Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hưng Vân trang, đại viện bên trong.

Long Tiếu Vân chầm chậm tiến ra khỏi cửa, nhưng khi vừa ra đến bên ngoài, hắn liền rảo bước thoăn thoắt.

Điền Thất đang đợi hắn nơi bóng tối dưới tàng cây giữa khu vườn, đưa tay vẫy vẫy.

Long Tiếu Vân vội rảo bước đến, hạ thật thấp giọng: “Xong rồi chứ?”

Điền Thất lắc đầu: “Chưa!”

Long Tiếu Vân biến sắc: “Chưa? Chư vị trên mười người rồi lại có thêm Tâm Mi đại sư và Thiết Dịch tiên sinh, không lẽ là chẳng thể xóa cái gã thiếu niên đó à?”

Điền Thất cười gượng: “Tên thiếu niên đó quá lợi hại, hơn nữa lần này Tu La công tử cũng đến nơi này”

Long Tiếu Vân dậm chân: “ Tu La công tử, kẻ ma đầu sát nhân nổi danh trên giang hồ gần đây”

Danh tiếng của Tu La công tử, Long Tiếu Vân cũng nghe đến, không trách được y xuất đạo mới gần đây nhưng sự tình làm ra không hề nhỏ. Bởi rằng Hưng Vân Trang nằm trong đất Cừ La, mà một tháng gần đây Tu La công tử gây án không có che lấp và gây ra oanh động không nhỏ để hắn nghe được.

Điền Thất gật đầu, sắc mặt tràng đầy lo lắng, nói : “ bọn họ đều chết, toàn bộ bị y giết, công lực đều bị y hấp lấy”

“ Cái gì!” Long Tiếu Vân cả kinh lên, những người kia đều là trên giang hồ tiếng tăm không nhỏ, ấy vậy mà không làm được gì mới nổi danh gần đây Tu La.

Phải biết đám người hắn mới đến đều có tu vị không nhỏ, ấy vậy mà chỉ bao nhiêu thời gian đã bị kẻ kia giết rồi. Sự xuất hiện của kẻ kia khiến cho hắn bất an, dù sao tên ma đầu kia tìm đến nơi này, hắn làm chủ nhân nơi này có thể an tâm được ư?

Long Tiếu Vân trong ngắn ngủi phân tích, Tu La công tử hành sự tàn nhẫn ra tay giết người hấp công lực, hắn không phải vô cớ ra tay mà nhắm đến giới giang hồ. Hiện giờ y tìm đến đây, lẽ nào là vì đám cao thủ trong trang này?

Trong ngắn ngủiLong Tiếu Vân đã có chủ ý, nói : “ tên ma giáo này, càng tốt, lần này Lý Tầm Hoan khó mà cởi bỏ được.... Điền huynh ở đây canh phòng hộ, tôi đi xem sự thể xảy ra thế nào!”

Đây là nhà hắn, hắn có thể chạy đi nơi nào chứ? cho dù chạy trốn đi được giữ mạng thì sau này mặt mủi nào còn chứ? Cho nên hắn cần phải trấn định, nếu thật như hắn đoán tên kia tìm đến là vì đám cao thủ công lực, hắn chỉ việc đẩy Lý Tầm Hoan cùng mấy cái tên hắn dẫn đến là được.

Vừa hay có thể trừ mối họa trong lòng lại có thể không hại gia thân. Một khi đã qua rồi, chỉ cần thông tri các môn phái trong vùng, tổ chức vây giết trừ Tu La công tử, hắn không tin y có thể càn quấy tiếp nữa.

Điền Thất nghe xong thì nôn nóng : “Long tứ gia, chúng ta bây giờ muốn đi mau, bằng không thì chờ cái kia tới, chúng ta không phải là đối thủ ”

“Đi, đương nhiên muốn đi.” Long Tiếu Vân sắc mặt bỗng nhiên trở nên dữ tợn mà đáng sợ, nói : “Cái kia Mai Hoa Đạo đã bị điểm đại huyệt, còn bị trói lại tay chân, Tu La công tử đến là muốn cứu y rời đi, tại trước khi rời đi chúng ta phải giết đồng bọn của y.”

Điền Thất hiểu Long Tiếu Vân muốn làm gì, chính là muốn diệt Lý Tầm Hoan,

Sau tàng cây rậm bóng là một hòn giả sơn kiến tạo cực kì tinh xảo, Lâm Thi Âm núp sau đó, ánh mắt đẹp của nàng lộ đầy vẻ kinh nghi sửng sốt, mà cũng đầy vẻ phẫn hờn và đau thương khi nghe được.

Nước mắt nàng chảy dài xuống đôi má, toàn thân nàng từng chập run lên. Nàng quả thật không ngờ rằng chồng mình lại hèn hạ đến thế, dám làm cái chuyện bán đứng bạn bè.

Lâm Thi Âm nghe lòng mình như nát ra từng mảnh vụn theo tiếng khóc se sẽ loang dài giữa không gian. Nhưng nàng chợt cắn môi đứng dậy, quả quyết bước về phía căn phòng của Lý Tầm Hoan.

Ngay khi đó có nhiều tiếng chân nghiến rào rào trên sỏi đá, Lâm Thi Âm vội nép người trở lại sau hòn giả sơn.

Lâm Thi Âm mím chặt vành môi cơ hồp đến rướm máu, cho đến bây giờ nàng mới thấy việc mình đã khinh thường võ công, chẳng chịu khổ công rèn luyện.

Và cũng chính bây giờ nàng mới thấm thía nhận ra rằng: có lắm việc trên đời, chỉ có võ công mới giải quyết được mà thôi.

Nàng cắn môi suy nghĩ vẫn không làm sao tìm ra cách lọt vào bên trong gian phòng, nhiều năm qua Lý Tầm Hoan vẫn là nàng canh cánh trong lòng, khó mà bỏ xuống được tình cũ.

Long Tiếu Vân đích thật là cái tâm ngoan thủ lạt hạng người, hắn bố cục dồn Lý Tầm Hoan vào đường chết, không những thế còn là thân bại danh liệt, làm sao để cho Lý Tầm Hoan còn sống mà rời đi chứ.

Nhưng Điền Thất không cách nào bước đi được, bởi phía xa phía trước thấp thoáng bóng ảnh, cự ly mấy trăm mét hành lang, chỉ trong ngắn ngủi thời gian, giống như hít vào thở ra vậy, hai thân ảnh đã quỷ mị xuất hiện trước mặt bọn họ.

“Khách nhân đường xa mà đến, tại hạ thân làm trang chủ lại không tiếp đón được, thật là thất lễ, thất lễ” Long Tiếu Vân hít sâu một hơi, nhanh chóng trấn định tinh thần của mình lại, khách sáo một câu.

Dù là phía trước còn có một cái hồng nhan họa thủy, nữ tử kia khiến cho bất cứ nam nhân nào nhấc lên dục vọng chiếm hữu. Chỉ là hắn còn có tâm tư mà nghĩ đến ư? Bởi vì có những nữ nhân tốt nhất không nên trêu chọc, nhất là đang đi cùng cái tên ma đầu giết người nổi lên đất Tề kia.

“ Long trang chủ không phải đả đón tiếp rồi ư?, mấy người phía trước chiêu đãi công tử nhà ta rất nhiệt tình” Loan Loan nhàn nhạt nói.

Đế Thiên An mặc dù không mở mắt, nhưng mọi vật phía trước hắn đều thấy rõ cả, trên thực tế, chỉ cần là tu sĩ, cho dù là cảnh giới thấp nhất tu sĩ, đều có thể điều động hồn lực quan sát quanh mình phạm vi.

So với con mắt còn tinh tường hơn mấy lần, Đế Thiên An cho dù có mù, hắn đối với ngoại giới vẫn là sáng tỏ vô cùng, cùng không mù không có khác nhau lắm.

Long Tiếu Vân hắn thấy được, một con người tầm thước, vóc dáng uy nghi, ăn mặc cực kì sang trọng, nhưng gương mặt lại cho hắn thấy sự dối trá ẩn sâu dưới lớp vẻ ngoài đó.

Dù sau hắn đi qua nhiều thế giới, lịch duyệt vô số, hạng người như Long Tiếu Vân hắn làm sao không nhìn qua, hơn nữa hắn lại càng rõ con người này, là một chân chính ngụy quân tử.

Long Tiếu Vân cũng là dạng này, đối mặt Lý Tầm Hoan là một bộ mặt nạ, nếu không phải là hắn giở trò bày ra một tấm màn kịch, hắn làm sao có thể đem Lâm Thi Âm ôm về từ Lý Tầm Hoan được.

Không chỉ đoạt thê còn đoạt luôn cả tài sản, đó là vì hắn biết rõ được Lý Tầm Hoan con người lẫn tính cách. Đối với nghĩa đệ của mình là một tấm mặt nạ, đối mặt hộ viện là một bộ mặt nạ, thấy được Đế Thiên An hai người lại là một bộ mặt nạ.

Long Tiếu Vân tiếp lời : “ là tôi sơ sót, sơ sót, thật không ngờ vang danh giang hồ Tu La công tử lại còn trẻ như vậy, quả đúng là anh hùng xuất thiếu niên”

Đế Thiên An lạnh nhạt nói : “ lời từ miệng một tên ngụy quân tử ngươi, chỉ e có tên ngu như Lý Tầm Hoan mới tin được, không chỉ bị lừa nữ nhân mình yêu lại còn đem gia sản mình dâng cho, không tệ không tệ”

Long Tiếu Vân sắc mặt cứng ngắt, nói : “ Tu La công tử có hiểu lầm gì với tôi chăng? Nếu có hiểu lầm Long Tiếu Vân nguyện tường tận giải đi hiểu lầm này”

Đế Thiên An giọng đều đều, nói : “ mười năm trước Lý Thám Hoa cùng với Lâm Thi Âm là một đôi, không ngờ sau một trận biên quan gặp nạn về, nhiều hơn một vị đại ca. Không biết vì cớ gì?, Lý Thám Hoa lại trầm mê tửu sắc rồi bỏ ra quan ngoại, thì ra là bị Long trang chủ đây giở trò, Lý Thám Hoa vừa về liền trở thành Mai Hoa Đạo, ái chà, có một đại ca tốt như vậy, Thám Hoa lang thật là tích phúc mấy đời.”

Long Tiếu Vân mặt liền cứng ngắc lại xuống tới. Trong lòng dấy lên phẫn nộ chi hỏa, đáng tiếc lại vô luận như thế nào cũng không dám biểu hiện ra ngoài.

Bởi, Điền Thất ở bên cạnh hắn lúc này, quỷ dị phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch rồi “ phốc” một tiếng, khí tuyệt bỏ mình, mà vốn ở trước mặt mình nam tử kia đã không còn, y hiện ra phía sau người Điền Thất.

“ Tiếu Vân.... bọn họ nói.... có thật hay không?” Lâm Thi Âm từ sau hòn non bộ đi ra, nước mắt giàn dụa khó mà tin được nhìn chồng mình.

“ Thi Âm” Long Tiếu Vân sắc mặt trắng bệch, khó mà tin được vợ mình lại đứng sau hòn non bộ kia, nói như vậy tất cả mọi chuyện mà hắn cùng Điền Thất đều bị nàng nghe lấy.

Lâm Thi Âm cũng có thể không phải là một người đàn bà đẹp thập toàn mỹ, không thể so bì với Loan Loan dung mạo, nhưng ai cũng phải công nhận đây là một người đàn bà đẹp.

Da mặt của nàng vẫn trắng như xưa, nhưng vẻ hồng thắm cũng đã có đôi phần nhợt nhạt, như mọi người đàn bà đẹp khác, nhưng Lâm Thi Âm chỉ có một nét, có thể gọi là một hấp lực đặc biệt mà bất cứ ai nhìn qua một lần đều phải ít nhất một lần nhìn lại và vĩnh viễn sẽ không làm sao quên được.

Giờ đây trên gương mặt xinh đẹp nước mắt không ngừng chảy ra, thần sắc khó mà tin tưởng được, thân hình run rẩy từng bước đi đến gần.

Long Tiếu Vân khàn khàn nổ phủ nhận : “ hắn nói bậy, Thi Âm tin tưởng ta, ta làm sao có thể làm ra chuyện đó được, bọn họ là Ma giáo người, chính là muốn đến phá hỏng gia đình chúng ta.”

Đế Thiên An cười cười, một bên hấp lấy tinh khí của Điền Thất, nói : “ người như ngươi bản tọa gặp nhiều”

Một bóng ảnh khác gấp gáp chạy đến, chính là Tiểu Phi, hắn nhìn đám người ở đây một cái, sau đó vội vả chạy vào bên trong kho củi đem Lý Tầm Hoan cứu ra.

Lý Tầm Hoan tay chân bị trói, thân thể dán tại không trung.

Sắc mặt của hắn tái nhợt nhưng lại có một luồng bệnh hoạn đỏ bừng, khóe mắt nếp nhăn chồng sâu hơn. Nguyên bản một đôi ôn nhuận mà ánh mắt sáng ngời, trở nên có chút ảm đạm, ho khan không ngừng.

Ngay khi được Tiểu Phi cứu ra lẫn giải huyệt đạo, hắn gian nan bước ra bên ngoài, ánh mắt nhìn về một nam một nữ như kim đồng ngọc nữ một đôi kia, song chỉ trong giây lát liền dời đi, ánh mắt nhìn về Lâm Thi Âm nước mắt giàn giụa chảy ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK