Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhiều như vậy trò chơi, còn chơi khác biệc khó như vậy, chả trách phân cao thấp à.

“ Bọn các ngươi đều chơi hết ư?” Như Sương hiếu kỳ hỏi.

Thiên Minh nói : “ tất nhiên rồi, chúng ta đều chơi qua hết rồi. Có điều chúng ta mỗi người có sở trường riêng, mỗi lần phân cao thấp thưởng hay nhắm đến sở đoản của bọn họ, hoặc là chọn sở trường mình. Nói cho ngươi biết, ta trước khi rời đi thứ hạng xếp thứ29 trên 82 đó. “

Nói đến đây Thiên Minh cực kỳ kiêu ngạo nói.

Như Sương nghe vậy đem tập sách mở ra, trang đầu tiên là một tòa bản đồ lớn, là Đế Cung toàn bộ cung tẩm đảo nổi, nàng chưa từng đến nhưng thông qua bức bản đồ này rõ ràng được nơi mà Thiên Minh từng sống.

“ Đào Bảo” Như Sương thấy các nét chữ nghuệch ngoạc cùng dấu x khắp bản đồ nói.

Thiên Minh nói : “ x là ta chiến thắng trong Đào Bảo trò chơi đấy, môn này ta đứng thứ nhất đấy”

“ Nó như thế nào?” Như Sương hiếu kỳ hỏi.

Thiên Minh nói : “ cha đem các rương hòm đựng báu vật, có khi là thức ăn là huân chương hoặc là y phục đem chôn khắp nơi trong Đế Cung, cũng cấp cho chúng ta mỗi người một cái bản đồ, cùng manh mối để lại. Cái này khi thì chơi đơn khi thì chơi nhóm, truy tìm manh mối, ai tìm được nhiều báu vật nhất chính là người thắng”

Nói xong hắn lại từ trong túi gấm mình lấy ra một vật, là một khối lập phương, bốn mặt khảm nạm bảo thạch khác màu, mỗi mặt chia làm chín ô có thể xoay.

“ Thượng Đồng Mặc Phương” Như Sương nhìn thấy khối lập phương này thốt lên.

Thiên Minh nói : “ ngươi gọi cái gì ?”

“ Thượng Đồng Mặc Phương” Như Sương lần nữa lặp lại : “ ta từng thấy Ban lão đầu đưa thứ này ra, là cơ quan tinh yếu của Mặc gia”

Thiên Minh nói : “ chưa nghe qua”

“ Thượng Đồng là giáo lý của Mặc gia, cùng với Phi công, Kiêm ái, Thượng hiền, Thiên chí, Phi mệnh, Còn hiền, Tiết táng, Minh quỷ, Tiết dụng được gọi là mười đạo lý lớn của Mặc gia?” Như Sương nói, nàng từ nhỏ lớn lên trên Mặc gia tuy không nhập Mặc môn nhưng đối với giáo lý thì rõ ràng.

“ Thượng Đồng có nghĩa là gì?” Thiên Minh hỏi.

Như Sương nói : “ trên dưới đồng lòng, vì nước vì dân. Đây chính là ý nghĩa cơ bản nhất của Thượng Đồng. Tổ sư gia Mặc gia vì muốn Mặc gia đệ tử ghi nhớ đạo lý này mà phát minh ra Mặc phương cbo mọi người giải trí, đồng thời thử thách trí tuệ”

Thiên Minh nghe đến đây nói : “ cái này thì giống cha rồi đấy, ông ấy làm ra thứ này cho chúng ta chơi.”

Vừa nói hắn bắt đầu xoay, một tay xoay, các ngón tay xoay lia lịa rất nhanh hoán đổi, sau đó ném cho Như Sương, ánh mắt thách thức : “ người lợi hại nhất ở đây giải thứ này mất bao lâu?”

“ Ta nghe Ban lão đầu nói, ông ta mất một tháng” Như Sương nói.

Thiên Minh trả lời : “ quá kém! Ta chỉ mất 3 ngày”

“ Cái gì! ngươi khoác lát” Như Sương không tin nói.

Thiên Minh nói : “ trò này thì tính là gì, chỉ là trò vặt vảnh thôi, thứ này mới đáng sợ”

Rubic là môn trò chơi trí tuệ của thế giới hiện đại, Thiên Trạch tại thế giới này cũng đem ra cho Long tử của mình chơi đùa.

Trong đó Thiên Minh lại không khác gì nguyên tác, đầu óc nhanh nhạy, theo Thiên Trạch giảng dạy cấu tạo cùng phương thức chuyển động, sau 3 ngày treo thường thì Thiên Minh là người phá đi khối Rubic.

“ Đây là...” Như Sương lại thấy một khối Thượng Đồng Mặc Phương khác, nhưng có đến tận 5 mặt.

So với rubic bình thường 3x3 mặt mà nói còn đáng sợ khó nhằn gấp trăm lần.

Tổng số hoán vị của khối Rubic Báo Thù này, cho ra con số đầy đủ là 282 870 942 277 741 856 536 180 333 107 150 328 293 127 731 985 672 134 721 536 000 000 000 000 000 hoán vị.

Một con số vô cùng ấn tượng trong khi khối rubic 3x3 mà nói số hoán vị chỉ có 3674160 mà thôi.

“ Đây là Lập Phương Báo Thù! Trước đến nay trừ cha cùng Yên Nhiên nương nương ra chưa từng ai giải được.” Thiên Minh nói.

“ Lập Phương Báo Thù! Vì sao lại gọi như thế?” Như Sương khó hiểu.

Thiên Minh nói : “ vì chúng ta ai nấy không giải được, thế là cha gọi nó là báo thù, chờ chúng ta đến phá giải. Thứ này làm khó ta một tháng trời, cuối cùng ta ném nó đi”

“ Lợi hại như vậy ư?” Như Sương khiếp sợ, trong mắt nàng Thượng Động Mặc Phương là thứ chỉ có cơ quan thuật thiên phú người nhanh nhạy rõ, mạnh như Ban đại sư ban đầu mất một tháng, Thiên Minh chỉ mất ba ngày đụng cái Lập Phương Báo Thù còn mất một tháng trời, mà là không giải.

Thiên Minh nói : “ như cái Thượng Đồng Mặc Phương này, theo cha nói thì nó có cả thảy là lên đến 20 con số, có nghĩa là có đến 20 con số cách xoay chuyển nhưng chỉ có duy nhất một cách giải đúng. Nhưng còn cái Rubic báo thù này là… để ta nhớ xem nào… hình như là… 75 chữ số.”

Như Sương nghe xong kinh sợ, nàng cũng biết đến các phép toán của Đại Việt, 20 con số là khái niệm gì nàng còn chưa nghĩ đến, nhưng 75 con số đây… Này có thể phá giải được nữa ư?

“ Cái đồ quỷ quái này khiến ta một thời gian dài, cho ngươi hai thứ này chơi đùa đấy” Thiên Minh nói : “ mỗi trò chơi của cha đều có ảo diệu cả, chúng ta tuy mỗi ngày chơi đùa nhưng so với đồng lứa đều mạnh hơn rất nhiều, cha nói linh hoạt thích ứng, tìm tòi sáng tạo không gò bó vào khuôn cũ”

Như Sương nghe đem hai khối Rubic thu lấy : “ vậy ta không khách sáo”

“ Ta đã cho ngươi đồ rồi! vậy lễ vật của ta đâu? Ngươi không thể lấy không đồ của ta được chứ?” Thiên Minh cười hì hì nói.

Như Sương ngây người trong chốc lát, sau đó nhận ra mình bị cái tiểu tử này gài, lớn giọng : “ tiểu tử ngươi cũng dám tính toán ta”

“ Cha nói! Nếu không thông minh sẽ bị người khác gạt đấy. Ta năm xưa bị chị Thiên Ngôn gài không ít, mất vô số bảo bối. Đem thông tin cấp cho ngươi, còn nói rõ không ít, sau này đở bị thua thiệt. Ngươi còn không cảm kích ta” Thiên Minh nói.

Như Sương quyền đầu nắm lại giản ra : “ ta mất đồ còn phải cảm kích ngươi”

“ Cha nói muốn lấy đồ mà mình đích thân lấy là tầm thường, lấy đồ để người khác lấy giùm là bình thường, lấy đồ mà để chính người đó tự động dâng cho là phi thường” Thiên Minh nói : “ ta thích Phong Lôi Phiến”

“ Nằm mơ” Như Sương liền cự tuyệt.

Thiên Minh nói : “ vậy thì lấy hồ lô màu đỏ kia vậy, coi như ta chịu thua thiệt đi”

Như Sương ngẫm nghĩ một cái rồi từ trong túi trữ vật lấy ra một cái hồ lô đỏ thẫm như lửa, chạm trỗ long phượng.

“Ha ha” Thiên Minh khắc chế mình, đợi đến khi chung rượu vào tay lập tức vui vẻ thu lấy, tràn đầy vui mừng.

“ Này có khác thường ư?” Như Sương híp mắt lại nói.

Thiên Minh lập tức chạy, nói : “ đây là bảo bối đấy, có thể hấp thụ linh khí chuyển thành linh dịnh, cha hay dùng nhưỡng rượu đấy. Cha đúng là thiên vị mới cho ngươi”

“ Đáng hận” Như Sương dậm chân, lập tức truy theo : “ đứng lại cho ta”

Thiên Minh né tránh chạy đi : “ đồ đã đưa ra không được nuốt lời, chỉ trách ngươi không có ánh mắt thôi”

Cả hai một truy một chạy náo loạn một vùng.

Thiên Minh lấy về ký ức so với trước không còn ngốc đần mà cổ quái tinh linh, càng không chịu thiệt, hơn nữa không phải là tay mơ như trước kia, mặc cho Như Sương truy đuổi vẫn luôn trốn thoát được, còn chọc ghẹo lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK