Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có câu không đánh không quen biết, Thái Thản hùng hùng hổ hổ đến Sử Lai Khắc muốn thu phục Đường Tam.

Triệu Vô Cực nhảy ra muốn cùng Thải Thản đại chiến với nhau, nhưng hắn cho dù có thu được thần công, cũng đánh không lại Thải Thản, mà dưới sức ép của hai người Đường Tam không thể trụ vững.

Cuối cùng lộ ra thân phận của hắn, vũ hồn thứ 2 Hạo Thiên Chùy lộ ra ánh sáng, mà thấy được cái chùy này, Thái Thản ngay lập tức không còn tâm tư mà chiến đấu nữa.

Bởi hắn, năm xưa đi theo Hạo Thiên Đấu La, cho nên nhận ra cái chùy này, dòng chính của Hạo Thiên Tông hắn đều biết cả, cho nên từ Đường Tam hiển lộ ra Hạo Thiên Chùy cùng hắn họ Đường, hắn đoán ra được y chính là con trai của chủ nhân mình.

Thời gian khi cuộc hưng sư vấn tội, đánh nhau ầm ầm một hồi lại hóa thành một màn nhận quan hệ với nhau, đi qua năm ngày, nhóm người Phất Lan Đức rốt cuộc trở lại.

Mà ngay khi nhóm người này về, Sử Lai Khắc Tứ Quái lại tiến vào một đợt huấn luyện mới so với trước càng thêm nghiêm ngặt hơn.

Đồng thời Sử Lai Khắc Tứ Quái cũng có sự biến hóa vô cùng lớn về đội ngủ nhân sự, đó là thành viên trong đội trở nên nhiều hơn.

Sử Lai Khắc và Lam Phách hợp 2 làm một, tại học viện của Liểu Nhị Long cũng không ít người có thiên tư tốt. Sau một hồi nghiêm cẩn chọn lọc, Hoàng Kim Thiết Tam Giác quyết định bổ sung cho Tứ Quái thêm 4 người nữa.

Mục tiêu của nhóm người đề ra chính là thắng lợi ở học viện tinh anh đại tái, mà chỉ dựa vào Sử Lai Khắc Tứ Quái còn chưa đủ sức để dẫn đến thành công.

Về phần Tiểu Vũ, Chu Trúc Thanh, Trử Vinh Vinh vốn là Sử Lai Khắc học viện trước bọn họ không dám gọi vào, bởi Đế Thiên An trước kia đả đem bọn họ đào ra rồi, nhóm người này tổ đội thành một chiến đội, bọn họ cũng không có gan đào người của hắn.

Thêm bốn thành viên mới, trong đó lại có một thành viên không chút lạ lẫm gì với Đường Tam đó là Thái Long. Ngoài ra, còn có ba người khác phân biệt là:

Ba mươi lăm cấp cường công hệ chiến Hồn Tôn, Tôn Hoàng Viễn, nam, vũ hồn: độc lang, hồn hoàn: hai vàng một tím.

Ba mươi lăm cấp mẫn công hệ chiến Hồn Tôn, Tôn Kinh Linh, nam, vũ hồn: khô lâu, hồn hoàn: hai vàng một tím.

Ba mươi lăm cấp trị liệu hệ khí Hồn Tôn, Tôn Giáng Châu, nữ, vũ hồn: trị liệu quyền trượng. Hồn hoàn: hai vàng một tím.

Sử Lai Khắc Thất Quái chuyển thành Tứ Quái, giờ lại đổi thành Sử Lai Khắc Bát Quái.

Trước khi Sử Lai Khắc Tứ Quái đến đây, hoặc có thể nói là trước khi đổi tên thành Sử Lai Khắc học viện, Thái Long cùng ba người này chính là chủ lực mà học viện chuẩn bị để tham gia cao cấp học viện đại chiến này.

Đây đều là do Liễu Nhị Long khổ cực bồi dưỡng, đều là tinh anh trong đám đệ tử.

Đối với việc gia nhâp vào Sử Lai Khắc Tứ Quái, bất luận Thái Long hai ba người còn lại đều không có một chút ý kiến nào.

Thử hỏi tận mắt nhìn thấy Đường Tam đánh bại năm mươi tám cấp hồn lực Hình chiến Hồn Vương Thái Nặc, trong học viện còn ai đối với bọn họ mà không phục đây?

Mặc dù mấy người này tuổi chưa lớn lắm, nhưng nhỏ nhất như Tôn Giáng Châu cũng đã gần mười chín tuổi rồi, thành thử Đường Tam cùng Mã Hồng Tuấn trở thành đội sổ tuổi.

Trong vài ngày sau đó, những thành viên của Sử Lai Khắc học viện tham gia chiến đấu, bắt đầu luyện tập những chiến thuật mà Ngọc Tiểu Cương truyền đạt, nhất là bốn người mới gia nhập, mỗi ngày đều vượt qua được yêu cầu phối hợp.

Phối hợp một đoàn đội mới vốn không phải là điều dễ dàng, nhưng nếu như trong đoàn đội này có một gã khống chế hệ hồn sư vô cùng xuất sắc như Đường Tam, thì tất cả trở nên đơn giản hơn rất nhiều.

Đường Tam không thể nghi ngờ chính là người có thể đảm nhiệm được yêu cầu này, dưới sự điều phối của hắn, bốn người mới gia nhập dần dần quen thuộc với phương pháp chiến đấu của Sử Lai Khắc tứ quái.

Rộng rải khu vực, thường ngày chổ huấn luyện của Sử Lai Khắc Bát Quái.

“Đa tạ Đế Thiên An đại ca chỉ điểm” Giáng Châu trên gương mặt tươi cười có chút nét ửng hồng, ngại ngùng cuối đầu một bên.

Nàng đã mười chín tuổi, là một cô nương chân chính, đối với những nữ hài tử như nàng mà nói, các nam nhân trưởng thành có thực lực cường đại chính là có lực hấp dẫn mạnh nhất.

Mà người nam tử phía trước không chỉ mạnh mẽ, mà dung mạo còn soái khí ngây người, làm cho nữ tử mê mẫn khi nhìn lấy, đứng ở gần y tim nàng cũng đập thình thịch lên.

Ngẩng đầu nhìn thêm cái nữa, thấy được gương mặt tươi cười của Đế Thiên An, mặt nàng không khỏi ửng đỏ lên.

“ Phanh” Tiểu Vũ liền cho hắn một quyền lên ngực, chân liên tục dẫm gót chân của hắn, tức giận nói : “ ngươi cái tên trăng hoa này, còn không có điểm dừng”

“ Đừng giận... đừng giậ, ta chỉ chỉ điểm đám người này một chút mà thôi, Tiểu Vũ bảo bối đừng giận” Đế Thiên An đem tay luồn lấy eo của nàng, sau đó đem bế lên.

“ Chỉ điểm, sau ngươi không chỉ điểm cho đám kia, ta cảnh cáo ngươi, nếu ngươi đánh ý đồ, tai họa Giáng Châu, ta liền chạy theo nam nhân khác” Tiểu Vũ hung hăn cảnh cáo.

“ Được... được” Đế Thiên An gật gù, đem Tiểu Vũ đi đến ngồi trên tấm vải đả trải gần đó, tại nơi đó đủ loại thức ăn đồ uống mỹ vị bày ra.

Giáng Châu năm nay mười chín tuổi, lớn hơn Tiểu Vũ vài tuổi, thân cao chừng một mét sáu, mái tóc rất dài khá bắt mắt, tướng mạo ôn nhu.

Mặc dù không thể giống như Tiểu Vũ, Chu Trúc Thanh, Trữ Vinh Vinh, Mạnh Yên Nhiên thu hút mọi ánh mắt chú ý, nhưng cũng tuyệt đối nằm trong hàng ngũ mỹ nữ.Những chỗ cần lồi ra tuyệt đối không hề bằng phẳng.

“ Chạy đi một tháng trời, không biết là tai họa bao nhiêu cô gái” Chu Trúc Thanh châm chọc ở bên nói.

Mạnh Yên Nhiên gật đầu, nói : “ huynh, rốt cuộc cho chúng ta bao nhiêu tỷ muội đây”

“ Làm gì có chứ, ta là người như vậy sao chứ” Đế Thiên An cười nói, đem chùm nho gần đấy bắt lấy uy vào miệng nhỏ của Tiểu Vũ.

“ Ngươi vốn không là người, tưởng chúng ta lại bị ngươi lừa nữa à” Trữ Vinh Vinh bóc trần câu nói của hắn.

“ Vinh Vinh nàng thông minh ra rồi, không còn ngốc ngốc như thỏ ngốc nữa”

Trữ Vinh Vinh nhìn gương mặt hắn khoa trương, biết hắn bỡn cợt mình, nhịn không được nhào lên đem hắn cắn lấy, tay nhỏ lại nện xuống quyền hắn.

“ Ai... thật hâm mộ” Mã Hồng Tuấn đem mắt quan sát nhóm người kia, nhìn Đế Thiên An bên cạnh mỹ nữ tụ hội mà chỉ có thể hâm mộ, nam tử kia chính là hắn thần tượng à.

“ Ngọc Tiểu Cương, sai lầm sai lầm, ta lại quên mất còn một mỹ nữ ở nơi này, ồ vẫn còn xử nữ à... nhẹ nhẹ... chỉ giỡn một chút thôi... ta chỉ thích ăn cỏ non mơn mởn thôi, yên tâm đập chậu cướp hoa cái việc này , ta làm sao mà làm chứ” Đế Thiên An mặt biến đổi, nhăn nhó khi thấy đám nữ xung quanh dùng sức vặn hông nhéo tai mình.

Liểu Nhị Long mặt hiện lên một tầng đỏ ứng, tính khí táo bạo lớn tiếng mắng : “ hạ lưu”

“ Khục khục... Nhị Long muội” Phất Lan Đức vội cản lại Nhị Long, đùa chọc cái tên này chỉ e sợ nàng con bị hắn ăn cho xương cốt không còn đấy chứ.

“ Nhị Long” Ngọc Tiểu Cương sắc mặt trở nên lúng túng đem tay bắt lấy tay nàng.

Tiểu Vũ mắng lấy : “ ngươi cái tên khốn kiếp, đập chậu cướp hoa ngươi không làm, vậy Trúc Thanh... ách... cái tên hư hỏng bại hoại xấu xa...”

Chu Trúc Thanh mặt cũng đỏ lên xấu hổ khi nghe Tiểu Vũ lời, bởi nàng vốn là hôn thê của Đái Mộc Bạch, chính là bị tên kia mạnh mẽ đoạt lấy, sau đó triệt để luân hãm luôn, thẹn thùng gia tăng lực đạo.

Một tràng thê thảm tiếng kêu từ Đế Thiên An phát ra, đám người đều biết là hắn trang lấy, dù sao cái nhục thân biến thái kia có cho bọn họ lấy vũ khí sắc bén nhất cũng không tổn thương được, làm sao mà bị mấy nữ hài kia tổn thương chứ.

“ Tiểu Cương, đừng trách ta nhiều lời, ngươi mà còn như trước,, vậy giống như Đái Mộc Bạch đi” Phất Lan Đức nhỏ giọng nói.

Ngọc Tiểu Cương ánh mắt sững sờ, bàn tay nắm lấy cánh tay Nhị Long càng thêm chặt, hắn biết nam tử kia, trong mắt chẳng có cái gì gọi là luân thường đạo lý, ánh mắt thế tục cả, nếu hắn vẫn còn chần chờ đó chính là giống như học sinh của mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK