Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một đợt công kích qua đi, Vô Tướng Chi Lệ không làm gì được Long Xà Tỏa, Mộc Tuyết Nhu lại thúc dục hai phần ba còn lại đồng loạt xuất kích.

Long Xà Tỏa chín đầu nhanh chóng xoay tròn một chổ, giọt mưa không lọt hình thành một cái hộ thuẫn lớn tại không trung, mặc cho Vô Tướng Chi Băng liên miên không dứt đánh vào đều không thể xuyên.

“ Sưu Sưu!”

Đột ngột không báo trước, từ một phương mà đến, một cái xoáy tròn liêm đao khí thế như thái sơn áp đỉnh xen vào hai người giằng co. Lập tức đem Mộc Tuyết Nhu đang tỷ đấu nội lực với Đế Thiên An phá vở.

“ Ầm!! Ầm!!”

Từng đạo từng đạo cột nước lớn từ dưới nước phá không mà lên, trắng xóa bọt nước tứ tung trong không gian rơi xuống.

Một cái thân ảnh nữ tử áo vàng xuất hiện ngay giữa trung tâm các cột nước bắn rơi, không ai khác chính là hiện nay nữ ma đầu Mộc Tuyết Ly, hữu thủ vươn ra nhanh thu lại Tà Linh Ly Hồn Câu.

Mà bản thân Đế Thiên An cùng Mộc Tuyết Ly dưới một kích mạnh mẽ chen ngang của Mộc Tuyết Nhu. Cả hai đều bị đẩy văng về hai phương khác nhau, Mộc Tuyết Ly trước khi rơi xuống hồ nước lợi dụng chân khí âm hàn đánh ra một chưởng,đóng băng mặt nước, rơi vào trên khối băng lúc này mới giữ vững thân thể, nôn một ngụm máu.

“ Đến rồi!” Đế Thiên An đồng dạng bị dư kình chấn lui, nhưng hắn so với Mộc Tuyết Ly thì tốt hơn rất nhiều, thông qua Long Xà Tỏa mà chậm rãi tiếp nước.

“ Tuyết Nhu” Mộc Tuyết Ly nội thương trong người, nhìn phía trước muội muội nhẹ nhàng xuất hiện trước mình, trên tay cầm Ly Hồn Câu, mặc dù đã có chuẩn bịnhưng trực tiếp nhìn cũng khiến nàngcó chút không thể tin.

“Tỷ tỷ, lâu rồi không gặp, có thể nhìn thấy biểu cảm này của tỷ, thật đáng mừng” Mộc Tuyết Nhu thích ý cười nói.

“ Tại sao? Tại sao muội phải giả chết? Còn trở thành đồng bọn của Tà Linh giáo?” Mộc Tuyết Ly tâm bên trong đả kích rất lớn, nhìn muội muội phía trước cất lời chất vấn.

Mộc Tuyết Nhu đáp :“ Đều phải trách tỷ”

“ Trách ta?”Mộc Tuyết Ly mê man hỏi, đứng dậy một tay ôm ngực nói : “ lẽ nào ta không tốt với muội sao? Từ nhỏ đến lớn ta....”

Mộc Tuyết Nhu cắt ngang, trực tiếp nói ra mình nguyên do : “ Từ nhỏ đến lớn cái gì tỷ cũng mạnh hơn ta, năm tuổi tỷ đã là thánh nữ của gia tộc Vong Xuyên đứng trên đỉnh cao, vạn người ngưỡng mộ. Còn ta còn không có cơ hội so sánh với tỷ. Tỷ thần công cái thế, đệ nhất Mộ phái không ai sánh bằng, ngạo thị thiên hạ.”

Nói đến đây ngữ khí của Mộc Tuyết Nhu trở nên giận giữ, một hơi đem trong lòng tích lũy nhiều năm không cam lòng toàn bộ nói ra : “ Còn ta đến cả cơ hội đến Thông Linh tháp bái sư cũng không có. Ta luôn sống dưới cái bóng của tỷ. Tỷ có biết nổi khổ của ta không? Tỷ có biết phẫn nộ của ta không? Nếu ông trời cho ta hoán đổi, Mộc Tuyết Nhu ta sẽ không thua kém tỷ”

Từ miệng Đế Thiên An biết được nguyên nhân, nhưng chính muội muội mình nói ra khiến Mộc Tuyết Ly nghe mà giật mình, còn cả không thể tưởng tượng nổi, nàng chưa từng nghĩ như vậy, muội muội trong lòng lại nặng như vậy muốn vượt qua mình như vậy, sau một hồi lắc đầu, nói: “tỷ muội chúng ta không gìkhác biệt, đều được võ lâm tôn kính, lẽnào muội truy cầu những hư danh này?”

Nghe được câu này, Mộc Tuyết Nhu cười châm chọc, cất lời: “Hừ, tôn kính? Ai tôn kính ta? tôn kính của người khác là bởi vì ta là muội muội của tỷ, chứ không phải là ta, ta chịu đủnhững hư tình giả ý của người ta rồi, ta không thua kém tỷ”

Để tăng thêm minh chứng, Mộc Tuyết Nhu không phục cất lời: “ năm tuổi ta cũng có thể đọc một lần là nhớ, mười tuổi ta cũng danh chấn giang hồ, mười lăm tuổi ta đã tính Phong Vân Hiểu thiên hạ”

“ Không ai nói muội kém” Nghe đến đây Mộc Tuyết Ly gấp gáp nói : “ thực ra rất nhiều mặt ta đều tự thẹn không bằng”

“ Thế thì có ích gì? tỷ là thánh nữ Vong Xuyên, là Thánh Sứ Thần Sai Thông Linh tháp, ta chỉ là nhân vật nhỏ đoán tướng xem mệnh ở bên bờ hồ Vong Xuyên mà thôi.”Mộc Tuyết Nhu cầm Ly Hồn Câu trực chỉ tỷ tỷ mình, quyết tuyệt : “Nếu như ta không trở thành như hiện tại, ta có thể sẽ mãi mãi không có cơ hội, tỷ thí với tỷ một lần trước mặt toàn thể thiên hạ”

Mộc Tuyết Ly nghe rõ ràng cũng đã hiểu hết thảy nguyên do, nhưng bảo nàng cùng muội muội mình quyết chiến nàng không làm được, nói rõ lập trường : “ cho dù như vậy thì ta cũng sẽ không động thủ với muội. Từ khi cha mẹ qua đời muội là người thân nhân duy nhất của ta”

Mộc Tuyết Nhu đặc biệt phẫn nộ, nhưng mà câu nói kia cũng xúc động lòng, nhưng mà nàng mong chờ ngày đêm cùng tỷ tỷ mình một trận chiến, lớn tiếng : “tỷ cầm kiếm lên đánh với ta một trận. Tràng cảnh hôm nay trong đầu ta đã hiện lên vô số lần”

“Ta sẽ không dùng kiếm chỉ vào muội muội ruột của mình” Mộc Tuyết Ly bi thương nói

“ Ta muốn tỷ đánh với ta một trận” Mộc Tuyết Nhu nói xong đem Tà Linh Ly Hồn Câu nâng lên, thông qua dây xích mà đem Ly Hồn Câu xoay tròn

Mộc Tuyết Ly nhìn thấy muội muội mình vũ động vũ khí, nàng vẫn không có mang kiếm lên, nhắm mắt nhận mệnh, tự nói : “mệnh số trời định kiếp số tự tìm, thế nhân đều không thể tránh”

Tà Linh Ly Hồn Câu theo tay Mộc Tuyết Nhu thoát ly, lưỡi câu xoay tròn lăng lệ bức người toát ra quang mang trắng ngần chói mắt mà đến, khoảng cách không ngừng rút ngắn nhưng Mộc Tuyết Ly vẫn không động thủ.

“ ĐANG!!”

Chính lúc Ly Hồn Câu chỉ còn trong gang tấc đem Mộc Tuyết Ly phân làm hai nữa, tại dưới nước phóng xuất lên hai đầu xích rồng, một đầu Long Xà Tỏa trực tiếp cản lại Tà Linh Ly Hồn Câu, một đầu khác quắng lấy eo Mộc Tuyết Ly mạnh mẽ kéo trượt về sau.

“ Tỷ tỷ của nàng sẽ không hạ thủ với muội muội mình” Đế Thiên An khống chế Long Xà Tỏa, thân hình nhanh tiếp lấy Mộc Tuyết Ly đem ôm vào lòng, sau đó đạp nước mà đến tòa lâu đình của Hàn Lâm hai nữ, trước khi rời đi còn ném cho Mộc Tuyết Nhu một cái nháy mắt.

Mà chính lúc Đế Thiên An ôm Mộc Tuyết Ly bế vào quan đình, Quan Chiến Lâu ba tầng lại phóng xuất ra làn khói trắng. Cùng với đó Quan Chiến Đình bốn mặt ở trên cơ quan khởi động, huyền thiết mà làm thành trườn côn kết thành một cái lồng giam.

“ Không hay rồi” Lâu Lạc hai người biến sắc kinh hô khi nhìn thấy khác thường phát sinh trong Quan Chiến Lâu, mặc dù không rõ nhưng bọn họ có thể đoán ra trong Lâu đã xảy ra biến cố, khả năng lớn Tà Linh giáo đã bày cục sẵn.

“ Lẽ ra hai tên các ngươi phải đi qua chỗ Mộ Dung Diệp cho hắn có bạn mới đúng, nơi này chỉ cần một mình ta là nam nhân là được rồi” Đế Thiên An cười giỡn, không xem chuyện phát sinh trước mắt ra gì.

“ Giờ chàng còn đùa giỡn, mau tìm cách thoát khỏi nơi này” Lâm Thủy Dao trừng tên nam nhân của mình một cái, lớn tiếng nói.

Đế Thiên An xem như không thấy, yên ổn ngồi xuống bàn đá giữa đình, từ tốn nói : “ mọi việc đều phải từ từ mới giải quyết được. Nóng nảy thì có được gì chứ?”

Có sự nhúng tay của Đế Thiên An can dự vào, mọi chuyện cũng lệch đi không ít. Vốn là Quỷ Sứ cản lại một kích ngăn Mộc Tuyết Ly lại trở tên người hắn. Hơn nữa tòa Quan Đình Chiến lại đông đúc hơn, tòa bên kia chỉ còn mỗi Mộ Dung Diệp một người bị nhốt mà bên này lại nhộn nhịp vô cùng.

Lúc này, Quan Chiến Lâu bên trong vô số thân ảnh, phàm là hít phải khói trắng không ngừng gục gã, nằm la liệt trên sàn gỗ.

“ Khói mê mà Quỷ Sứ chôn xuống ở đây đã hạ gục tất cả người trong lầu, bọn hắn đã như cá nằm trên thớt, dê bò chờ được cắt tiết rồi .” Tác Liên Thành rất hưng phấn khi nhìn mọi việc trước mắt đều thuận lợi, hướng cha già mình nói.

Bọn họ cùng một phe với Tà Linh giáo, lại cùng với Quỷ Sứ móc nối một phương cho nên rõ ràng kế hoạch bày ra. Cho nên đã sớm chuẩn bị thuốc giải trong người, muốn mượn cơ hội này trừ đi hết thảy chướng ngại một lưới quét sạch.

“Ha ha ha ha”Sách Triều Dương cũng hưng phấn cười một tràng, nói : “ kế hoạch này đúng là không một kẻ hở”

Lời hắn vừa dứt không lâu đại môn cửa gỗ lại được mở ra, làm cho cha con Sách gia ngưng trọng. Nhưng khi nhìn thấy người đi vào thì chút lo lắng kế hoạch xảy ra sự cố liền không cách mà bay. Bởi đi vào những người là phe hắn, Tà Linh giáo người.

“Tà Linh giáo chúng ta có thể báo đại thù, cũng là sự sắp xếp chặt chẽ của Sách chưởng ẩn” Phó Hải dẫn đầu đi vào, cảm kích mà nói.

Sách Triều Dương rất hưởng thụ gật đầu, nói: “ bây giờ ta phải mau chóng đến Mộ Vương Thành , ở đó cũng nên đổi chủ nhân rồi , chuyện ở đây giao cho ngươi làm vậy, người ở trong, không chừa một ai.”

Nói xong, Sách Triều Dương mang Thần Bộ môn người rời khỏi nơi này, hắn muốn mượn tay Tà Linh giáo gánh cho hắn tội danh lớn kia, thích sát công chúa cùng hoàng tử, còn bản thân thì vội lên đường đến Mộ Vương Thành chưởng khống nơi này.

Anh Tuyết công chúa và Thân Vọng hoàng tử là một mối đại họa của thái tử Chích Viêm, nay cơ hội ngàn năm một thuở, không chỉ trừ diệt được thế lực Mộ phái mà còn muốn đem hai mối họa kia trừ. Có thể nói là nhất tiễn song điêu, cơ hội này tuyệt đối không thể bỏ qua được.

Từ xưa Đế Vương Gia vốn vô tình, cho dù hoàng thượng có nghi ngờ đi nữa thì cũng cần có chứng cứ à! Lại thêm Tà Linh giáo tiếng xấu đồn xa, mọi chuỵện đã có con dê này thế tội thay cả rồi, còn gì phải sợ chứ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK