Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau đó hắn vội nhảy đến chỗ Đàm Hoa Liên, tươi cười nói : “ Hoa Liên, mau đi thôi, đừng cho lệnh huynh thêm phiền toái”

Đế Thiên An bất kể đám người xung quanh, đi về phía trước mấy bước ngạo nghễ nhìn Tống Võ Môn, bá khí nói : “ Đế Thiên An ta không môn không phái, cảm ngộ thiên địa vạn vật xung quanh mà ngộ ra võ công. Hôm nay nhất chiến sinh tử do trời định, Tống Võ Môn có bao nhiêu người đều lên hết cả đi”

Nhất thời đám người sửng sờ trong giây lát, chỉ còn lại thanh âm vang vọng của Đế Thiên An, họ nghe mà không dám tin tưởng được.

Một kẻ không môn không phái lại có thể tự nghĩ ra võ công, dùng võ công ấy thể hiện ra uy lực vượt trội, một nữa Tống Võ Môn người đã chết. Cho dù là Hội Đồng Trưởng Lão hay môn chủ đều không cách nào chiếm thượng phong trước y.

“ Muốn đi ngươi cứ đi. Đàm Hoa Liên này không phải là kẻ tham sống sợ chết” Đàm Hoa Liên ngơ ngác trong chốc lát, sau đó một kiếm vung ra trực tiếp quét đến Hàn Phi Quang đem hắn phân cách, nâng kiếm mà đến vị trí Đế Thiên An mà đứng.

“ Huynh đừng nói, ý ta đã quyết” Chuyện đã đến nước này Đàm Hoa Liên cũng trực tiếp thừa nhận, nâng kiếm lên thủ thế, cất lời nói : “ Đàm Hoa Liên cùng lệnh huynh thỉnh chiến Tống Võ Môn”

Đã không nói thì thôi, Đàm Hoa Liên vừa nói ra làm cho Tống Võ Môn đám người biến sắc, bọn họ đã nghe từ Đế Thiên An rằng thiếu niên này là truyền nhân Kiếm Vương đại nhân. Nay nghe hắn họ Đàm, cùng họ với Kiếm Vương Đàm Thân Du, có ngu cũng biết có quan hệ sâu dày rồi.

“ Chờ đã!” Quang Đông Hi ôm quyền thi lễ trước Đàm Hoa Liên : “ tiểu nhân biết khó mà giải thích, mong hai vị…”

“ Lệnh huynh!!” tam đại trưởng lão cả kinh hô lên, nâng đao đến trước.

Chỉ thấy Đế Thiên An từ lúc nào đã quỷ dị xuất hiện phía trước Quang Đông Hi, một đao chém trước, cuồng bạo một đầu hỏa long xuất ra.

“ Phanh!”

Quang Đông Hi được tam đại trưởng lão xuất đao ngăn cản, bản thân là cao thủ cho nên cũng nhanh ứng biến, ngay khi sóng kình bạo phát lập tức cùng ba huynh đệ lùi về sau.

“ Graoooo”

Chính lúc này, Đế Thiên An dẫm chân tung người nhảy lên trời cao, sau đó một chém bổ xuống vị trí của Lưu Viên Tán, cự đại hỏa long mạnh mẽ lao nhanh xuống.

“ Ầm!!”

So với trước bạo tạc còn mãnh liệt hơn, một cái hố sâu ba trượng hiện ra, mặt đất xung quanh cày xới và cháy khét, khói trắng bốc lên nghi ngút.

Cách hố sâu một đoạn, Lưu Viên Tán một tay ôm ngực chống kiếm dưới đất, mồ hôi không ngừng xuất ra mà kinh sợ. Nếu hắn không phải có thân thủ tốt cùng phía sau thuộc hạ trung thành thay hắn cản đòn, chỉ e đã mất mạng.

“ Tiểu nhân hèn hạ, đánh lén người khác thi lễ tính là gì hảo hán” Lưu Viên Tán nhịn không được lớn giọng mắng.

“ Ha ha ha ha” Đế Thiên An cười lớn một tràng, châm chọc nói : “ không lâu trước ngươi dùng Phích Lịch Tán công kích ta, cho mấy trăm người vây công ta. Bây giờ lại nói ta không là hảo hán hèn hạ. Sao không bảo ta quăng vũ khí để cho ngươi giết đi. Đây là cái gọi là Tống Võ Môn đó ư? Thật là nực cười”

“ Đúng đấy! Tên khốn Lưu Viên Tán, ngươi đúng là không biết xấu hổ. Cái gì mà danh môn chính phái. Ta xem so với Tà phái còn hợp hơn đấy” Hàn Phi Quang ở phía sau bắt lấy cơ hội này cất lời công kích.

Lưu Viên Tán nghe xong mặt có chút đỏ, hiển nhiên xấu hổ.

“ Vù vù vù”

Chính lúc Lưu Viên Tán đang xấu hổ tìm ngôn luận để đáp lại, Đế Thiên An khí tràng mỗi lúc một kéo lên cao, hỏa diễm hừng hực kéo quanh lên người hắn, mặt đất dưới chân không ngừng nứt vở.

“ Ta lấy đạo thiên địa sáng tạo ra Tung Hoành hai chiêu. Một ngang một dọc một âm một dương, cho dù chỉ một chiêu nhưng thiên biến vạn hóa.” Đế Thiên An một bên thả ra khí tức một bên không quên trang bức, khí tràng không ngừng kéo lên, hỏa diễm quanh người mỗi ngày đề thăng.

“Bách Bộ Phi Đao!!”

Theo Đế Thiên An ném ra Hỏa Long Đao, lập tức thả người theo sau, đao ý mãnh liệt tản ra bốn phía, động như lôi đình khí thế không gì đở nói. Đao trước người sau, hừng hực liệt diễm bốc lên ngưng tụ thành hỏa long lớn.

Đế Thiên An cổ tay vờn quanh qua chuôi đao, ngay khi nắm đến cán đao, tốc độ lại đề thăng hơn.

Tốc độ quá nhanh, tựa như lưu tinh trụy nhật, đám người quan chiến chỉ kịp nhìn thấy một vệt hỏa hồng xẹt qua.

“ Đại Đao Đoạn Thiên”

Quang Đông Hi đã sớm lưu ý động tĩnh của Đế Thiên An, cho nên khi thấy hắn xúc thế nhắm đến môn chủ của mình. Lập tức dùng hết khả năng, mang theo đại đao nhảy đến trước, xúc khí chém đến.

“ BANG!!”

Nhưng lần này Quang Đông Hi không có như lần trước, trước Bách Bộ Phi Đao, nóng bỏng hỏa long mạnh mẽ trực tiếp đem đao khí của y chém ra mạnh mẽ nghiền nát, tiếp đến trực tiếp đánh văng y văng xa.

Quang Đông Hi ngả xuống, nhưng vẫn còn ba đại trưởng lão, bọn họ làm sao có thể nhìn môn chủ vẫn lạc trước mắt mình được. Tuổi già nhưng chí còn chưa già, nếu không phải thực lực của bọn họ kém hơn Quang Đông Hi chỉ sợ đã đến trước hộ môn chủ rồi.

“ Bang!! Bang! Bang!!”

Song kết quả vẫn như một, cả ba người đều bị đánh văng, nhưng nhờ có Quang Đông Hi lực đạo cũng đã bị yếu đi nhiều. Theo ba người dùng lực lượng cản lại, Bách Bộ Phi Đao của Đế Thiên An cũng trở nên yếu đi rất nhiều.

Đế Thiên An nâng đao tiếp tục xuyên đến trước.

“ KENG”

Lưu Viên Tán trong sát na hoảng sợ, còn chưa làm ra phản ứng một tên thuộc hạ khác của hắn gần đó nhảy lên trước hộ chủ, cả người bị Hỏa Long Đao xuyên qua, trong nháy mắt bị hỏa diễm đốt cháy, nhưng nhờ đó mà thay cho Lưu Viên Tán nhặt lại cái mạng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK