Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chính lúc Lâu Mãn Phong cùng Sở Vân Khê giằng co, từ phía bên ngoài cửa điện đi vào, một đạo bóng ảnh nhanh lao nhanh mà đến, khoảng cách không còn bao xa dẫm chân một cái phi người mà đến, hai chân tung cước đạp đến vị trí của Lâu Sở hai người.

“ Cẩn thận!!” Lâm Hàn hai nữ không phát giác phía sau có người, khi phát hiện thì đã quá muộn, chỉ kịp kinh hô một tiếng có kẻ đánh lén.

“ Phanh!!”

Cho dù có nhắc nhớ đi nữa, Lâu Sở hai người phát hiện cũng đã muộn, bóng trắng tập kích tốc độ quá mau, không cho cả hai làm ra phản ứng, song cước của hắn đã đến, mục tiêu chỉ có một người, Sở Vân Khê.

Sở Vân Khê bất ngờ trúng đòn, cả người như quả bóng bị đá bay, văng mạnh về sau mười mấy mét rồi rơi xuống mặt nền điện lăn qua hai vòng, ôm lấy thương thế trong người nhanh chóng ngồi dậy.

Nhưng vừa ngồi dậy, đập vào mắt Sở Vân Khê đó là đạo bóng ảnh tập kích mình lại một lần nữa đánh đến. Đồng tử bên trong mở lớn, bởi trong ngắn ngủi chi gian, trong người thương thế không cách nào làm ra né tránh, chỉ có thể cam chịu tử vong đến.

“ Tranh!!”

Ngay lúc quyền của kẻ tập kích sắp sửa lấy mệnh của Sở Vân Khê, Hàn Long Tỏa của Đế Thiên An đã phá không theo sau tập kích.

Âm thanh xé gió lăng lệ từ sau đầu truyền lại, kẻ tập kích phát giác ra ám khí phía sau tập kích. Nếu như y tiếp tục muốn lấy mạng Sở Vân Khê, thì hắn cũng nhanh nối gót theo sau, còn bản thân không muốn chết liền lựa chọn né tránh.

Y tất nhiên sẽ không chọn chết rồi, cho nên hắn lựa chọn buông tha cho cơ hội giết chết Sở Vân Khê, lựa chọn thoát thân ám khí.

Y tránh được đồng thời Sở Vân Khê cũng tránh được, không phải là Sở Vân Khê trong gang tấc nỗ lực đào sinh mà là Hàn Long Tỏa đình chỉ công kích, sau khi ép đi kẻ đánh lén liền thu lại các đốt xích.

“ Phanh!!” một tiếng vang không kém, theo Đế Thiên An đem chân thả ra, Quỷ Sứ thuận thế nâng lấy Quỷ SứChi Nhận mà thoát thân, dẫm một cái nhảy lùi về sau, cho đến khi dừng lại là ở bên cạnh Sở Vân Khê.

“ Ngươi…!” Sở Vân Khê hoàn toàn không rõ, cái tên trời đánh tiểu tử khốn kiếp kia lại ra tay cứu mình, nhất thời không rõ hắn bán thuốc gì.

“ Phu nhân có sao không?” so với Đế Thiên An hành vi khác lạ, Quỷ Sứ tương đối lo cho thương thế của Sở phu nhân.

“ Không sao, nguy hiểm thật” Sở Vân Khê nhớ lại một kích hung hiểm vừa rồi, từ quỷ môn quan trở về mà thầm thở phào một cái, hồi đáp Quỷ Sứ xong cất bước đi đến phía trước, giận giữ hỏi : “ kẻ nào đánh lén bản tôn?”

Kẻ đánh lén cười hỏi: “Sở phu nhân a, nhanh như vậy đã quên lão phu rồi sao?”

Nghe thanh âm kia cất lời, Sở Vân Khê chăm chú ngưng mục liền nhận ra kẻ đánh lén mình là ai, chính là kẻ không lâu trước mình gặp ở tầng sáu, giận giữ quát : “Kỳ Thánh! Ngươi đây là ý gì, ngươi đừng quên thân phận Hộ pháp Thủ Hộ Sứ của mình”

Mà theo lời của Sở phu nhân cũng khiến cho nhiều kẻ nghi hoặc, Kỳ Thành là một trong các Thủ Mộ Nhân của Cốc Tử mộ, vì sao lại nữa đường đánh lén Tổng Thủ Mộ Sứ thậm chí còn có ý định giết chết bà ta?

Kỳ Thánh nghe xong cười nhẹ một tiếng, nói: “ Sở phu nhân, ngươi thật sự không nhận ra tại hạ hay sao?”

“ Bà ta hiển nhiên không nhận ra được, vì hận thù 10 năm che kín đôi mắt mình khiến rất nhiều sự thật không phát hiện ra được” Đế Thiên An cất bước đi đến một bước, tràn đấy hứng thú nhìn Kỳ Thánh thần côn, cười nói : “ trước đây ta chỉ có tám thành đoán chắc, giờ đây lại thêm hai thành nữa”

“ Ồ!” Kỳ Thánh nghe xong có chút bất ngờ, hứng thủ hỏi : “ thiếu hiệp nhận biết tại hạ”

“ Hắn chính là người mà chàng muốn chờ” Lâm Thủy Dao giờ này hiểu ra được người mà Đế Thiên An muốn chờ là ai, một trong những Thủ Hộ Sứ của Cốc Tử Mộ.

“ Kỳ Thánh là hắn cứu đi mẹ ư?” Hàn Thiên Lạc cũng nôn nóng, ánh mắt tràn đầy chờ mong lẫn khó hiểu nhìn về lão già kia.

Sở Vân Khê nghe đám người này nói, cũng đã hiểu ra được phần nào kẻ phía trước tuyệt đối không phải là người mình nhận biết, song vẫn có chút khó tin dò hỏi :“ Ngươi... ngươi thực sự không phải là Kỳ Thánh?”

“ Ha ha ha” Kỳ Thánh cười một tràng rồi đáp : “ Sở phu nhân không phải lần trước đã nói rồi à, một lão già 80 tuổi không thể nào có được thân thủ như ta”

“ Hừ” Sở Vân Khê hừ lạnh một tiếng, lớn giọng : “ giả thần giả quỷ, ngươi rốt cuộc là kẻ nào? Vì sao giả mạo làm Kỳ Thánh”

“ Bởi vì Kỳ Thánh muốn hắn giả mạo, quả là gừng càng già càng cay, nếu không phải ta thông minh cũng xém một chút bị cái lão thần côn như ngươi lừa gạt.” Đế Thiên An một bên sờ cằm mà nói.

“ Ha ha” Kỳ Thánh nghe xong cười ha hả, ánh mắt tràn đầy thưởng thức, quả thật cái tên nam tử này thông minh đến mức yêu nghiệt, chỉ bằng một chút ít thông tin liền có thể đoán ra được bí ẩn lẫn mưu kế năm xưa của hắn bày xuống.

“ Đế Thiên An nói mau, hắn là ai?” Lâm Thủy Dao tò mò hỏi.

Đế Thiên An cười nói : “ kỳ thực ta chỉ góp vui tỏ vẻ thâm trầm bí ẩn mà thôi, thế nào có thấy phong thái cao nhân không? Thật ta không có lừa nàng, nếu ta lừa nàng để cho nàng gả cho ta”

“ Ngươi cái tên này, nói mau” Lâm Thủy Dao nhịn không được đem tay vào hông hắn vặn mạnh một cái dọa dẫm.

Đế Thiên An tỏ vẻ đau đớn, rồi nói : “ ta tuyệt không biết hắn là ai? Thật đó! Ta thề ta không biết hắn là Mộ Quỷ Tử, thật đó nàng phải tin ta”

Đám người nhất thời sửng sốt khi nghe cái tên Mộ Quỷ Tử.

“ Ngươi… ngươi… ngươi là Mộ Quỷ Tử” Sở Vân Khê nghe được cái tên Mộ Quỷ Tử, nhớ lại chuyện xưa nhất thời tức giận công tâm, không ngừng lui về sau, cũng may có Quỷ Sứ ở sau giữ lại.

“ Mộ Quỷ Tử tiền bối không phải đã chết rồi ư?” Hàn Thiên Lạc cùng Lâm Thủy Dao nghi hoặc không rõ.

“ Ha ha ha” Kỳ Thánh à không là Mộ Quỷ Tử mới đúng, nghe xong Đế Thiên An vạch trần mình, cất lên một tràng cười lớn, cười dứt cất lời khen : “ thiếu hiệp tài trí quả thật khiến ta bội phục, bội phục”

“ Cứ khen cứ khen! Bất tài chỉ là thiên hạ đệ nhất mà thôi” Đế Thiên An một bên phối hợp tỏ vẻ khiêm tốn, nhưng mà lời nói lại trái ngược lại.

Lúc này, Mộ Quỷ Tử cũng đã đem tấm mặt nạ cởi ra để lộ dung mạo chân thật của hắn, là một trương anh tuấn nam tử.

Lâu Mãn Phong nhìn vội đi đến gần, đôi mắt bên trong lộ rõ vui mừng, quỳ xuống cung kính nói: “ đệ tử Lâu Mãn Phong bái kiến sư phụ”

Mộ Quỷ Tử một tay dìu lên, ngắm nhìn đồ đệ của mình, trước khi vào mộ đệ tử hắn vẫn chỉ là một nam hài, 10 năm qua đi đã trở thành một thiếu niên tuấn lãng. Hơn nữa biểu hiện của Lâu Mãn Phong để cho hắn thỏa mãn không thôi.

Sở phu nhân nhìn thấy cái gương mặt đáng hận kia, cẩn thận suy ngẫm, nói : “ Hừ, ngươi vậy mà không có chết, nghĩ kỹ lại cho dù bây giờ hay 10 năm trước Công mộ phái các ngươi đều thích dùng kế ám độ trần thương này”

Hàn Thiên Lạc quay sang Thiên An dò hỏi : “ huynh làm sao phát hiện?”

Lời này của nàng vừa ra thu hút rất nhiều ánh nhìn, bọn họ cũng muốn biết Đế Thiên An làm thế nào mà phát hiện ra được bí mật này. Phải biết Sở phu nhân trong mộ 10 năm chi gian, nếu không có Mộ Quỷ Tử hiện thân vẫn không phát hiện được.

Mà cái tên ngoại tộc nam tử kia lại có thể nhìn thấu tỏ, bọn họ làm sao mà không hiếu kỳ muốn biết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK