hơn rất nhiều, từ đe dọa chuyển sang cầu xin nịnh bợ bởi nó biết cứ kéo dài nó xong rồi.

“ Rất tiếc ta không có hứng thú” Khóe môi nhích lên cười tà, hay bàn tay nắm lại sau đó thu về theo động tác của hắn có thể thấy được một khe hở óng ánh ước chừng hơn một trượng từ từ bị kéo ra khỏi thân thể Thiên Mộ chi hồn.

Khi khe hở óng ánh vừa bị lộ ra một góc, hào quang sáng chói từ trong đó liền rơi vào tay hắn, một cảm giác ấm áp lập tức xuất hiện sâu trong linh hồn.

Lúc này, không chỉDiễm Linh Cơ mà còn đám nữ xung quanh giống như nghe được linh hồn mình tham lam hò hét khi thấy.

Kèm theo linh hồn bổn nguyên bị kéo ra Thiên Mộ chi hồn cũng phát ra từng đợt gào thét giống như dã thú. Lúc này, nó hoàn toàn cảm thấy sợ hãi, hoảng sợ tuyệt vọng

“Thả ta ra! Ta giao cho ngươi cả Thiên Mộ, ngươi muốn cái gì cũng được ” Vô cùng sợ hãi, Thiên Mộ chi hồn không ngừng hô lớn.

“ Thả cươi... ta làm sao vào Đế cảnh đây... nằm mơ à”Diễm Linh Cơ cười, điều khiển Dị Hỏa của mình gia tăng việc hủy hoại Thiên Mộ chi hồn.

Nhưng hắn hò hét cũng không có tác dụng, hai vợ chồng Đế Thiên An chẳng thèm liếc nó lấy một cái, thủ ấn nhanh chóng biến hóa, hỏa tuyến lực đạo càng lúc càng lớn mạnh.

Cuối cùng, khe hở óng ánh hơn phân nửa bị cưỡng ép kéo ra khỏi thân thể Thiên Mộ chi hồn. Khe hở tròn óng ánh cũng hoàn toàn bay ra khỏi cơ thể Thiên Mộ chi hồn, mang theo sức mạnh trong người của nó.

“Đừng! Trả lại cho ta!”Linh hồn bổn nguyên bị cưỡng ép rút ra, cảm giác suy yếu lập tức lan tràn trong thân thể Thiên Mộ chi hồn.

Nó điên cuồng gào thét, xông về phía linh hồn bổn nguyên, nhưng không cách nào lao đến được, các sợi hỏa chỉ vây kín nó, sợi xích đen ngòm to lớn giam giữ, một lực áp khổng lồ cả vùng không gian quanh thân bị một người giam cầm, không cách nào có thể thoát đi được.

“A!!! ”

Thiên Mộ chi hồn chỉ có thể trơ mắt nhìn lực lượng của mình rời đi, không cách nào có thể thoát khốn khỏi lao tù, thê thảm thét lớn.

Lực lượng càng ngày càng yếu đi, cuối cùng kịp thét thảm một tiếng, rồi bị Dị Hỏa đốt cháy thành hư vô không còn sót lại thứ gì.

Cùng với Thiên Mộ chi hồn biến mất, những đôi mắt đỏ rực của những năng lượng thể còn lại trong cả phiến thiên địa liền trở nên thanh minh không ít.

Khi nhìn về phía những linh hồn thể khác, cảm giác muốn ăn tươi nuốt sống bọn họ đã tiêu tán rất nhiều.

Sau một lúc run rẩy, hầu như tất cả năng lượng thể đều cung kính quỳ xuống trước hai thân ảnh trên bầu trời.

“ Thiên Mộ Chi Hồn cũng xong đời” Tiêu Huyền nhìn lên bầu trời mà cảm khái, động tĩnh của đám người Đế Thiên An lớn như vậy làm sao mà hắn không biết cho được.

Hắn bản thân cũng có thể giết chết được Thiên Mộ Chi Hồn, nhưng đánh đổi là linh hồn hắn cũng tiêu vong theo sau đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK