Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ba tiếng sau, Dương Thúc Tử gian phòng.

Cơ Tinh Vân cùng Lục Lâm Hiên quỳ ngồi chổ cũ, trên người ai nấy có không ít vết bầm tím, nhìn qua chẳng khác nào có người đánh qua.

Mà thực tế là bị người đánh qua, người ra tay không ai khác chính là Dương Thúc Tử.

“ Sao cơ! Người cố ý làm như thế ư?” Cơ Tinh Vân lớn tiếng chất vấn.

Lục Lâm Hiên có phần giận nói : “ muốn giúp con đả thông thì người cũng nên báo trước một tiếng. Đâu cần phải làm phô trương như thế chứ”

Dương Thúc Tử nói : “ nếu vi sư nói trước, thì ngươi còn liều mạng được thế ư?”

“ Vậy cũng có sao....” Lục Lâm Hiên có phần oán trách, hiển nhiên khi không bị sư tôn đánh cho một trận thừa sống thiếu chết, mặc dù biết sư tôn là trợ giúp mình nhưng nàng vẫn không khỏi oán khí.

“ Ngươi cho rằng việc đã thông đơn giản lắm ư? Nếu chẳng phải ép ngươi cùng đường mà dốc hết toàn lực. Khiến khí môn đại khai, khí quán toàn thân. Thì chiêu Kinh Hồng đó của vi sư đã sớm lấy mạng ngươi rồi” Lục Lâm Hiên giải thích cho cái đồ đệ mình rõ.

“ Thực nguy hiểm như vậy ư?” Lục Lâm Hiên nhỏ giọng không nghờ đến.

Dương Thục Tử nói : “ thêm vào đó, nếu vi sư không dùng đến hiểm chiêu này, thì sao sư huynh ngươi ra tay, hiển lộ thực lực lúc nguy cấp chứ”

“ Người bảo sao cơ?” Lục Lâm Hiên có phần không tin nói.

Dương Thúc Tử thở dài một hơi, rồi nói : “ ta tận tay chỉ dạy ngươi bao năm nay, chẳng ngờ võ công lại chẳng bằng sư ca. Ngươi còn chẳng biết ngượng mà trách móc vi sư ư?”

“ Sư ca?” Lục Lâm Hiên quay sang nhìn sư huynh mình, trong ấn tượng của nàng sư ca lúc nào cũng cầu cạnh mình, luôn luôn yếu hơn mình, nhưng hôm nay lời sư tôn để nàng vô cùng khó chịu, nhìn cái mặt đáng ghét kia nàng hậm hực quay đầu một bên.

“ Sớm mai hai ngươi hạ sơn đi Tàng Binh cốc. Mang vật này giao cho cốc chủ” Dương Thúc Tử từ dưới bàn sập lấy lên một cái hạp gỗ, đẩy đến trước mà nói.

“ Sư tôn, đây là vật gì thế?” Cơ Tinh Vân bị chú ý hỏi.

Dương Thúc Tử chậm rãi đáp : “ không cần hỏi nhiều, y thấy được vật này tự khắc biết phải làm gì”

“ Ồ” Cơ Tinh Vân thốt một tiếng.

Dương Thúc Tử nói : “hai ngươi lần đầu hạ sơn phải hết sức cẩn trọng”

“ Sư tôn an tâm, cứ tin vào võ công cua đệ tử cùng sư muội” Cơ Tinh Vân tự tin nói

Lục Lâm Hiên còn hậm hực với sư ca võ công giỏi hơn mình, hừ một tiếng.

“ Dựa vào bản lĩnh của chúng đệ tử tuy không ảo diệu bằng như sư phụ. Song hành tẩu giang hồ thì vẫn đủ dùng. Huống chi toàn thể thiên hạ có bao nhiêu kẻ giỏi bằng sư phụ chứ! Đúng không sư phụ”

Lần này được hạ sơn xuống núi, Cơ Tinh Vân hiển nhiên là mười phần nguyện ý, hắn không muốn ở trên cái núi này ngốc mỗi ngày hái thuốc nữa, thành ra đối với sư tôn lúc trước bất mãn ném đến tận mây xanh.

“ Chỉ giỏi lẻo mép” Dương Thúc Tử ngữ khí có phần hòa hoãn : “ chốn giang hồ hung hiểm chập chùng. Loại ếch ngồi đáy giếng như ngươi thì nhìn thấu được chăng”

“ Đã nịnh cho còn trách móc” Cơ Tinh Vân nhỏ giọng trách móc.

Dương Thúc Tử hỏi : “ ta hỏi ngươi, võ giả luyện khí có bao nhiêu bậc cảnh giới”

Cơ Tinh Vân đáp : “ thuật luyện khí nền tảngg trong võ học, theo Bách Hiểu Sinh phân loại khí chia làm chín phẩm lục cảnh”

“ Nói rõ xem” Dương Thúc Tử nói

Cơ Tinh Vân nói : “ từ trên xuống thấp phân thành : Thần Ma cảnh, Thiên Nhân cảnh, Thần Du Huyễn cảnh, Tiêu Dao Thiên cảnh, Tự Tại Địa cảnh, Kim Cương Phàm cảnh, là sáu đại cảnh giới. Chín phầm từ một phẩm đến chín phẩm”

Dương Thúc Tử nói : “ giang hồ nhân tài vô số, anh hùng hào kiệt lớp lớp. Ngươi có biết trong chín phẩm sáu cảnh, ngươi được xếp vào tầng lớp nào không?”

Cơ Tinh Vân nói : “ xin cúi nghe sư tôn giáo huấn”

“ Trên đường hành tẩu, ngươi tự khắc biết” Dương Thúc Tử trả lời.

Cơ Tinh Vân nói : “ đồ nhi chẳng dám học ếch ngồi đáy giếng nữa”

Nói xong hắn cười nhẹ, rồi nói : “ sư tôn, chẳng hay lão nhân gia ngài trên giang hồ, được liệt vào hàng nào thế ạ?”

Có điều không có câu trả lời, Dương Thúc Tử đã sớm tiêu thất từ lâu.

Lục Lâm Hiên nhìn thấy sư tôn rời đi, đứng dậy một hơi rời khỏi.

Cơ Tinh Vân đưa mắt lên nhìn không thấy sư tôn, lại thấy sư muội giận dỗi kênh kịu cũng đành rời khỏi nơi này.

“ Đã an bài xong” Dương Thúc Tử rời đi, đến Kiếm Lư phía sau hướng Bất Lương Soái báo cáo.

“ Tốt! ngươi đi thông tri các Hiệu Úy khác” Bất Lương Soái ra lệnh.

Bất Lương Nhân lấy Bất Lương Soái thống lĩnh, phía dưới chính là Thiên Cương Tam Thập Lục Hiệu Úy. Mấy trăm năm nay Bất Lương Nhân chết lớp này đến lớp khác, 36 Hiệu Úy cũng không ngoại lệ.

Dương Thúc Tử chính là Thiên Cương Tam Thập Lục Hiệu Úy một trong, mặc dù Chu quốc đã diệt nhưng hắn rõ ràng mình một ngày còn Bất Lương Soái, hắn không cách nào không nghe lệnh y, cung kính đáp : “ thuộc hạ đã rõ”

Bất Lương Soái nhẹ gật đầu, cả thân hình trong cái chớp mắt tiêu thất.

Thời gian qua đi.

Suốt 2 ngày tiếp theo, Lục Lâm Hiên từ khi xuống núi cùng với sư ca, đối với việc mình võ công lại kém sư ca mình, nàng kiêu ngạo bị dẫm đạp, lại nhớ đến mấy năm nay sư ca luôn lấy lòng mình, mà bản thân thì luôn cho mình mạnh hơn, vừa xấu hổ lại vừa giận dổi, thảnh ra nàng một mực không nói một lời.

Cơ Tinh Vân xuống được núi nhưng gặp sư muội mình giận dỗi cũng ngậm đắng, may mắn là hắn rõ cái sư muội mình tính cách, ra sức dỗ dành, có điều cái sư muội này lòng hiếu thắng không nhỏ, dổ một hồi lại ấm ức khóc lên.

“ Bên trong rốt cuộc là vật gì vậy nhỉ?” Cơ Tinh Vân lanh trí đem sự chú ý dời đến vật sư tôn mình giao cho bọn hắn đem đến Tàng Binh cốc.

Quả nhiên lời này vừa ra, Lục Lâm Hiên từ ngồi dưới đường vội đứng dậy đến sau sư ca mình, hỏi ngay : “ ừ nhỉ! Rốt cuộc là vật gì đây?”

“ Muội trở mặt cũng nhanh gớm nhỉ” Cơ Tinh Vân nói

Lục Lâm Hiên hỏi lại : “ huynh nói gì cơ?”

Cơ Tinh Vân liền thay đổi : “ ơ....ta bảo muội khả ái đó mà....”

Lục Lâm Hiên cười khúc khích, đem tay đẩy nhẹ vai sư ca mình : “ Đáng ghét”

“ Sư tôn bảo chúng ta đem vật này đến Tàng Binh cốc, rốt cuộc là có ý gì nhỉ?”

Nghe sư muội hỏi, Cơ Tinh Vân gãi đầu đáp : “ hiện giờ ta cũng đang mơ hồ đây”

“ Hay là mở xem thử, dù sau cũng chẳng khóa” Lục Lâm Hiên đề nghị.

Cơ Tinh Vân nói : “ muội điên sao, đây là vật sư tôn giao cho Tàng Binh Cốc chủ đấy, ai dám xem trộm chứ”

Lục Lâm Hiên rõ cái sư huynh mình nói một đằng nhưng tâm lại nghĩ khác : “ sư huynh, huynh chẳng hiếu kỳ nào sao? Muội thì sao cũng được, không xem thì thôi, tiếp tục lên đường nào”

Nhìn sư muội rời đi, Cơ Tinh Vân đem mắt nhìn lại cái hộp gỗ, cuối cùng không đè được hiếu kỳ, nói : “ xem thì xem! Sợ gì chứ”

Nghe được Lục Lâm Hiên lập tức quay lại ngay : “ hay đấy, hay đấy”

Cơ Tinh Vân đem hạp gỗ hình chữ nhật nắp mở ra.

Hạp gỗ trong đặt một tấm lụa trắng, trên lụa trắng viết một văn tự nước Chu- SOÁI.

“ Đây là vật gì chứ?” Cơ Tinh Vân cùng Lục Lâm Hiên nhìn thấy được, hai miệng cùng nói đưa mắt nhìn nhau.

Vốn kịch tình Họa Giang Hồ Bất Lương Nhân trong, Bất Lương Soái muốn thông qua Dương Thúc Tử để Lý Tinh Vân đến Tàng Binh cốc, nơi tổng đà của Bất Lương Nhân cư trú, sau đó âm thầm thả ra tin tức để Lý Tinh Vân hy sinh Dương Thúc Tử để ép LýTinh Vân rơi vào bàn cờ của hắn bố trí, xưng Đế phục Lý Dường.

Nhưng tại thế giới này thay đổi không nhỏ, Lý Đường không có tồn tại mà Lý Tinh Vân cũng đổi thành Cơ Tinh Vân.

Thiên hạ cục diện bây giờ lấy Bách Việt thế lớn, Việt Đế Thiên Trạch lại là một cái đáng sợ vô cùng, thiên hạ đệ nhất nhân nắm giữ trong tay sức mạnh tiên thần.

Bất Lương Soái cũng không phải là thế giới này đỉnh tiêm cường giả, Bất Lương Nhân cũng không phải là thế lực hùng mạnh nhất Trung Nguyên.

Đại Việt đại thế đã định, muốn quật ngã con quái vật này cũng để cho Diệt Thiên Kế Hoạch cùng hưng Chu đại nghiệp thành công, Bất Lương Soái đi hiểm chiêu, đó là để Cơ Tinh Vân đến Tàng Binh Cốc.

Tránh các tai mắt cùng an toàn, trong tối hắn triệu tập Dương Thúc Tử cùng các Thiên Cương Hiệu Úy khác, bố trí ở Đại Chu lãnh thổ các nơi, hoặc là thúc đẩy Diệt Thiên Kế Hoạch thêm thuận lợi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK