Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lời dứt không lâu, ngục thất truyền ra một cỗ gay mũi khí tức, chung quanh tất cả đều là đen như mực chất lỏng, đang không ngừng di động.

Ngừng một chút Mặc Nha nói : « Nên là, nếu chỉ giam ngươi trong địa lao, thì e không phải là biện pháp chắc ăn. Còn có màn khoản đại nhiệt tình hơn »

Dưới địa lao Lý Khai nhìn Vệ Trang một tay cầm cây đuốc, một tay cầm kiếm hướng về thùng gỗ, theo tầm mắt hắn thấy được một chất lỏng màu đen bám lên lưỡi kiếm, hắn đối với thứ này là nhận biết, nói : « Kia có lẽ là dầu mỏ vô cùng dể cháy, vùng đất Bách Việt mỗi lần khai thác khoáng là cần đến nó.»

« Mong là ngươi sẽ không chê chút nhiệt tình này » Phía trên Mặc Nha đem một căn lông quạ hướng về bó đuốc, lông quạ cấp tốc cháy lên, rồi theo hắn châm vào bức tường bên dưới lập tức phát cháy.

Dầu mỏ gặp lửa nhanh chóng bắt lửa, tỏa đi khắp nơi dưới địa lao, Vệ Trang nhìn thấy một màn này ngưng trọng vô cùng.

Mặc Nha cười nói : « sẽ nóng lắm đấy »

Cột vào trên trụ đá Lý Khai chứng kiến khói lửa bốc lên bốn phia, âm thanh thê lương nói :« Có lẽ đây chính là ta số mệnh của ta, không thoát được đâu”

Cách đó không xa đứng Vệ Trang, nhưng là thần sắc lạnh nhạt, không nói một lời.

Tình huống bây giờ đích xác là nguy hiểm, nhưng còn chưa đủ để ép hắn vào tuyệt vọng chi địa. Quá khứ hắn đối mắt với không ít tràng còn hung hiểm hơn bây giờ.

« Keng !! Keng »

Vệ Trang nhanh quyết đoán đem Sa Xỉ cắt bỏ đi xích sắc trói buộc nam tử gầy như que củi kia, sau đó đem hắn ốm yếu vác lên vai mình. Nhanh nhẹn rời đi chổ này, tìm đến vị trí địa lao thuận lợi mà phá hiểm mà ra.

Mặc Nha thân ảnh rời khỏi khu vực đại lao, thân ảnh nhanh chóng đi ra đại sảnh Độc Hạt Môn trên tay cầm một căn lông quạ, ánh mắt nhìn về nam tử bình phàm đem từng tên thi thể đã chết hút khô, chứng kiến một màn như vậy cũng khiến hắn kinh sợ.

“ Ngươi không lo cho bằng hữu của ngươi?” Mặc Nha hứng thú hỏi.

Đế Thiên An cười nhạt đáp lại : “ bằng hữu, hắn còn chưa được, ta rất vừa ý ngươi, thế nào theo ta làm tiểu đệ thế nào?”

Ánh mắt nhìn chằm chằm nam tử phía trước, Mặc Nha cười nói: " đã thật lâu không ai dám như thế khiêu khích tướng quân quyền uy, ngươi không phải thứ nhất, nhưng có lẽ sẽ là cái cuối cùng "

“ Keng keng keng” Chói tay ma sát vang lên, chỉ thấy hai căn lông quạ lao đến người Đế Thiên An, phát ra chói tay ma sát, đem y phục cắt rách đi.

Ngay khi lông quạ va chạm lên người Đế Thiên An không để lại bất cứ thương thế, thân ảnh Mặc Nha đả xuất hiện trước mặt.

Cổ tay xuất hiện hai thanh chủy thủ theo ống tay áo dài ra, được đeo lên hộ thủ của hắn. Hai tay hung hăn chém xuống vị trí hiểm yếu.

Lại thêm một tràng ma sát chói tay thanh âm, hoa lửa bắn ra theo chổ tiếp xúc của hai thanh chủy thủ và cơ thể Đế Thiên An.

Mặc Nha ánh mắt ngưng trọng, một tay đâm thẳng về yết hầu, chủy thủ sắc lẻm theo thế mà đến.

“ Chỉ có như vậy” Đế Thiên An lắc đầu,hai tay kẹp lấy thanh chủy thủ của đối phương.

Mặc Nha ngay lập tức biến chiêu, một cước tung ra giáng xuống thân ảnh Đế Thiên An, nhưng bị một tay hắn đở lấy, cả cơ thể như cắm rễ xuống mặt đất không một chút xê dịch, mà Mặc Nha ngược lại bị một tay Đế Thiên An bắt lấy ném mạnh về sau.

“ Ngạnh công, thú vị” Mặc Nha thốt lên, hắn không ngờ đối phương lại giống như chủ tử của hắn tu luyện ngạnh công, đao thương bất nhập.

Tại bên dưới thạch lao, Vệ Trang mang theo Lý Khai một đường di chuyển, tạm né đi những nơi có hỏa diễm bùng cháy mạnh mẽ. Khi né được chổ nguy hiểm, tạm thời dừng chân ở nơi an toàn, Vệ Trang gấp gáp tụ khí.

“ Ong ong ong!!”

Sa Xỉ ngâm lên một tràng kiếm minh, kiếm khí không ngừng kéo lên.

Vệ Trang tụ khí hoàn tất sau đó, trong tay Sa Xỉ kiếm đột nhiên vung lên, Hoành Quán Bát Phương mạnh mẽ quét ra, một kiếm quét qua bát phương thẳng đến cửa đá trảm phá.

“ Ầm”

Lúc này một tiếng nổ vang dội truyền đến tai Mặc Nha cùng Đế Thiên An phía trên, ngay sau đó nóng bức hỏa diễm hiện ra, gạch vụn vở nát kèm theo bụi mù lan tỏa đến đại sảnh.

Từ lối đi xuống địa lao, thân ảnh Vệ Trang mặt mày lem luốc, trên vai vác theo Lý Khai trên vai đi ra.

“ Xem ra tòa địa lao này khó có thể ghìm chân Quỷ Cốc truyền nhân” Mặc Nha cất lời.

Tình huống bây giờ cực kỳ bất lợi, tên bang chủ Thất Tuyệt Đường càng khó chơi vô cùng. Lại thêm Quỷ Cốc truyền nhân thoát hiểm. Một trong hai người đều có võ lực trên cơ hăn nhiều, chính diện giao thủ hắn không phải là bọn họ đối thủ nói chi là hai người.

Song thân làm một cái sát thủ, mặc kệ tại bất cứ lúc nào tình huống, đều phải giữ vững tỉnh táo, đây mới là một cái sát thủ hợp cách. Chỉ có tỉnh táo mới tại nguy hiểm chi cảnh tìm được chính xác đường đi, lãn

Vệ Trang đem Lý Khai bỏ xuống nhìn hắn hỏi : “ Ngươi là Mặc Nha”

“ Bị một kẻ như ngươi nhớ tên là một chuyện không vui thế nào.” Mặc Nha đáp trả : “kỳ thực ta có một chuyện muốn cảnh cáo các ngươi. Màn đêm buông xuống vẫn chưa là thời khắc đen tối nhất đâu. Bởi vì ác mộng còn chưa bắt đầu”

“ Ác mộng?” Vệ Trang cùng Đế Thiên Antự lẩm bẩm một câu, rất nhanh liền minh bạch Mặc Nha ý tứ.

Màn đêm buông xuống, nhưng thật ra là nói Cơ Vô Dạtổ chức Dạ Mộ, tổ chức này đứng
sau lưng nó người, cũng chính là Mặc Nha dùng “Ác mộng” ám chỉ.

Mặc Nha lại nói : “ đợi đến khi nó đến có lẽ sẽ để rất nhiều người phải hối hận, hôm nay đã bước ra khỏi cái địa lao tràn đầy khói lửa này”

Người thông minh nói chuyện, không cần đặc biệt làm rõ, chỉ là một câu thường dùng lời nói, liền sẽ để lộ ra rất nhiều tin tức cần nói.

“ Được” Vệ Trang thốt lên đem Sa Xỉ mũi kiếm đặt xuống nền đá, nói : “ chỉ dựa vào lời trung cáo này, hôm nay ta sẽ không giết ngươi”

Mặc Nha nghe xong thân hình đứng nghiêm ở nơi đó, tùy thời đề phòng, tỏ vẻ ngạc nhiên đáp : “ Vậy sao?”

Vệ Trang lạnh rên : “ ta cần có người sống sót trở về, chuyển lời đến cho Cơ Vô Dạ”

“ Lời gì?” Mặc Nha hiếu kỳ hỏi.

Vệ Trang băng lãnh ánh mắt, thốt :“ Sau này tốt nhất mỗi ngày hắn nên mở mắt mà ngủ. Một khi nhắm mắt lại rất có thể sẽ không bao giờ mở được ra nữa đâu”

Mặc Nha trầm mặc một lát rồi mới lên tiếng nói: “ Được, ta nhất định sẽ chuyển lời”

Vệ Trang thân là QuỷCốc truyền nhân, nếu quả thật muốn ám sát mà nói, bọn hắn không thể không đề phòng được. Phải biết Quỷ Cốc tại giang hồ phía trên danh vọng không hề nhỏ, Tung Hoành kiếm pháp làm khốn không ít kiếm khách đương thời.

Mặc Nha nghe xong liền đáp : “ vậy ta có thể đi được chưa?”

“Ta nói không giết ngươi, nhưng không nói là sẽ không bị thương” Lời còn chưa dứt thân ảnh Vệ Trang đả lao đến Mặc Nha, Sa Xỉ đâm thẳng lên đầu hắn nhưng đối phương đã kịp nâng lên tay trái chủy thủ đở lấy.

“ Nhàm chán hai ngươi ở lại chơi với nhau đi” Đế Thiên An bước đi mấy bước ra bên ngoài, trong tai vang lên một hồi dồn dập thanh âm ma sát kim loại.

Mặc Nha né đi một kiếm tất sát của Vệ Trang, nghe và thấy nam tử kia rời đi mà thở phào nhẹ nhỏm một cái. Nam tử kia không nhúng tay vào để cho hắn trong lòng tảng đá nặng cũng buông bỏ đi.

Bởi Vệ Trang có thể bỏ qua cho hắn, nhưng con người còn lại thì sẽ bỏ qua cho hắn ư?

Mặc Nha né đi một kích tất sát của Vệ Trang, thân hình mau lẹ không nữa điểm dây dưa tung người đề thân thoát khốn, hòa vào đêm đen mà đi.

Tại Mặc Nha rời đi về sau, Vệ Trang mang theo cái kia quần áo lam lũ nam tử, hướng Tử Lan Hiên đi đến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK