Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai tuần đã qua, làng nhà bên ngoài.

“ Tư huynh, huynh không đi cùng muội ư?” Mặc dù đã biết song Đàm Hoa Liên không nhịn được lần nữa hỏi lại.

Lưu Tư cười nhẹ, lay lay đầu rồi nói : “ có đệ ấy ở bên, so với ta càng an toàn hơn”

“ Nhưng…” Hoa Liên muốn nói, nhưng lại nghĩ đến bệnh tình của sư huynh mình, nếu như đi theo khó mà chữa bệnh được mà ở lại nơi này thích hợp chữa trị, cuối cùng quyến luyến quay đầu bước đi.

“ Muội muội ngốc, muội không biết là tâm muội từ sớm đã treo trên người đệ ấy rồi” Lưu Tư nhìn Hoa Liên hốc mắt ửng đỏ, quay đầu chạy đi thầm nói.

Đợi đến khi sư muội bóng hình chỉ còn chấm đen liền xoay người trở về căn nhà của mình, hắn ban đầu cũng tính đi cùng sư muội mình tìm kiếm sư phụ đã mất tích. Nhưng có Đế Thiên An ở hắn liền nghĩ lại, an tâm ở nơi này dưỡng thương.

“ Tọa Vong Tâm Kinh, hy vọng ta có thể sớm đem nó tu luyện thành công” Lưu Tư nhỏ giọng nói, hắn bây giờ cần nhất và quan tâm là luyện thành môn võ công tuyệt học kia, để cho hắn không bị cái thứ võ công tà ác kia họa hại.

Về phần Đàm Hoa Liên sau khi từ biệc sư huynh mình, một mạch rời đi, chừng mười phút di chuyển đã đuổi kịp một nhóm người đi trước. Không chính xác hơn là những người này đang chờ đợi nàng.

“ Ta còn tưởng Hoa Liên đổi ý ở lại cùng Tư huynh! Thì ra là không bỏ được ta nhớ thương, đến bảo bối” Đế Thiên An thấy Đàm Hoa Liên đi đến cười trêu.

“ Nói… nói ai hả” Đàm Hoa Liên thẹn mà lớn tiếng, đem trường kiếm không ngừng lắc

“ Ha ha!” Đế Thiên An cười lên sau đó xoay người bước đi.

Giải quyết xong Ma Kiếm Lang đám người Đế Thiên An chỉ nán lại thêm hai tuần, sau đó lại tiếp tục lên đường tìm kiếm tung tích của Kiếm Vương.

Về phần Đao Đế Văn Tinh Hào sau khi bại phong dưới ba tấc lưỡi, nhưng e ngại Hàn Phi Quang chuyện lộ ra hắn cũng không có rời đi. Hắn nán lại làng nhỏ này ba ngày, quan sát mới biết cái tên tiểu tử lưu manh kia cũng không như đám Tà phái.

Lại thêm Hàn Phi Quang trổ tài lắc lư, cũng thành công đem Đao Đế né qua một kiếp. Và chuyện hắn bái sư người này cũng sẽ không hé răng ra ngoài. Sau đó cũng không muốn mất mặt và bị Đế Thiên An cà khịa mà quay về môn phái.

“ Huynh! Tối nay chúng ta ăn gì” Tiểu Hương một bên cất lời, nàng bây giờ chỉ quan tâm đến mỹ thực tối nay.

“ Hay làm thịt hai con thú này đi” Hàn Phi Quang một bên nảy ra chủ ý, đưa tay chỉ về hai con hung thú.

“ Đánh hắn” Tiểu Hương nghe mà đổ quạu lập tức hạ lệnh, ngay lập tức Lôi Ưng cùng Huyết Báo bổ nhảy lên.

“A! chỉ đùa! Chỉ đùa mà thôi!” Hàn Phi Quang lập tức nâng lên khinh công co giò mà chạy ngay.

Thời gian lại qua đi, nhóm người một đường di chuyển băng qua hoang vắng núi đồi, cho đến khi trời tối đổ xuống đã đến được một ngôi làng nhỏ.

Theo tình báo thu được để cho đám người này biết rõ, nơi này thuộc địa phận quản hạt của Tà phái Tứ Thiên Giáo.

“ Ôi nhìn kìa”

“ Tóc xanh rực như lửa, song đồng tà dị, long bảo tử kim đúng là công tử đó rồi”

“ Đế Thiên An công tử? Người đánh bại Lục Đại Thần Long cùng Ma Kiếm Lang”

“ Quả là khí độ bất phàm”

“ Nghe nói công tử còn một đao đánh lùi Đao Đế đó”

“ Đẹp trai quá! Tiếc là bên cạnh người có nữ nhân rồi! Ôi…”

Đế Thiên An ngoại hình cùng chiến tích trong hai tuần này đã truyền đi xa, so với bất cứ ai càng dễ nhận biết. Cho nên khi thấy Đế Thiên An nhóm người đi vào liền nhận rõ ngay, từng thanh âm nghị luận không ngừng cất lên.

“ Ồ!!” Đế Thiên An không một chút để ý, phong khinh vân đạm mà đi, trái ôm Phù Dung tay cầm hồ lô ngọc vừa đi vừa uống, bất chợt hắn đảo mắt vô ý phát hiện được ở phía xa có một đám đông đang xôn xao trước một tửu điếm nhỏ.

“ Đánh nhau ư? Không giống lắm” Đế Thiên An thầm nói, sau đó vận dụng nhãn lực của mình, tầm nhìn nhanh chóng được đẩy lên giúp cho hắn từ xa có thể nhìn rõ sự vật.

Đó là một gian khách điếm, ở bên ngoài đám đông tụ tập một đám nam nhân, những kẻ này giống như bên trong đều đưa mắt quan sát một vị cô nương xinh đẹp, vẻ ngoài thanh tú động lòng người đang ngồi thêu thùa như hoàng hoa khuê nữ.

“ Ha ha” Đế Thiên An thông qua tầm nhìn quan sát, tiếu ý cười nói.

Phù Dung đi bên cạnh dò hỏi : “ chàng có việc vui gì sao?”

“ Chỉ là phát hiện một cái người thú vị mà thôi” Đế Thiên An cười nói.

Những người trong quán có thể không nhận ra được vị mỹ nhân đang thêu thùa kia là ai? Song với Đế Thiên An lại khác, dưới nhãn đồng của hắn có thể nhìn ra được những việc mà người thường không cách nào thấy rõ.

Trong mắt đám nam nhân, đang thêu thùa cô nương lại là một cái nam nhân. Đúng chính là một cái nam giả nữ.

Hơn nữa trong người dòng khí công lại có phần tương đồng với Hàn Phi Quang, là Thiên Mã Thần Công chân khí. Điều này nói lên, giả nữ thiếu niên này đối với Hàn Phi Quang quen biết, mà mười phần là sư huynh của hắn.

Mà không ngoài Đế Thiên An sở đoán, mỹ nữ kia chính là đệ tử thứ 5 của Thiên Ma Thần Quân, Thôi Thường Hy.

Thôi Thường Hy về tuổi tác thậm chí còn nhỏ hơn Hàn Phi Quang, nhưng từ nhỏ đã sớm được Thiên Mã Tướng Quân thu nhận. Hắn đã sớm đem Thiên Ma Thần Công luyện tới cảnh giới cực cao, thậm chí xét về thực lực còn mạnh hơn Siêu Vân Hiến.

Song Thôi Thường Hy tính cách lại có chút vấn đề, hắn vẻ ngoài nhu nhược cùng sở thích hơi khác người. Việc thêu thùa và mặc y phục nữ nhân của hắn khiến cho người khác không nhịn được mà hiểu lầm.

Ai cũng bị vẻ ngoài giống nữ nhân của hắn cho đánh lừa cả. Trong kiều tiểu thân thể, dung mạo để cho rất nhiều cô gái đố kỵ kia lại là con trai.

“ Ôi mỹ nương tử…” Hàn Phi Quang cũng như nhiều kẻ khác bị vẻ ngoài đánh lừa, có điều hắn so với những kẻ ở đây càng trực tiếp, từ xa chú ý được mỹ nhân này liền chạy nhanh đến một cách sổ sàng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK