Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kinh Nghê đồng tử co rút thành cây kim, nghe được lời của hắn nàng biết nàng kế hoạch chỉ sợ sớm đã bị phát hiện, mà người kia nhiều ngày qua chính là tương kế tựu kế chờ nàng một đêm này nhảy ra.

“ Phốc! Phốc!”

Luyện Khí Chi Kiếm nháy mắt rơi xuống, trăm thanh ngàn thanh thi nhau trút xuống khiến cho La Võng sát thủ trở tay không kịp, mười mấy tên bị kiếm rơi giết chết ngay tại chổ, dù là phản kháng đi nữa cũng chỉ có thể nhất thời.

Đến khi mưa kiếm dừng lại toàn bộ sát thủ La Võng đuổi đến đều bị giết.

Kinh Nghê trong đôi mắt đẹp lộ ra một tia hoảng sợ, cả người cũng là như rơi vào hầm băng khi thấy Thiên Trạch biến không thành có, lít nhít kim khí thành đại kiếm giết thuộc hạ của nàng.

Cũng trực tiếp nói cho nàng biết, lần này chế định kế hoạch thích sát đã vô dụng.

Bất quá nàng nhanh phản ứng, nàng vội lùi về sau, chỉ càng nàng còn sống vậy nhiệm vụ thích sát vẫn chưa kết thúc, lại một lần nữa chế định một kế hoạch khác.

Nhưng....

Kinh Nghê mặt biến sắc phát hiện ra được nàng toàn thân bị một luồng lực lượng vô hình khóa chặt, nàng bị phong bế huyệt đạo từ lúc nào không hay.

“ Giết ta đi!”

Huyệt đạo phong tỏa, nội lực trong người không thể vận chuyển, nàng nghĩ chính mình hẳn là chỉ có một con đường chết, ở trong tay của hắn, chính mình căn bản không có chút nào phản kháng.

“ Nàng không sợ chết ư?” Thiên Trạch cười hỏi.

Kinh Nghê nghe hỏi lạnh lùng trả lời : “mục tiêu chính là không chết không dừng”

Đáp án này cũng là phương châm của La Võng, một khi mục tiêu chưa chết chính là không chết không thôi.

Chỉ đình chỉ khi phía trên tổ chức thu lại nhiệm vụ, bằng không mặc cho bao nhiêu hao tổn hoặc tiêu hao lực lượng, cũng phải giết được mục tiêu.

Mà kẻ nhận nhiệm vụ cũng vậy, không chết không dừng, dù Thiên Trạch có tha mạng đi nữa nàng cũng không có từ bỏ nhiệm vụ, mà chỉ có khi mục tiêu chết hoặc là bản thân chết thì mới chấm dứt.

“Chết rồi mới có thể dừng lại sao?” Thiên Trạch lại hỏi, một tay vuốt ve gò má xinh đẹp.

“ Chết” Kinh Nghê ánh mắt dao động lên.

Sinh mạng đả nằm trên tay đối phương, có lẽ rất nhanh giống như nhiều người bị nàng giết trước đây, kết thúc sinh mạng của nàng, với một sát thủ sống trên đầu thương mũi kiếm liếm máu mà sống thì tử vong nàng đã sớm nghĩ đến, rồi một ngày mình cũng bị một người khác tướt đoạt đi.

“ Chi bằng nói nàng không thể dừng tay được” Thiên Trạch thu hồi thần lực giải huyệt đạo cho nàng.

“ Tại sao không giết ta?” Kinh Nghê khó hiểu hỏi, đối phương từ lần trước tha mạng cho nàng bây giờ cũng không trực tiếp giết trong khi bản thân nàng chính là sát thủ phái đến để giết hắn.

Lẽ nào là đêm xuân thời gian này. Nhưng hắn hẳn phải biết, đây hết thảy bất quá là chính mình thủ đoạn mà thôi, cũng không phải là chân tình.

“ Ta không giết nữ nhân của mình” Thiên Trạch nói.

Kinh Nghê lạnh lùng đáp : “Ngươi sai rồi, với ta mà nói ngươi chỉ là một mục tiêu, để đạt được một mục tiêu có thể bất chấp mọi thủ đoạn”

Nàng từ nhỏ đã lớn lên trong môi trường tàn khốc cùng khắc nghiệt, được đào tạo thành một thanh hung khí không có tình cảm. Bởi vì một sát thủ mà nói tình cảm là thứ vô dụng nhất cũng là trở ngại nhất.

Trừ hung khí trên tay ra thân thể nàng cũng chính là độc dược trí mạng, có điều một người như nàng không phải tùy tiện sử dụng. Là chung cực binh khí của tổ chức, mỗi một lần điều động mục tiêu đều có trọng lượng không hề nhỏ.

Mà nàng trước một mục tiêu còn nhỏ ư?

Đối với lời giải thích của Kinh Nghê, Thiên Trạch không quá ngạc nhiên, dù sau tổ chức sát thủ kia tôn chỉ hắn vẫn là biết, vì nhiệm vụ không từ thủ đoạn, nói : “ Con đường của thích khách kéo dài vô tận, cho đến điểm cuối là cái chết? nàng nguyện ý sống như thế cả đời ư? mấy đêm nay cùng ta hoan ái nàng không muốn thử một cuộc sống khác ư?”

“ Câm miệng” Kinh Nghê ánh mắt động dung, nàng không còn như trước kia băng lãnh lạnh lùng, tiếng quát này trong lại có mấy phần tình cảm.

Tay lại động đoản kiếm lại chém ra, một đạo kiếm khí bắn đến người Thiên Trạch.

Nhưng bị hắn né tránh, đồng thời theo thần lực vận dụng đem cổ tay nàng chấn văng thanh binh khí ra, còn đem Kinh Nghê ngã xuống đất.

“ Ta thất bại rồi các ngươi giết ta đi” Kinh Nghê cả người nằm dưới nền đá cung điện, tức giận nhìn Thiên Trạch phía trước, một bộ thấy chết không sờn bày ra.

Thiên Trạch nói : “ ta không giết nữ nhân của mình”

“ Muốn ép ta tự sát sao?” đem tay hất ra bàn tay Thiên Trạch vươn đến, Kinh Nghê từ từ dậy, quyết tuyệt nói.

Thiên Trạch nói : “ từ khi sinh ra nàng đã được huấn luyện thành người luôn biết chấp hành mệnh lệnh, chưa một lần tranh đấu vì bản thân mình, thậm chí nghĩ còn chưa từng nghĩ tới, bây giờ có ta ở đây sao nàng không thử sống một lần vì mình đây?”

“Chiến đấu vì bản thân ư?” Kinh Nghê ánh mắt không còn tức giận như trước lộ ra buồn bã, hiển nhiên bị mấy lời kia cho nàng ảnh hưởng.

Nàng lâm vào mê man, quả thật lời nói của y không một chút sai, nhưng nàng có dám nghĩ đến ư? Dám phản bội đợi chờ nàng chính là tử vong mà thôi.

Thiên La Địa Võng, Vô Khổng Bất Nhập.

Chỉ cần bị La Võng để mắt tới, trở thành La Võng mục tiêu không có cái nào có thể thoát được tấm lưới kia.

Chỉ có thực sự hiểu rõ La Võng mới biết được tổ chức này đáng sợ.

Tổ chức này đại lượng hấp thu liều mạng tử tù, lang thang kiếm khách tiến hành tàn khốc máu tanh huấn luyện.

La Võng đem bọn hắn bồi dưỡng thành trí mạng từng cây gai độc, giống như từng cái tiềm phục tại trung nguyên trong bóng tối con nhện, thời khắc chờ rơi vào trong lưới con mồi.

Kinh Nghê từ nhỏ được bồi dưỡng cho nên hiểu được La Võng cường đại, nàng mặc dù cũng là chữ Thiên cấp sát thủ, là Vương bài thích khách chung cực binh khí.

Nhưng chữ Sát cấp sát thủ bên trong cũng không ít cao thủ, những cao thủ này bị liệt vào chữ Thiên cấp sát thủ , nhưng chỉ cần thông qua khảo nghiệm có thể lên cấp.

Đáng nói là tại tổ chức trong không chỉ có một mình nàng làm Thiên cấp, mà còn tám cái Thiên tự sát thủ nữa. Mỗi một người thực lực không hề thua kém nàng bao nhiêu, thậm chí vài tên còn mạnh mẽ hơn nàng.

Dù là mười bốn năm trước La Võng đại thương nguyên khí và đổi chủ, nhưng nó vẫn là một cái tổ chức sát thủ đáng sợ, mà qua đi 14 năm so với trước La Võng còn thêm đáng sợ hơn.

Như thế còn chưa hết, tổ chức này hiện giờ còn bị một thế lực khác nắm giữ, so với La Võng còn không một chút thua kém, thậm chí mạnh hơn.

“Đúng chiến đấu vì bản thân!” Thiên Trạch cười nói : “ đừng sợ hãi, nam nhân của nàng đủ sức che chở cho nàng”

“ Ngươi không biết.... ngươi không biết đang đối đầu với gì đâu?” Kinh Nghê nỉ non.

Thiên Trạch cười nhẹ thả thần thức vào người : “ vậy nàng cũng như tổ chức của nàng cũng không biết rốt cuộc chọn cái gì mục tiêu đâu”

Kinh Nghê đưa mắt nhìn hắn, nhìn chằm chằm kẻ kia, nói : “ ta thừa nhận ngươi cường đại, kiếm pháp của ngươi vô song thiên hạ, nhưng La Võng không phải không chỉ có mình ta”

Thiên Trạch rõ hiểu nàng muốn nói gì, nói : “ chúng ta cá cược một ván thế nào?”

Kinh Nghê mày nhíu lại nói : “ Cá cược?”

Thiên Trạch nói : “ ta tiếp tục cùng nàng chơi trò truy sát này, ta sẽ không giết nàng, vô luận nàng mời thêm bao nhiêu cao thủ dùng cách gì cũng được. Nếu như trong 10 lần ám sát không thành, nàng làm nữ nhân của ta. Nàng không sợ chết, lẽ nào sợ làm nữ nhân ta”

Kinh Nghê nhìn hắn thật kỹ : “ ngươi nên rõ ràng giữa ta và ngươi không có gì tình cảm”

Thiên Trạch gật đầu, nói : “ cái này không quan trọng, cá cược này nàng có muốn không?”

Kinh Nghê đứng dậy, một tay đưa ra, lập tức Kinh Nghê kiếm ở trên tay La Võng sát thủ đã chết bay đế, nàng xoay người bước đi, đi được vài bước nói : “ ngươi sẽ hối hận vì việc này”

Nàng không nói thẳng nhưng đã đồng ý với Thiên Trạch cá cược, dù muốn dù không thì với nàng mà nói là một chuyện có lợi. Hắn không giết nàng thì nàng có thể tiếp tục sống sót cùng ám sát.

Nhưng nếu bản thân thật thất bại đến 10 lần mà không giết, nàng cũng mạo hiểm một lần với y, cùng lắm thì chết mà thôi.

Thiên Trạch phất tay một tấm ngọc bài trắng bay đến cùng một cái bình sứ, nói : “ nếu như nàng gặp nguy hiểm, có thể bóp vở nó. Có thể đở được Thiên Nhân cảnh công kích, đan dược, chỉ cần một hơi thở có thể giúp nàng sống sót, ta chờ nàng lần ám sát tiếp theo”

Kinh Nghê quay lại đã thấy thân ảnh kia tiêu thất đi, mà hai thứ hắn lưu lại cũng chậm rơi xuống mặt đất, ánh mắt hiện lên lay động, đem tay thu lấy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK