Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lần thứ ba gặp nhau lại ngắn hơn nhiều, chỉ sau một năm.

Khi đó Việt Đế đã chấn nhiếp võ lâm trung nguyên cùng đem Bắc Ly khuất phục.

Vực Tây đại phái Thiên Ngoại Thiên tông chủ Diệp Đỉnh Chi phát động nam chinh Bắc Ly, các môn chư phái ở Vực Tây cũng tham dự vào, mượn lấy cơ hội trung nguyên quần hào bị Việt Đế đánh cho nguyên khí đại thương nói chung và Bắc Ly nói riêng, các phái nam hạ.

Đứng trước nguy cơ diệt vong, các môn phái Bắc Ly lại liên kết cùng với triều đường Bắc Ly đối kháng, Tuyết Nguyệt thành cũng tham dự tại tràng chiến này.

Khi đó Bách Lý Đông Quân cũng tại chiến trường trên, hắn lần nữa gặp lại nàng chỉ là không nhận ra, cho đến khi dùng chính đôi tay mình đánh chết đi, hắn mới hay biết nàng chính là Thiên Ngoại Thiên một tông trong Bắc Đế môn Bắc Khuyết Đế nữ nhi.

Sau đó hắn chẳng còn quan tâm cái gì chính tà, thương sinh Bắc Ly nữa mà ngày đêm từ Kỳ Liên Sơn xuôi nam, không chút nghỉ ngơi nào, khi đến được Gia Lãm thì đã sức cùng lực kiệt.

Hắn ôm lấy thi thể đã chết kia quỳ gối ở Đế Cung cổng vào, sau khi Việt Đế mở lối mà trèo lên Long Lộ.

Để rồi...

Lần thứ 4 gặp mặt đó là 3 tháng sau, hắn như đứa trẻ khóc lấy, không phải bi thương mà là vui sướng.

Từ đó về sau, hắn cũng chẳng màn đến cái gì Tửu Tiên của Tuyết Nguyệt thành mà chỉ lo bồi nữ nhân mình tiêu dao khoái hoạt, đúng là nữ nhân mình, tại lần thứ 4 gặp mặt đấy hắn đã cùng nàng đi đến một bước cuối cùng kia.

12 năm đã qua, Quân Dao là tiểu nhi tử của cả hai, danh tự lấy tên của cả hai mà ghép lại, đây là kết tinh của cả hai ngày thường cũng rất cưng chiều sủng ái, chỉ cần yêu cầu không quá đáng này nọ vẫn đều chấp thuận.

Ngày hôm nay khi thấy nhi tử mình cả gương mặt bị đánh xưng tím, y phục thì như ăn mày tơi tả không nhìn ra được, cả hai vợ chồng cũng bất ngờ lên, chỉ là hỏi mãi mà con trai lại không nói một lời.

“ Trong cái thành này lại để cho tiểu tử kia ăn đòn mà không hé lời, ta nghĩ mãi cũng chỉ có vài người làm được thôi” Bách Lý Đông Quân tại tửu lầu tầng hai, nhìn xuống đường phố, không một chút để ý có người nhảy lên bàn, chậm nói.

“ Vậy sư huynh đoán ra được ai chưa?” Tư Không Trường Phong hứng thú hỏi.

Bách Lý Đông Quân nói : “ lẽ nào là bệ hạ, tiểu tử này gần đây lại muốn khiêu chiến Hàn Y, bây giờ có bệ hạ đến muốn khiêu chiến, cho nên bị đánh một trận”

“ Không sai, chỉ là nguyên nhân bị đánh thì không phải là thế” Tư Không Trường Phong ngồi xuống trên bàn, đem tay rót chén trà thổi nhẹ mà uống.

“ Lẽ nào là nó muốn xin bảo bối!” Bách Lý Đông Quân đem hồ lô rượu mở a, tay vẫy một cái, Dẫn Thủy Quyết vận chuyển, nước rượu trồi lên rồi chui vào miệng hắn.

“ Tiểu tử đó ăn gan hùm mật báo, muốn lấy công chúa” Tư Không Trường Phong nói

Bách Lý Đông Quân vừa uống rượu vào miệng xém bị sặc, ho khụ khụ, sau đó lại phá lên cười lớn một trận.

“ Cái này thì bị đánh không oan à” Nguyệt Dao chậm rãi đi đến, nàng ngồi bên cạnh chồng mình, cười nói : “ gần đây hắn cong cong quấn quấn không ít, hóa ra là bị tiểu công chúa sở mê, ánh mắt tốt lắm, kế thừa chàng đấy”

Bách Lý Đông Quân cười hỏi : “ hắn dám mở miệng nói ra”

Tư Không Trường Phong gật đầu : “ ta nghe Thiên Lạc nhà ta nói, tiểu tử này mới sáng chạy đến chổ U U chơi trò chơi, lấy đâu ra cái gì gia truyền đồ nhà Bách Lý đưa cho nó, bệ hạ nghe được thế là đem hắn ra đánh một trận”

Bách Lý Đông Quân than thở : “ tiểu tử này so với ta năm xưa thì lợi hại hơn nhiều”

Nguyệt Dao cười nhẹ : “ tất nhiên rồi, con của thiếp, thiếp bảo nó sau này gặp ai tâm động thì không nên do dự truy đuổi, chỉ là cái tiểu tử này ánh mắt lại rơi vào U U”

“ Chả trách bệ hạ lại đi sớm như vậy, ta còn tưởng chính vụ chứ.” Bách Lý Đông Quân cười nói.

“ Hàn Y thế nào?” Nguyệt Dao hứng thủ hỏi.

Tư Không Trường Phong nói : “ sư muội không nói gì chỉ là nhìn sắc mặt như muốn rút kiếm chặt hắn chân”

“ Ha ha” Bách Lý Đông Quân cười lên.

Qua chừng mười phút, một vệt ánh xanh lam lóe lên, cơn gió nhẹ lay động, Bát Tý Phi Chu phi hành qua tửu điếm.

Người bên dưới qua lại ồn ào không ít, vô số người đưa mắt chỉ trỏ.

“ Cha, đại bá, đại bá mẫu, bọn con đi đây” Tư Không Thiên Lạc cao giọng nói, đem tay vẫy vẫy.

Diệp Nhược Y cũng thi lễ, chỉ là Bát Tý Phi Chu di chuyển nhanh quá thanh âm nàng không lớn rất nhanh bị nhấn chìm đi.

“Nam Giang Phích Lịch Đường Lôi Gia Bảo Lôi Vô Kiệt cáo biệt!”

Thanh âm Lôi Vô Kiệt quanh quẩn trong thành.

Tư Không Trường Phong thở dài một cái : “ ai chung quy cũng đi rồi”

Một thân áo xanh để ngực trần phóng đãng mà anh tuấn, Bách Lý Đông Quân cầm hồ lô rượu đi đến : “ ta ngược lại còn muốn nó đi sớm một chút.”

Tư Không Trường Phong nói : “ đại sư huynh, ngươi nói câu này để Thiên Lạc nghe được nó nhất định sẽ thương tâm đấy”

Nguyệt Dao cười nói : “ tiểu nha đầu này mỗi lần về chính là khiến cho cả thành náo động cả lên.”

Mà bị đánh thành đầu heo sưng vù mặt mủi, Bách Lý Quân Dao tại phòng mình vội vả chạy ra, khinh thân mà lên nhìn, rất nhanh hắn liền thấy một con Khổng Tước xinh đẹp tại bầu trời phi hành, một cái thiếu nữ đứng tại đầu chim trên.

Không biết là vô tình hay cố ý thiếu nữ lại đưa mắt nhìn xuống, trùng hợp thấy được Bách Lý Quân Dao, nàng lại cười một tràng nhẹ.

Bách Lý Quân Dao thất thần nhìn theo, chờ khi bóng hình chỉ còn lại chấm nhỏ vẫn đứng nhìn.

“ Con thích công chúa điện hạ?” Nguyệt Dao đã khinh thân ra ngoài, không một tiếng động đứng bên cạnh con trai mình, biết mà còn hỏi.

Bách Lý Quân Dao ngẩn ra, do dự một chút nhưng vẫn gật đầu.

“Vì sao?” Nguyệt Dao lại hỏi một câu vì sao.

Bách Lý Quân Dao suy nghĩ cả nửa ngày, cuối cùng ấp a ấp úng nói: “Bởi vì... trông dễ nhìn.”

Nguyệt Dao hỏi: “Chỉ có nguyên nhân này à?”

Nguyệt Dao lại suy nghĩ cả nửa ngày, cuối cùng vẫn gãi đầu gãi tai: “Hình như... không có nguyên nhân gì khác.”

Nguyệt Dao nghe cái lý do này thật giống y như cha hắn năm xưa, đang định mở miệng thì một tràng cười vang lên.

“ Mười hai năm trước ta vì một cái cô nương mà say mê, năm nay tiểu tử này cũng mười hai tuổi à. Chỉ là đường đến Đế Cung không khó mà muốn trèo lên Long Lộ cũng không dễ gì” Bách Lý Đông Quân cướp đến đứng cùng, cười nói.

Bách Lý Quân Dao nghe vậy nội tâm có chút dao động, hắn nhớ lại không lâu trước bị người kia đánh một trận xong lời nói, siết chặt tay, không nói nữa xoay người mà khinh thân rời đi.

Nguyệt Dao nói : “ chàng nói xem, con trai chúng ta có mấy thành cơ hội”

Bách Lý Đông Quân nói : “ cái này thì phải xem chổ của tiểu tử này, cùng với chổ công chúa điện hạ rồi”

Tư Không Trường Phong nói vọng ra : “ không để ý bệ hạ à”

Nguyệt Dao khinh thân vào, nói : “ bệ hạ sẽ quản chuyện này ư? người đánh tiểu tử kia cùng lắm chút bực bội khi có kẻ nhắm đến nữ nhi mình thôi, người nổi danh thương hoa tiếc ngọc như thế, đối với nữ nhi lại một mực sủng, làm gì đến chuyện phải gả công chúa đổi lợi ích. Chỉ là xứng với công chúa cũng không phải là hạng tầm thường đâu”

Lấy nàng hiểu biết về vị Đế Vương kia cùng quốc lựcĐại Việt hiện giờ, chuyện công chúa lẫn công tử sau này thành gia lập thất sẽ không có việc lôi kéo lợi ích, rõ ràng nhất đó là hiện giờ, Long tử không có một ai đính hôn cũng như từ chối hết thảy mọi môi chước xin thông hôn của các nước lân cận.

Công tử có thể còn không rõ song riêng về công chúa, lấy Việt Đế thương hoa tiếc ngọc sẽ không vì chuyện lợi ích quốc gia mà đem gả đi, mười phần sẽ dựa theo công chúa yêu thích mà cưới hỏi.

Chỉ là làm phò mã chuyện này cũng không phải dễ dàng gì, Việt Đế có thể không để ý đến xuất thân, tuy nhiên sẽ không chịu gả công chúa cho một cái không có năng lực phò mã.

Bách Lý Quân Dao đã khinh thân đi nhưng cố ý thả chậm, nghiêng tai lắng nghe, sau đó vội về phòng mình.

Bách Lý Đông Quân nhìn thê tử khóe miệng cười, nói : “ tiểu tử này sắp tới có chuyện hay mà xem rồi”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK