Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kỳ quốc, Phượng Tượng thành, Huyễn Âm Phường tổng bộ.

Đại điện hai bên có hai nhỏ hồ sen, bên trong chạm trổ hoa văn bắt mắt, lầu đình tinh xảo lụa hồng rủ xuống.

Trung ương ngay phía trước có một cái to lớn giường, một cái bóc người nữ tử mơ hồ ẩn hiện một bộ lười biếng mê người tư thái, nửa nằm ở trên giường.

Ở giường phía trước hâi đầu to lớn màu hồng sa mạn rủ xuống, theo sa mạn bên ngoài nhìn lại, chỉ có thể như ẩn như hiện thấy rõ sa mạn phía sau nữ tử này bong lưng.

Nàng chính là Nử Đế chủ nhân của Huyễn Âm Phường một trong ba thế lực ám sát giang hồ hùng mạnh nhất trung nguyên bấy giờ.

Vải gấm màu vàng thêu lấy đồ hình sống động, môt thân ảnh nữ tử cung kính quỳ một chân hành lể không dám ngẩng cao đầu, nàng là Cơ Như Tuyết thị nữ của Nữ Đế.

“ Tuyết Nhi, từ bé ngươi đả theo ta, hầu hạ bao năm nay” Nữ Đế lười biếng nói

Cơ Như Tuyết vội nói : “ Được hầu hạ Nữ Đế là phúc phận của nô tỳ”

“ Ukm... Hiện tại ta phái ngươi đi trải nghiệm một chuyến, ngươi có bằng lòng chăng?”

“ Nữ Đế có lệnh, nô tỳ nào dám chẳng tuân” Cơ Như Tuyết cung kính nói

Nói ra cũng chẳng phải đại sự gì. Nghe nói trên Thanh Thành Sơn đả xuất hiện Hỏa Linh Chi ngàn năm. Ngươi tới Du Châu một chuyến, giúp ta mang về đây”

“ Tuân lệnh”

“ Vốn dĩ việc này chẳng cần tới ngươi, song trước mắt Cửu Thiên Thánh Cơ đều đang thực hiện nhiệm vụ. Ta nghĩ tới nghĩ lui ngươi là nhạy bén nhất trong đám thị nữ, việc này chi bằng giao cho ngươi thực hiện vậy. Làm xong việc ta tự sẻ ban thưởng”

“ Tạ Nữ Đế” Cơ Như Tuyết cung kính đáp.

“ Đi đi”

“ Vâng” Cơ Như Tuyết nhận mệnh, chậm rãi lui ra khỏi đại điện, rồi mang theo con bảo mã của mình rời khỏi Phượng Tượng thành thẳng hướng Du Châu thành, đến Thanh Thành sơn tìm kiếm món đồ mà Nữ Đế yêu cầu.

Kiếm Lư nơi, Dương Thúc Tử vẫn như tám năm trước giống nhau ngồi ở mặt trên, phía trước là Lý Tinh Vân cùng Lục Lâm Hiên ngồi quỳ.

“Tinh Vân, Lâm Hiên, hai ngươi đi theo ta tới Kiếm Lư đã bao nhiêu năm.”

Lục Lâm Hiên sau tám năm trở thành một thiếu nữ thanh thuần tươi mát, tràn đầy sức sống cất lời : “ hồi bẩm sư phụ, đồ nhi cùng Tinh Vân sư huynh, theo sư phụ học nghệ đến này đã 8 năm rồi”

“Tám năm, chẳng dạy ta tí gì cả” Tinh Vân một bên lầm bầm bất mãn

“Ngươi nói gì.” Dương Thúc Tử nói: “Dám làm không dám nhận, ngươi cũng tiến bộ lên ấy nhỉ.”

“Có cái gì không dám nhận.” Lý Tinh Vân cúi đầu nhỏ giọng nói.

“Nói to lên, ngươi không ăn chưa đủ no sao.” Dương Thúc Tử quát.

Lý Tinh Vân phản nghịch tâm lý, đối với Dương Thúc Tử lớn tiếng nói: “ ta nói ông đấy, tám năm nay, đến chút vặt vãnh cũng chẳng hề dạy cho ta.”

“Sư ca.” Lục Lâm Hiên vội can ngăn.

“Dường như ngươi không phục lắm a.” Dương Thúc Tử đánh gãy Lục Lâm Hiên

Lý Tinh Vân ôm cánh tay khó chịu nói: “Ta bất bình lắm rồi.”

Lục Lâm Hiên vội chen lời : “ Sư ca, sao huynh có thể nói vậy với sư phụ chứ”.

“Chẳng phải việc của muội”

Lục Lâm Hiên có phận tức giận : “Huynh...”

“Cứ để hắn nói.” Dương Thúc Tử lớn tiếng.

“Nói liền nói.” Lý Tinh Vân khó chịu nói: “Ta bất bình tám năm này rồi.”

“Ồ!”Dương Thúc Tử nhẹ thốt.

“Tám năm a, ta bái ông làm thầy vì đâu chứ, còn không phải là học giỏi bản lĩnh một ngày kia có thể vì người nhà ta và Lý hoán, mà báo huyết hải thâm thù.” Lý Tinh Vân càng nói càng kích động.

Dương Thúc Tử như cũ là bình tĩnh nói: “Báo thù? Ngươi tập võ chính là vì giết người báo thù.”

Lý Tinh Vân tay vung nói: “Ông đừng giảng đạo lý với ta, cho ông biết, ta nghe bao nhiều năm nay đả chán ngấy rồi, đừng bảo ta rằng ông chẳng biết, sư muội tập võ không phải cũng là vì cho cha muội ấy báo thù ư?”

“Muội...” Lục Lâm Hiên nói.

“Muội ấy báo thù ông chẳng quản, ta muốn báo thù ông dựa vào cái gì không cho.” Lý Tinh Vân tiếp tục nói: “Từ ngày đầu ta tới đây, ông vẫn luôn đề phòng ta như phòng tặc. Lúc truyền võ ông quay lưng lại, ông cùng sư muội đối luyện cũng chẳng để ta xem.”

“ Ngươi muốn xem ta cùng Lâm Hiên thí luyện?” Dương Thúc Tử mở lời.

“ Ai mà chẳng muốn chứ” Vừa nói xong, Lý Tinh Vân vội chữa lời : “ Ai... ai... ai mà muốn xem chứ”

“ Được” Dương Thúc Tử đứng dậy, lớn tiếng : “ Lâm Hiên, ra đây. Hôm nay vi sư muốn kiểm tra võ công của con”

Một nơi khác, Đại Lương quốc, Huyền Minh giáo tổng bộ.

Đại Lương quốc quân gọi là Chu Ôn, người này vốn là Đường triều sĩ quan, về sau Hoàng Sào tạo phản, Chu Ôn thừa cơ cử binh, Đại Đường quốc vận chính là bị người này thân thủ chém ngang lưng.

Chu Ôn thành lập Đại Lương về sau, đăng cơ xưng đế, định đô Khai Phong phủ, tại thiên hạ Chư Hầu bên trong, thế lực của hắn mạnh nhất, binh mã nhiều nhất, ruộng phổ đất cũng là nhất, đây cũng là hắn dám xưng Đế nguyên nhân.

Vì tẩy thoát mưu triều soán vị tiếng xấu, vì ngăn chặn người trong thiên hạ dùng ngòi bút làm vũ khí, để cho tiện diệt trừ đối lập, Chu Ôn nhường con trai lớn Chu Hữu Khuê và thứ hai Chu Hữu Văn thành lập một chi giang hồ thế lực, gọi là Huyền Minh Giáo.

Huyền Minh Giáo tổ chức to lớn, cơ cấu phức tạp, thành viên đông đảo. Song hành là Minh Đế Chu Hữu Khuê cùng Quỷ Đế Chu Hữu Văn, bên dưới là tứ đại Thi Tổ, Mạnh Bà, thủy hỏa Phán Quan, tiếp theo là ngũ đại Diêm Quân, lần nữa chính là Hắc Bạch Vô Thường, cuối cùng là hàng trăm hàng ngàn phổ thông giáo chúng.

Huyền Minh Giáo, nghe danh tự liền có thể biết rõ, đây cũng không phải là cái gì danh môn chính đạo, là thực sự tà ma ngoại đạo, bởi vì phía sau có Đại Lương chỗ dựa, có thể nói là không kiêng nể gì cả, cướp bóc đốt giết, việc ác bất tận, người trong thiên hạ giận mà không dám nói gì.

“ Cung chúc Minh Đế, vạn thọ vô cương” Hàng trăm thanh âm đồng loạt dưới đại điện rộng lớn hành lể.

Trên đài cao không phải là Minh Đế Chu Hửu Khê hay Quỷ Đế Chu Hữu Văn, mà là thân ảnh già nua bà lão, lưng còng thấp cầm một thanh mộc trượng tro một khỏa hồ lô ở đầu, chính là Mạnh Bà.

Mạnh Bà đảo mắt quan sát giáo chúng, trầm giọng nói : “Kể từ hôm nay, Minh Đế sẻ bế quan tu luyện, mọi việc trong Huyền Minh giáo sẻ do ta chấp chưởng. Kẻ không phục tục hiệu lệnh, giáo quy sẽ không tha”

Huyền Minh giáo lấy Minh Đế cùng Quỷ Đế là người đứng đầu, song Quỷ Đế say mê vỏ đạo rất ít khi chú trọng việc trong giáo.

Chấp chưởng mọi việc đều là Minh Đế, quan trọng hơn từ nhiều năm trước Quỷ Đế tính cách đại biến nhường hết quyền lực cho anh trai mình chuyên tâm tu luyện, hiện tại thống lĩnh hết thảy Huyền Minh giáo chính là Minh Đế.

“ Cẩn tuân hiệu lệnh của Mạnh Bà” hàng trăm giáo đồ đồng thanh nói

Mạnh Bà nhìn bên dưới đám người, rồi lớn tiếng : “ Hắc Bạch Vô Thường”

“ Thuộc hạ nghe lệnh” Cả hai đồng thanh đáp.

Mạnh Bà chậm rãi nói : “ gần đây ta nghe được tin trên Thanh Thành sơn có Hỏa Linh Chi ngàn năm xuất hiện. Hai ngươi lập tức tới phân đà tại Du Châu. Tìm ra Hỏa Linh Chi mang về đây, không được xảy ra sai sót”

“ Vâng” hai người cung kính đáp

“ Chờ đả” Đứng dưới bậc thềm bên dưới, toàn thân dấu vào màu đen y phục, bên vai phải là một đầu hung thú dử tợn, còn vai trái như chiếc khiên mọc ra những chiếc gau nhọn, là Thủy Hỏa Phán Quan một trong.

“ Phán Quan có điều chi căn dặn” Hắc Vô Thường lập tức nói.

Thủy Phán Quan nói : “ 8 năm trước, Long Tuyền đã biến mật tại địa giới Du Châu, lần này các ngươi tới đó tiện thể thám thính một phen”

“ Vâng” Hắc Vô Thường vội đáp.

Đồng dạng y phục nhưng khác chăng là một màu xám đỏ, Hỏa Phán Quan nói : “ Nghe nói Thông Văn quán đã âm thầm phái xuất 8 vị môn chủ : Nhân, Nghĩa, Lễ, Trí, Tín,Huệ, Dũng, Nhẫn trong Thập Tự môn. Mỗi kẻ dẫn theo một toán nhân mã, cũng đang âm thầm nghe ngóng tin tức về Long Tuyền kiếm”

Hắn vừa nói xong Thủy Phán Quan cất lời : “ Từ trước đến nay, Huyền Minh giáo cùng Thông Minh quán nước song chẳng phạm nước giếng. Huống hồ bọn chúng thân thủ cũng chẳng kém, các ngươi ra ngoài hành sự nhất định phải cẩn thận”

“ Đa tạ nhị vị Phán Quan đả nhắc nhở” Hắc Vô Thượng cung kính đáp.

“ Đi đi” Mạnh Bà trên đài cao cất lời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK