Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hôm nay là một ngày đặc biệc không kém khiến cho các học sinh vui mừng, là một hoạt động khác được chào đón Quidditch, cùng với Đại Ma Hội Võ làm cho Hogwarts tràn đầy sức sống. Mà hôm nay là Ravenclaw cùng Grinffindor thi đấu với nhau.

Lúc mười một giờ thiếu mười lăm, đội Gryffindor bắt đầu đi đến phòng thay đồ. Thời tiết so với lúc tụi nó đấu với đội Hufflepuff thì thiệt là khác biệt một trời một vực. Trời hôm nay mát mẻ, trong veo, thoảng chút gió nhẹ.

Bà Hooch giáo viên môn chổi bay, kiêm luôn trọng tài môn Quidditch nhìn hai đội đả tập trung đầy đủ dưới sân, nói nhanh: “Wood, Davies, hãy bắt tay nhau.”

Wood bắt tay đội trưởng đội Ravenclaw.

“Trèo lên chổi.... chờ tiếng còi của tôi.... ba.... hai.... một....”

Harry phóng vọt lên không trung và cây chổi thần Tia Chớp lượn vòng càng lúc càng cao hơn nhanh hơn bất kỳ một cây chổi thần nào khác. Harry lao quanh sân vận động và nheo mắt tìm kiếm trái banh Snitch, lắng nghe tất cả những lời bình luận của Lee Jordan - bạn thân của hai anh em Fred và George.

“Các cầu thủ đã bay lên rồi, và niềm phấn khích lớn lao của trận đấu này chính là cây chổi thần Tia Chớp mà Harry Potter đang cỡi để thi đấu cho đội Gryffindor. Theo như sách hướng dẫn Chổi Thần Nào thì Tia Chớp sẽ là hiệu chổi thần được chọn cho đội tuyển quốc gia ở cuộc thi đấu Quidditch Vô địch thế giới năm nay...”

Giọng của giáo sư McGonagall cắt ngang: “Jordan, em làm ơn thuật cho chúng tôi biết chuyện gì đang xảy ra trong trận đấu đi chứ”

“ Dạ, xin vâng lời giáo sư.... chỉ là cung cấp một tý thông tin nền thôi mà. Nhân tiện nói luôn, chổi thần Tia Chớp có Thắng tự động thiết kế bên trong và....”

“Jordan”

“Dạ, dạ, đội Gryffindor đang lấn sân, Katie Bell của đội Gryffindor đang nhắm tới khung thành....”

Harry vượt qua mặt Katie theo hướng ngược lại, chăm chú nhìn quanh tìm kiếm một tia lấp lánh của trái banh vàng. Nó nhận thấy Cho Chang đang theo sát đuôi nó. Chắc chắn cô bé này bay rất giỏi, cứ cắt ngang đường bay của Harry, buộc Harry phải đổi hướng.

Fred quát to khi lướt vụt qua Harry để truy đuổi trái banh Bluger đang nhắm tấn công Alicia: “Cho cô ta thấy khả năng tăng tốc của Tia Chớp đi Harry”

Harry thúc cây Tia Chớp tới trước khi nó bay vòng vòng phía trên mấy cột gôn của đội Ravenclaw khiến cho Cho Chang bị tụt lại phía sau. Vừa khi Katie ném thành công và ghi bàn đầu tiên của trận đấu rồi đám Gryffindor ở cuối sân đấu đang mừng vui như điên khi Harry nhìn thấy: trái banh Snitch là là gần sát mặt đất, nhẹ nhàng bay lượn bên một cái rào chắn.

Harry lao xuống. Cho Chang nhìn thấy Harry đang làm gì, lập tức bám sát theo. Harry tăng tốc độ tối đa, máu nó sôi lên hồi hộp, lao xuống kiểu này là ngón nghề đặc biệt của Harry. Nó chỉ còn cách mặt đất ba thước....

Bỗng nhiên một trái Bludger bị cầu thủ đội Ravenclaw tống cho một đấm, bèn bay vụt loạn xạ, Harry phải xoay mình, lệch hướng bay để né trái Bludger tông vô nó trong đường tơ kẽ tóc; và chỉ trong mấy giây quan trọng đó, trái Snitch lại biến mất.

Từ đám cổ động viên của đội Gryffindor vang lên tiếng rú "ÔÔÔÔÔiiiii!" đầy thất vọng, nhưng từ bên đám cổ động viên của đội Ravenclaw thì rộ tiếng vỗ tay rào rào hoan hô Tầm thủ của họ. George làm hả cơn giận của mình bằng cách đấm trái Bludger thứ hai thẳng vào Tầm thủ của đội đối phương, khiến anh chàng kia phải lộn mèo trên không trung để né.

“Gryffindor đang dẫn trước 80-0, và hãy xem cây chổi thần Tia Chớp kìa! Bây giờ thì Harry đã thực sự khai thác triệt để tính năng của cây Tia Chớp. Hãy nhìn nó đổi hướng kìa.... Cây Sao Chổi của Chang thiệt tình không thể coi là đối thủ của nó được. Sự thăng bằng chính xác của nó thiệt là đáng chú ý trong những cuộc....”

“JORDAN! TRÒ ĐƯỢC MƯỚN ĐỂ QUẢNG CÁO CHO HÃNG CHỔI TIA CHỚP HẢ? CÓ TIẾP TỤC BÌNH LUẬN KHÔNG?”

Đội Ravenclaw đã lùi về phòng thủ, họ mới vừa ghi được thêm ba bàn, khiến cho đội Gryffindor chỉ còn dẫn trước năm mươi điểm. Nếu Cho bắt được trái Snitch trước Harry thì Ravenclaw sẽ thắng.

Harry hạ xuống thấp hơn nữa, né được trong gang tấc Truy thủ của đội Ravenclaw, dáo dác nhìn khắp sân đấu để tìm kiếm như điên trái banh Snitch. Một ánh vàng lấp lánh lóe lên, một cái chấp chới của đôi cánh vàng.... Trái banh Snitch đang lượn quanh phía trên cột gôn của đội Gryffindor....

Harry tăng tốc, đôi mắt dán chặt vô ánh vàng trước mặt.... nhưng chỉ một giây sau, Cho xuất hiện, không biết từ xó xỉnh nào trong không trung, ngáng đường Harry. Wood gầm lên: “HARRY! ĐÂY KHÔNG PHẢI LÀ LÚC LÀM NGƯỜI HÀO HOA PHONG NHÃ! CỨ HẤT NÓ RA KHỎI CHỔI NẾU CẦN PHẢI LÀM NHƯ VẬY”

Harry bay lệch đi để tránh va chạm, nó quay đầu lại nhìn và bắt gặp ánh mắt của Cho, cô bé đang nhoẻn miệng cười. Trái banh Snitch lại biến mất một lần nữa. Harry xoay cây Tia Chớp hướng lên và vọt lên cao hơn chỗ đang diễn ra trận đấu đến bảy thước. Nó liếc mắt ra sau thấy Cho vẫn bám sát theo.... Cô bé này đã quyết định bám theo Harry thay vì truy tìm trái banh Snitch. Vậy thì.... nếu cô bé muốn bám theo đuôi Harry thì cô ta phải lãnh lấy cái hậu quả vậy....

Harry lại lao xuống một lần nữa, và Cho, tưởng là Harry lại phát hiện ra trái banh Snitch, bèn phóng theo thật sát. Đang lao xuống, Harry đột ngột phóng vọt trở lên, còn cô bé cứ chới với theo đà lao xuống. Một lần nữa Harry lại phóng vọt lên nhanh như một viên đạn, và rồi Harry nhìn thấy nó lần thứ ba: trái banh Snitch đang chấp chới bay lóng lánh phía trân sân đấu phía sân của đội Ravenclaw.

Harry tăng tốc, và phía dưới nó mấy thước, Cho cũng tăng tốc. Harry sắp chiến thắng, sắp giành được trái banh Snitch trong tích tắc nữa mà thôi. Bỗng dưng....

“Ối”Cho kêu lên, chỉ tay xuống dưới sân cỏ. Harry bị Cho chi phối tâm trí, cũng nhìn xuống và thấy.

Ba giám ngục Azkaban, ba giám ngục Azkaban trùm áo đen, đội nón trùm đầu bịt mặt, đang ngước nhìn lên Harry.

Harry không ngừng lại để suy nghĩ. Thọc một bàn tay vô cổ áo của tấm áo chùng, nó rút ra cây đũa phép và gầm lên: “ Hú hồn thần hộ mệnh”

Một cái gì đó màu trắng bạc, một cái gì đó khổng lồ, bùng ra từ đầu cây đũa phép. Harry biết Thần Hộ Mệnh của nó phóng thẳng vào lũ giám ngục Azkaban, nhưng nó không dừng lại giây nào để xem kết quả, đầu óc vẫn tỉnh táo một cách kỳ diệu, nó cứ nhìn thẳng tới trước.... và nó sắp đạt tới rồi. Nó vươn ra bàn tay hãy còn nắm chặt cây đũa phép và chỉ cần khép mấy ngón tay quanh trái Snitch nhỏ xíu đang ra sức vùng vẫy.

Tiếng còi kết thúc trận đấu của bà Hooch vang lên. Harry quay lại giữa không trung và thấy sáu cái bóng màu tía lao tới nhào lên mình nó. Tích tắc ngay sau đó, Harry bị cả đội Gryffindor ôm chầm, siết mạnh, hôn hít nồng nhiệt đến nỗi nó suýt bị lôi ra khỏi cây chổi thần của mình. Phía dưới kia, nó nghe tiếng hoan hô dậy rân đất trời của đám Gryffindor trong đám đông.

Lúc này trên sân là một đống bèo nhèo nào là Malfoy, Crabbe, Goyle và Marcus Flints, đội trưởng đội banh Quidditch nhà Slytherin, đang vất vả lột bỏ những tấm áo trùm dài màu đen và nón trùm đầu bịt mặt. Trông có vẻ như Goyle vừa công kênh Malfoy trên vai nó để đóng giả một tên giám ngục Azkaban cao lớn.

Đứng trùm bên trên bọn Malfoy là giáo sư McGonagall với vẻ mặt biểu lộ một cơn giận cực kỳ khủng khiếp, thét: “Một trò đùa đáng khinh! Một cố gắng hèn nhát và đê tiện nhằm ám hại Tầm Thủ của đội Gryffindor! Phạt cấm túc tất cả các trò, và trừ nhà Slytherin năm mươi điểm! Tôi sẽ trình việc này lên giáo sư Dumledore, không cho nhầm lẫn gì hết! A, trò ấy đến kìa”

Nếu có thể đóng một con dấu lên chiến thắng của đội Gryffindor, thì chính là lúc này đây. Ron chen lấn để mở đường đến sát bên cạnh Harry, nó cười lớn gấp đôi khi nhìn Malfoy đang vất vả thoát ra khỏi bộ áo ngụy trang, trong khi cái đầu của Goyle vẫn còn kẹt trong đám bùng nhùng đó.

Phòng sinh hoạt nhà Gryffindor tràn đầy một mảnh hưng phấn rộn rả tiếng cười hân hoan, khi chiến thắng này góp phần gia tăng điếm số cho cúp nhà. Khoảng cách bám đuôi với nhà Slytherin còn một đoạn nhỏ mà thôi, có điều vui thôi đừng vui quá.

“ A A A A A”

“ Angelinaaaaa”

“ Là ai... lần này là đứa nào”

“ Bồ làm ơn đem nó trói lại, có ngày tụi này cũng bị nó giật chết”

“ Lucckyyy”

Một đám đông lồm cồm bò dậy tóc có phần dựng lên, ánh mắt hung tợn nhìn về một đầu thú nhỏ như con sóc đứng trên một chiếc ghế. Giống như mọi khi đám người này lại bị Parachisu cho điện giật tê rần, mà lần này còn có Angelina lẫn Alicia cũng cảnh ngộ, khi mà Neville tay chân hậu đậu đem Parachisu đánh văng đi, để nó tức giận giật điện đám người.

Chỉ có một người không bị sao cả, đơn giản là không tham gia vào cuộc vui nhộn nhạo này, là Hermione vẫn ngồi lỳ ở một góc phòng trên chiếc ghế riêng biệc mềm mại xù lông của nàng , cố gắng đọc một cuốn sách vĩ đại có tựa là Đời Sống Của Gia Đình và Tập Quán Xã Hội Của Dân Muggle Ăng-Lê.

Sau một hồi thì cuộc vui lại bắt đầu trở lại, Parachisu được chủ nhân mình đem đi, Harry rời khỏi cái bàn nơi mà George và Fred đã bắt đầu tung hứng mấy chai bia bơ, để đi tới bên Hermione, rồi hỏi: “Bồ không thèm đi coi cả trận đấu à?”

Hermione không nhìn lên, đáp bằng một giọng với âm sắc cao nghe rất lạ tai: “Đương nhiên là tôi có đi. Và tôi rất mừng la chúng ta đã thắng, và tôi nghĩ là bạn chơi hay lắm, nhưng tôi cần đọc xong cuốn sách này vào thứ hai.”

Harry nhìn về phía Ron rồi nói: “Đi mà, Hermione, lại đây chơi và ăn một cái gì nha.”

Hermione vẫn một âm điệu lên tiếng : “Tôi không thể, Harry à. Tôi còn tới bốn trăm hai mươi hai trang phải đọc. Với lại bạn ấy đâu có muốn tôi tham gia.”

Điều này thì khỏi cần bàn cãi, vì Ron đã chọn đúng lúc này để nói oang oang: “Nếu mà con Scrabbers không bị chết tiệc thú cưng của nàng đớp mất, nó có thể thưởng thức món Ruồi Kẹo Mật này; hồi trước nó khoái món này lắm.”

Hermione mắt có chút phiếm hồng, sau đó đem đôi tai phone che lên tai mình từ người một chiếc lồng vô hình nhanh chóng được phủ lên, thân ảnh của Harry cũng bị đẩy ra, hoàn toàn chìm đắm vào thế giới của riêng mình, căn bản không thèm để ý hai người này lời nữa, tiếp tục xem lấy kiến thức bên trong.

Cuộc liên hoan của nhà Gryffindor chỉ chịu kết thúc khi giáo sư McGonagall xuất hiện trong bộ áo ngủ ca rô và tấm lưới trùm tóc vào lúc một giờ sáng, để nhấn mạnh là tất cả bọn trẻ phải đi ngủ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK