Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mọi người tại nghe được Tử Nữ mà nói sau đó, thần sắc phản ứng không giống nhau.

Mà lúc này Nhạn Xuân Quân không nhịn được, vung tay lên quát : “Giả vờ thần bí! Ta xem ngươi căn bản không bảo vật gì, chính là cái hộp cũ rích đi lừa người khác mà thôi”

Hắn lời này nói ra không phải là không có căn cứ, đồ bên trong còn không biết rõ ai biết bên trong có thật là bảo vật hay không?

Tại nơi này mỗi một món xuất ra đều có cực lớn giá trị, ai biết nữ nhân kia có người giở trò mánh khóe lừa gạt người đổi bảo hay không? Chuyện này tại quá khứ không phải chưa từng xuất hiện ở Tiềm Long Đường, Nhạn Xuân Quan làm ra động tĩnh cũng không có lạ gì.

Yến Đan cùng Đầu Mạn đều lắc đầu một cái, dạng này trao đổi phong hiểm quá lớn, không đáng bọn hắn đi làm.

Tử Nữ cười khẽ một tiếng, đối với Nhạn Xuân Quân lời không một chút đếm xỉa, lạnh nhạt nói: “Có muốn hay không đổi quyền lựa chọn tại chính các ngươi trong tay.”

Lời nàng vừa rơi xuống xong, nhận thấy các bảo vật trong gian phòng cũng đã ra hết, Tư Đồ Vạn Lý giữ vai trò điều khiển cuộc đổi bảo, hắn biết mình phải làm gì điều hòa bầu không khí này, cười nói : “ Các vị khách quý người, hiện tại cũng lấy ra riêng phần mình bảo vật, dựa theo đổi bảo đại hội quy củ, từ Giáp tự các khách nhân trước rao đổi, trao đổi một phương khác có thể lựa chọn đồng ý hoặc cự tuyệt, đồng ý tức biểu thị trao đổi thành công. Cự tuyệt liền từ Ất Tự Các khách nhân tiếp theo khởi xướng trao đổi, cứ thế mà suy ra.”

Trao đổi quy cũ giảng xong, Tư Đồ Vạn Lý lại cất bước đi đến phương hướng Đầu Mạn, một tay đưa ra làm cái tư thế mời, nói: “Bây giờ Đổi Bảo Đại Hội chính thức bắt đầu, thỉnh Giáp tự các khách nhân trước tiên chọn lựa trao đổi đối tượng.”

Đầu Mạn nghe vậy cũng không khách khí, chỉ một ngón tay hướng Lăng Sương : “Ta muốn trao đổi vò rượu kia.”

“ Không nghĩ đến tên man di này cũng biết hàng đấy, nhưng mà người ta không ưa thích cái Bàn Long đỉnh của ngươi đâu?” Nhạn Xuân Quân cười nhạt, ánh mắt nhìn về Đầu Mạn có chút trêu.

Đừng nói là Kinh Kha, Hàn Phi yêu rượu như mạng, đối với Thu Bạch Lộ tuyệt phẩm rượu ngon này, Nhạn Xuân Quân cũng muốn sở hữu mà uống lấy. Vò rượu kia giá trị không nhỏ, hơn nữa cũng không phải là dễ dàng có thể mua được.

“Cái kia vị huynh đài, ngươi quên đi, Thu Bạch Lộ là của ta rồi” Kinh Kha nhìn qua Hung Nô người, cười cười nói.

Hắn nói xong, Lăng Sương cũng gật đầu nhìn Đầu Mạn nói : “ rượu này ta đổi cho y rồi”

Lời này vừa ra không ít người biểu hiện khác nhau, Kinh Kha thì một mặt tươi cười còn Hàn Phi thì thương tâm. Triệu Cao thì sắc mặt trầm như cũ song đôi mắt không ngừng lay động, còn bản thân Đầu Mạn có phần tiếc nuối.

Đầu Mạn muốn đổi lấy Thu Bạch Lộ, không phải chỉ đơn thuần muốn thưởng thức tuyệt phẩm rượu ngon hiếm có kia. Mà thông qua đại tiểu thư Lăng Sương giao hảo càng nhiều hơn, từ Thanh Y Lâu đổi lấy tài nguyên càng nhiều hơn cho bộ tộc mình.

Tư Đồ Vạn Lý gặp song phương không có trao đổi thành công, cũng không có tiếp tục dây dưa cái đề tài này, trực tiếp đi đến kiện thứ hai bảo vật trước mặt nói: “Bây giờ cho mời Ất chữ Các bằng hữu tiến hành trao đổi.”

Nhạn Xuân Quân cười nói : “ Ta muốn đổi lấy chung rượu kia”

Khước Tà tuy là bảo kiếm hiếm có, nhưng cũng xem là gân gà khi đụng vào. Nhạn Xuân Quân cũng không muốn sát thủ La Võng nhớ thương. Tại các kiện bảo vật hiện ra, hắn vừa ý nhất chỉ có hai kiện, một là Thu Bạch Lộ còn lại chính là Bích Hải Kinh Lan.

Hàn Phi từ trong chán chường khi không đổi được rượu ngon tỉnh lại, mang theo áy náy đáp lời Nhạn Xuân Quân : “Xin lỗi, tại hạ đã có bảo vật muốn đổi, không thể cùng các hạ trao đổi.”

Từ khi đi vào trong Tiềm Long Đường, hắn cũng đã quan sát được những vị khách đến dự. Tại nơi này hắn tình cờ quen vài người, mà một trong đó chính là nữ nhân thần bí ngồi sau rèm che, nàng ta chính là lão bản của Tử Lan Hiên.

Mấy ngày nay, Hàn quốc phát sinh đại sự, quan viên bị giết cho đến Quỷ Binh cướp lương hắn về thành đương nhiên nhận biết. Cùng với Tử Nữ nói lời nói này ý tứ, rõ ràng hữu ý vô ý là đối với hắn nói.

Hai lượt không thành, lượt thứ ba đến Triệu Cao đưa ra trao đổi ý kiến.

Khước Tà đã không thể đổi được, đại tiểu thư Lăng Sương cùng với Kinh Kha đã trao đổi hắn có đứa ra yêu cầu chỉ là vô ích mà thôi. Nếu cường điệu sau này thu lấy Khước Tà càng thêm bất lợi, cho nên hắn chuyển mục tiêu đến thanh loan đao của Yến thái tử Đan.

Song mục đích không thành, ba thanh mủi tên Huyền Tinh của hắn trao đổi bị Yên Đan từ chối.

Lượt thứ tư chính là Yên Đan, từ chối Triệu Cao xong hắn yêu cầu trao đổi chính là món bảo vật của Hàn Phi. Hiển nhiên chung rượu kia hắn cũng ưa thích lấy.

Song câu trả lời mà hắn nhận được giống như hắn từ chối Triệu Cao lẫn Hàn Phi cấp cho Nhạn Xuân Quân đáp án.

Yến Đan gặp Hàn Phi không có trao đổi ý tứ, cũng không có cưỡng cầu cái gì. Dù sau song phương tình nguyện, người ta không đồng ý chẵng lẽ mình còn cưỡng ép ư?

Qua đi bốn lượt không thành, tại lượt thứ năm Kinh Kha cũng là người đầu tiên trong Đổi Bảo Đại Hội thành công trao đổi.

Khước Tà về tay Lăng Sương, Thu Bạch Lộ về tay Kinh Kha.

Nhìn Kinh Kha đầy mặt thỏa mãn ôm về rượu ngon, Hàn Phi gương mặt có chút ưu thương, nhìn Tư Đồ Vạn Lý đi đến trước mình, giờ rượu đã không còn trong số các bảo vật còn lại chỉ mỗi chiếc hộp của Tử Nữ, cất lời : “ta muốn đổi vật này chính là không biết ta chung rượu có hay không lọt vào cô nương pháp nhãn?”

Tử Nữ chỉ chờ có vậy, cười nói : “Được”

Mà đám người nghe được đủ mọi ánh mắt khác nhau nhìn về hai người, hiển nhiên mỗi người đều có nhận định đánh giá cho riêng mình.

Đây là một ván cược trong đó rất có thể là bị người này lừa đi, cũng rất có thể là như nữ nhân này nói chính là một bảo vật quý giá, may rủi trong đó không chắt được.

Yến Xuân Quân tựa hồ có chút không cam tâm, hướng Hàn Phi nói: “Các hạ dùng cái này Bích Hải Kinh Lan trao đổi một cái không biết hộp, nguy hiểm này khó tránh khỏi có chút quá lớn a?”

Hàn Phi uyển chuyển cự tuyệt nói : “ Ta nghĩ nó bên trong nhất định có bảo vật đi”

Tư Đồ Vạn Lý vui mừng khi hai kiện bảo vật được trao đổi, đối với hắn mà nói trao đổi thuận lợi đồng nghĩa với việc hắn có thêm thu nhập à, đi đến gian phòng vị khách nhân tiếp theo : “ bây giờ đến lượt của Quý Tự Các”

Đế Thiên An khẽ gật đầu, cười nói : “ Bích Hải Kinh Lan, chung rượu này rất đẹp, chẳng hay mỹ nữ có thể đổi cho tại hạ được chăng?”

Đổi bảo người xong, tại không vừa lòng dưới có thể cùng khách quý khác trao đổi bảo vật. Miễn là người được đổi đồng ý là được.

Tử Nữ ở sau bức rèm, ánh mắt thoáng qua tinh quang, nói : “ được”

Đế Thiên An cũng bất ngờ, hắn ban đầu chỉ nói chơi, không ngờ nàng lại đem nó đổi cho.

Không chỉ hắn mà những người khác trong gian phòng cũng bị Tử Nữ hành vi cho nghi hoặc không rõ. Nếu nói như Tử Nữ mưu lợi lừa gạt Hàn Phi bảo vật, thì chung rượu của nàng thu về đã thành công lớn.

Mà Hỏa Vũ Mã Não đúng là quý giá, bảo ngọc hiếm có. Nhưng so với Bích Hải Kinh Lan đổi về giá trị có phần thấp hơn. Nhưng nữ nhân này lại đồng ý, khiến cho nhiều người không hiểu nổi.

Đổi Bảo Đại Hội cũng nhanh đi đến hồi kết, theo lượt đầu tiên kết thúc vừa ý người đến tham dự đều theo lối đi vào trở ngược ra sau.

Có Lăng Sương, Hàn Phi, Tử Nữ, Đế Thiên An mỗi người theo khung xe ngựa của mình mà rời đi.

Tiềm Long Đường tiếp tục đổi bảo, ít hơn một nữa những vị khách không đạt được ý nguyện tại lượt đầu. Đành đem tầm mắt chuyển dời qua các món bảo vật còn lại, vừa ý đổi lấy rồi rời đi, không vừa ý thì giữ lại chờ đợi lượt sau.

Mà Hàn Phi trên đường trở về cũng phát hiện ra được bí ẩn của chiếc hộp mà Tử Nữ giao cho hắn.

“ Tạch tạch” theo các ngón tay chạm vào, trên hộp gỗ nhỏ hiện lên các khối gỗ khác nhau nhô lên, cơ quan thanh âm hiện lên nhưng không cách nào mở ra được.

“ Lẽ nào...” Hàn Phi suy nghĩ một hồi, sau đó bàn tay lần nữa chạm vào cơ quan trên hộp gỗ, lần này không như trước thất bại, cái hạp gỗ chậm rãi mở ra.

“ Chế tạo theo thuyết ngang dọc” Hàn Phi ánh mắt thoáng lên quang mang, vừa rồi hắn thử mở đủ kiểu nhưng không tài nào mở được, lại thử ngang dọc nhấn thử, ai ngờ lại mèo mù vớ cá rán thành công.

“ Đây...” Hàn Phi đem tay vào hộp gỗ nhặt lên một mẩu vụn nhỏ màu vàng kim loại, ánh mắt quan sát đại não ngẫm nghĩ tìm kiếm thông tin về mảnh kim loại trên tay mình, sau một hồi nói : “ Thủy Tiêu Kim”

Thủy Tiêu Kimnhìn qua giống hệt hoàng kim, là một loại đặc biệc kim loại, khi vụ án Quỷ Binh cướp lương hiện ra, Vệ Trang đi một chuyến đến hiện trường phát hiện ra thứ sót lại này.

Vệ Trang chính là muốn thông qua Tử Nữ tại Tiềm Long Đường đưa cho Hàn Phi, hắn muốn ném đá dò đường.

Toàn bộ Hàn quốc người, trong các chư vị công tử, thì hắn xem Hàn Phi là được nhất, có đáng cho hắn lựa chọn hợp tác hay không?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK