Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ khi Thái Cực hiện thân, tuy rằng kẻ kia có sự thay đổi cực kỳ lớn, nhưng mối liên kết giữa bản thể và linh hồn vẫn còn, từ đó để cho Đế Thiên An biết được kẻ đằng trước chính là một phân thân của mình đưa đi trước kia.

Hắn cũng không ngờ phân thân mình có thể tại thời kỳ hổn độn kia mà kéo dài đến tận bây giờ, kinh qua hơn 10 vạn năm trở thành thế giới này cường đại kẻ, cũng là đại boss đứng sau bố trí mọi thứ.

Lúc này, Thần Ma Thái Cực Đồ cổng bên trong mở ra, từ bên trong đi ra một cái nữ tử xinh đẹp.

Nữ tử này vừa hiện làm cho những kẻ có mặt quan sát nghi hoặc.

“ Minh Nguyệt!” Thập Hình còn đang giận giữ, song khi thấy được cái nữ tử kia liền cả kinh mà thốt lên.

“ Thập Hình Đại Thần!” Minh Nguyệt cũng phát giác được Thập Hình, trong mấy chục mét cướp đến vị trí Thập Hình.

“ Nàng… nàng không chết! Tốt quá! Minh Nguyệt! là nàng! Ta cứ tưởng… ta cứ tưởng” Thập Hình khẳng định nữ tử phía trước là Minh Nguyệt, hắn không lầm được cái khí chất đặc trưng cùng ngoại hình của nàng, cứ tưởng đã âm dương lưỡng biệt không nghĩ được trùng phùng lần nữa, vui sướng ôm lấy.

“ Chuyện này…” Khổng Tước, A Lam, Phục Hy thầm nghi hoặc, bọn họ đã rõ chuyện này do Thái Cực đứng sau bố trí, chỉ là y vì sao lại làm như vậy đây?

Nghịch Thiên Nhi Hành và Minh tộc vẫn yên lặng theo dõi.

“ Thiên! Người một mặt để Thập Hình thụ phạt, một mặt lại cứu nữ nhân kia, không phải người không can dự vào Thần tộc ư?” A Lam lúc này khó nhịn được mà hỏi.

Thái Cực trả lời : “ Thiên cũng có tư tâm! Thập Hình dù sau cũng là cháu của ta, luận quan hệ mà nói mạnh hơn đám Thần tộc nhiều à! Chỉ là nó quá ngu cho nên mới bố trí cho nó chút rèn luyện.”

Khổng Tước nói vào : “ chuyện của Thập Hình Đại Thần không phải đã phạm vào cấm kỵ của Thần Giới. Thiên ra tay chính là ủng hộ cho việc này”

Thái Cực nói : “ luật lệ do chúng ta lập ra cũng có thể sửa đổi, vạn năm qua Thần tộc thêm vào không ít thứ. Còn về ủng hộ ta cũng không ủng hộ, chỉ là nhìn đứa cháu ngu bị khi dễ cũng không đành”

Vũ Canh lớn tiếng nói : “ ngụy biện, rõ ràng là bao che cho người nhà”

Thập Hình lúc này từ kích động đi ra, nhìn về Thái Cực đám người : “ ta có chuyện không hiểu, lấy ngài địa vị cùng thân phận, như đã không ngăn cản chuyện ta và Minh Nguyệt làm sao lại không đi ra ngăn cản, chỉ vì một mình ta còn liên lụy thêm toàn bộ bách tính trong thành, bọn họ làm gì phải chịu tội ấy”

Đế Thiên An nói vào : “ nhỏ yếu là nguyên tội. Ngươi đến bây giờ vẫn không rút ra được gì, xem ra lần trải nghiệm mà hắn bố trí cho ngươi cũng không thành công lắm”

“ Nhỏ yếu là nguyên tội” nhiều kẻ niệm lại.

Thái Cực gật đầu : “ Phàm nhân trong Biên thành chịu chung hình phạt thảm khốc, chúng là vì sự ngu ngốc của con mà ra, hay nói đúng hơn là bị con liên lụy. Bọn chúng không có quyền lựa chọn, bởi chúng nhỏ yếu, mà con lại ngu xuẩn lại đứng lên đòi công bằng bình đẳng cho chúng”

Thập Hình không phục chất vấn : “ loài người vốn không phải con khỉ, trải qua hàng vạn năm bọn họ có nền văn minh riêng, và có được quyền thừa hưởng đại địa.”

Thái Cực hỏi : “ vậy con có biết công bằng bình đẳng có nghĩa là gì không?”

Thập Hình trả lời : “ thiên địa này không chỉ có mỗi thần tộc, các chủng tộc khác cũng có quyền được sinh tồn. Thần tộc áp bức các tộc khác, đây không phải là công bằng bình đẳng gì cả”

Vũ Canh chen vào : “ Đúng vậy! Lời của Thập Hình nói không sai!”

Lục Vân hưởng ứng : “ 9 vạn năm qua Thần tộc độc bá đại địa, tước đoạt đi các tộc khác tự do, Tử Long ngươi lại mở miệng hỏi công bằng bình đẳng, không biết xấu hổ hay sao?”

“ Nói không sai! Sự đàn áp của Thần tộc khiến các tộc mất đi công bằng! Minh tộc chúng ta cũng không chấp nhận” Nghịch Thiên Nhi Hành lúc này chen vào.

“Còn chưa đến phiên lũ các ngươi nói chuyện, ở chổ này các ngươi còn chưa có đủ tư cách cùng ta trò chuyện” Thái Cực lạnh giọng, ánh mắt quét qua đám người kia, bị hắn ánh mắt không ít kẻ cũng phải ngậm miệng lại.

Quả thật lời này cũng không sai, Tử Long là Thiên Đế của Thần tộc địa vị cao lớn, là phương chiến thắng độc bá 10 vạn năm qua. Thực lực mạnh mẽ vô cùng, ở chổ này có thể cùng y đánh nhịp chỉ có Đế Thiên An.

Thậm chí lần này Tử Long Thiên Đế đi ra cũng là vì kẻ này. Bọn họ nếu như muốn gặp y mà nói là chuyện cực kỳ khó.

Thái Cực lại hỏi : “ ta đang hỏi con công bằng bình đẳng là gì? chứ không hỏi con thần tộc có công bằng bình đẳng với các tộc khác không?”

Thập Hình lớn tiếng trả lời : “ công bằng bình đẳng là phân phối lợi ích hay gánh nặng, mọi người được đối xử như nhau, hưởng lợi ích giống nhau”

Đế Thiên An nhẹ cười.

“ Con có biết mình làm sai ở chổ nào không?” Thái Cực cười hỏi.

Thập Hình không đáp chỉ lắc đầu.

Thái Cực từ tốn nói : “ Con sai ở chổ con không biết công bình bình đẳng là gì? Con sai ở chổ vì chìm trong yêu đương mà đem đầu óc mình ném đi. Không biết nhận rõ mình vị trí”

Thập Hình yên lặng suy ngẫm, nhưng hắn cũng không rõ hàm ý Thái Cực nói.

“Đối xử công bằng có nghĩa là phân phối lợi ích hay gánh nặng nhưng khác biệt khi hoàn cảnh của họ được cân nhắc. Công bằng cung cấp cho tất cả các cá nhân một cơ hội bình đẳng. Theo cách này, công bằng đảm bảo rằng tất cả các cá nhân được cung cấp các tài nguyên họ cần để có quyền truy cập vào cùng các cơ hội”

“Bình đẳng là khi tất cả mọi người được đối xử theo cùng một cách, mà không đưa ra bất kỳ ảnh hưởng nào đến nhu cầu và yêu cầu của họ. Trong các điều khoản tốt hơn, nó là một trạng thái nhận được cùng số lượng hoặc giá trị hoặc trạng thái. Đó là một tình huống mà mỗi và mọi cá nhân được cấp quyền và trách nhiệm như nhau, bất kể sự khác biệt cá nhân của họ.

“Sự công bằng và công bằng trong cách đối xử với các cá nhân được gọi là công bằng. Bình đẳng là trạng thái mà mọi người đều ở cùng cấp độ.”

Thái Cực nói một tràng rồi chốt hạ : “ con có hiểu những gì ta nói không?”

Thập Hình nghe xong gật đầu, qua lời nói của Thái Cực bọn họ mới rõ ra thì ra công bằng bình đẳng mới chính là như vậy.

“ Con muốn đòi công bằng bình đẳng cho con người. Nhưng với điều kiện đó là hai bên phải có tương đồng lực lượng. Bởi nếu không có ngang nhau về thực lực không còn là bình đẳng nữa.” Thái Cực từ tốn nói : “ ta thừa nhận ta không công bằng đối xử với các tộc. Muốn bình đẳng vậy phải có thực lực để cùng ta nói chuyện, khi đã cách biệc quá lớn về lực lượng. Con còn đòi một kẻ mạnh phải nhường nhịn kẻ yếu ư?”

Lời này vừa ra khiến cho Minh tộc đám nội tâm dao động, nếu như theo lời của vị Tử Long Thiên Đế bọn họ chỉ cần cường cần mạnh là có thể được y đối xử công bằng và bình đẳng ư?

Thập Hình trầm mặc, rồi nói : “ vậy con đối xử công bằng với con người tại lãnh địa của con, không liên quan gì đến Thần tộc”

Thái Cực gật đầu : “ đúng là chuyện của con, ta không cản con việc này. Chỉ là con có biết mình làm sai việc này ở chổ nào không?”

“ Không!” Thập Hình thẳng thắn nói.

Thái Cực nói : “ con là cháu của ta, cha con chính là Hỏa long Chúc Dung, con sinh ra là chuyện ngoài ý muốn với hắn cùng Tế Sư mấy ngàn năm trước. Hắn là cái chiến đấu cuồng, đối với chuyện nhi tử cũng không để ý nhiều bằng tu luyện, dù không mấy mặn mà đi nữa thì Thần tộc là tộc của con. Bọn họ chín vạn năm nay hưởng thụ lợi ích, chia bè kết phái sa đọa mục nát. Kẻ thống trị sẽ chịu buông bỏ lợi ích của mình cho những kẻ yếu ớt hay sao?”

“ Con sai ở chổ, con có địa vị nhưng lại không biết sử dụng. Sai ở chổ con lại không có thế lực. Sai ở chổ con kém thông minh bị kẻ khác tính toán. Nếu con thông minh con sẽ biết mình cùng Minh Nguyệt phạm vào Thần Giới có nghĩa là gì?”

“Chỉ cần con lớn mạnh lực lượng của mình. Khi còn thừa kế Thần tộc này, kẻ nào dám không tuân theo ý của con. Chín vạn năm trước chúng ta đặt ra quy cũ bắt các tộc nghe theo. Tại sao còn lại không chế địch một cái luật mới của con chứ?”

“ Con không có thế lực không có thực lực, lại công khai vi phạm Thần Giới. Trước thì đẩy mình vào thế khó, sau là đẩy người thương vào chổ hiểm. Cuối cùng ước mơ của con bị sự nông cạn cùng kém thông minh của con dập tắt.”

Thập Hình càng nghe càng xấu hổ, càng nghe càng ngượng, nghe những lời Thái Cực hôm nay mới gặp được, để cho hắn đi ra mây mù, đồng thời tự mắng mình sau lại không nghĩ ra chứ?

“ Lúc đó.... lúc đó.... con không nghĩ ra” Thập Hình ấp úng nói.

Thái Cực cười nói : “ giờ đã hiểu”

Thập Hình gật đầu.

“ Lần này đi qua, ta hy vọng con sẽ biết dùng đầu óc hơn. Được rồi! Con và Minh Nguyệt nhiều năm không tương tụ, bọn trẻ các con cũng đừng ở chổ này thêm ảnh hưởng không khí chúng ta” Thái Cực qua loa đuổi đi.

Thập Hình lúng túng, sau đó mang lấy Minh Nguyệt cướp đi.

“ Ngươi đã an bài hết rồi” Đế Thiên An dò hỏi.

Thái Cực gật đầu : “ đã an bài, chỉ là sự xuất hiện của ngươi làm ảnh hưởng ván cờ của ta bố trí.”

Đế Thiên An nói : “ như vậy không phải càng ý tứ ư?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK