Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bọn nữ tử trong viện thì ánh mắt cũng thay đổi nhìn về Đạo Thánh, quả thật một khúc thơ của hắn cũng để bọn họ tâm động, không ngờ đến y còn có tài hoa như vậy.

“Trộm cướp chỉ là nghề phụ của ta mà thôi, ngâm thơ chỉ là chuyện vặt vảnh” Thiên Trạch trang bức nói.

“ Nghề phụ ư? vậy nghề chính là gì?” Thất nương hỏi

Thiên Trạch nói : “ nghề chính của ta là trị quốc”

“ Trị quốc” đám người niệm lên, ánh mắt sở động.

Công Tôn Đại Nương nhìn : “ thật tò mò là quốc nào đây?”

“Nước nhà đã mất không đáng nhắc đến, bây giờ chỉ có là kẻ đầu trộm đuôi cướp mà thôi, hôm nay thấy Kiếm Khí Vũ nhất thời tức cảnh sinh tình” Thiên Trạch nói : “ nàng còn chưa cho ta câu trả lời”

Công Tôn Đại Nương nói : “ngươi cản trở ta để phản đồ chạy, chỉ dựa vào ngâm nga vài lời lại bảo ta múa cho ngươi xem ư?”

“ Nàng ta cho dù có chạy cũng chết! so với chết trên tay nàng chết trên tình lang của ả cũng thế thôi” Thiên Trạch nói.

Lục Tiểu Phụng biến sắc, lập tức khinh thân một cái nhảy đuổi theo.

“ Hạng ngu xuẩn, nếu là ta đã sớm chạy đi từ trước còn ở đây phải đợi ta nhắc nhở, đúng là....” Thiên Trạch chê trách nhìn Tiết Băng rồi nói : “ còn không đuổi theo tình lang của nàng đi”

Tiết Băng trừng mắt nhìn : “ ta dựa vào cái gì phải nghe ngươi”

“ Hì hì, Lục ba trứng rất đần à, không khéo lại bị Kim Cửu Linh đùa mất, Tiết tỷ tỷ không đi hổ trợ ư?” Thượng Quan Tuyết Nhi cười hỏi

Tiết Băng đối với cái nha đầu quỷ quái này cũng không vừa mắt, bởi hai đêm trước cái bé con này cũng đùa cợt nàng, chỉ “ hừ” nhẹ một tiếng rồi đem trên bàn bát rượu uống.

Thiên Trạch uống một ngụm rượu rồi nói : “ ta cho nàng thời gian chuẩn bị thay xiêm y”

“ Ta dựa vào cái gì phải nghe ngươi?” Công Tôn Đại Nương hài hước nhìn.

Thiên Trạch nói : “bằng ta có thể giúp nàng diệt trừ Tiếu lão đầu”

“ Ngươi mạnh miệng như vậy cũng khiến ta nghi ngờ đó, ai biết ngươi có lừa chúng ta hay không chứ” Công Tôn Đại Nương nói.

Thiên Trạch nói : “ thử một chút là biết có được hay không?”

“ Ta cũng muốn xem thử” Công Tôn Đại Nương trả lời.

Thiên Trạch nói : “ một mình nàng không phải là ta đối thủ, tỷ muội nàng lên luôn một thể. An tâm ta sẽ không giết các nàng chỉ trừng phạt một chút”

Nghe hắn không coi bọn họ ra gì thế kia, mấy cái Nữ tử cũng bị hắn phách lối chọc giận, nhất là trước nay vẫn luôn tự tin với thực lực của mình Công Tôn Đại Nương.

“Trừng phạt!” Âu Dương Tình hướng bên cạnh nam nhân nũng nịu cất lời : “ trừng phạt gì đây? Tình nhi thật muốn biết! lẽ nào là giống như Cửu muội ư?”

Thiên Trạch gật đầu nói : “ chỉ là lột sạch một nữa sau đó treo trên cây mà thôi”

“Hạ lưu” mấy cái nữ tử mặt đỏ bừng lên xấu hổ mắng.

Cũng không có tỷ thí gì, bởi đám người đều rõ ràng Thiên Trạch có tự tin để kiêu ngạo, đánh thua rồi còn không phải bị hắn khi nhục ư? Không biết thì thôi nếu đã biết thì làm sao đâm đầu vào chứ.

Thành ra thời gian đến chỉ là trò chuyện đôi ba câu, sau đó quay lại Hồng Hài Tử vấn đề chính của buổi tụ họp, đó là báo lên tài sản thu nhập của mình.

Đây là chuyện nội bộ của Hồng Hài Tử, Thiên Trạch cũng chả có hứng tham dự, liền chọn một cái gian phòng trống bên trong nghỉ ngơi.

Thiên Trạch vừa vào phòng nghĩ chừng năm phút, tiếng bước chân ngoài cửa vang lên.

Tiếng bước chân đã dừng lại ở ngoài cửa.

Cánh cửa không cài then.

Một người nhẹ nhàng đẩy cửa tiến vào rồi từ từ khép cửa lại.

Trong nhà tối om, nhưng Thiên Trạch không cần hỏi cũng đã biết người đến là ai rồi.

Tiếng bước chân càng nhẹ nhàng hơn, càng chậm chạp hơn. Cô chậm chạp đi tới
đầu giường chậm chạp đưa tay khẽ sờ vào mặt chàng.

Tay cô vừa giá lạnh vừa mềm mại đem theo cả mùi thơm của hoa tươi.

Cảm nhận được cái áp lực kia, cô biết rõ có y ở trên giường, đến gần lại đem y phục cởi xuống, cả người lõa thể chui vào trong chăn trên giường.

Thân hình cô đang giá lạnh và mềm như bún đột nhiên biến thành nóng hổi và run bần bật tựa hồ như chạm phải luồng điện.

Cô kia chẳng nói gì, người cô càng run hơn trước, song lại càng ngày tiếp xúc hơn với ngươi đàn ông trên giường.

“ Muội đúng là gan lớn nhỉ?” Thiên Trạch nhàn nhạt nói

Cô cười khúc khích đáp : “ gan của Tuyết Nhi làm gì lớn chứ”

“Ta cho muội tiền cùng bảo vật đả đủ bảo trụ mạng muội với tổ chức rồi, muội còn không biết đủ, tự tìm đường chết ư?” Thiên Trạch nhàn nhạt nói

Thượng Quan Tuyết Nhi con mắt lóe lên tinh quang nói : “ đại ca biết ư?”

“ Thanh Long hội” Thiên Trạch nói

Thượng Quan Tuyết Nhi giật mình, nhưng nhanh trấn định lại : “ đại ca làm sao biết được, lẽ nào cũng là người trong hội ư?”

Thiên Trạch nói : “ từ khi muội chạy đến chổ ta, ta đã dùng bí pháp thăm dò trong đầu óc muội rồi, toàn bộ bí mật đều không qua được”

Nghe xong Thượng Quan Tuyết Nhi đã rõ ràng, thân hình lại rúc đến gần Thiên Trạch hơn, thân thể tiếp xúc như luồng điện tê dại, nói : “ đại ca đúng là lợi hại, đều không qua được mắt người, vậy đại ca cho rằng Tuyết Nhi đem nay hiến thân là vì gì?”

Thiên Trạch nói : “ ban đầu là vì bảo mạng, sau đó là vì đố kỵ”

“ Không sai!” Thượng Quan Tuyết Nhi thừa nhận, nói : “ làm việc cho Thanh Long hội chỉ cần sai lầm nhỏ liền chết, muội nhận nhiệm vụ dọa dẫm Hoắc Hưu cùng lấy y tài chính, nếu thành công sẽ được ban thường. Nhưng toàn bộ tài sản cùng thế lực đều bị đại ca lấy mất, muội không muốn chết liền tìm đại ca”

Thiên Trạch không nói yên lặng nghe.

“ Đố kỵ!” Thượng quan Tuyết Nhi cười lạnh nói: “Thượng Quan Phi Yến là cái khốn kiếp, ta vị ả khi dễ bao nhiêu không nhớ nổi? bây giờ ả lại muốn đánh chủ ý lên đại ca, hừ còn nằm mơ đi, ta mới không cho ả cơ hội”

Thượng Quan Tuyết Nhi xuất thân từ sa sút Hoàng tộc, vẫn là chi thứ, phía trên không chỉ có một cái thích bày dáng vẻ công chúa biểu tỷ, còn có một cái dã tâm bừng bừng lòng dạ độc ác thân tỷ tỷ.

Nội tâm của nàng sớm đã bị đếm không hết khi nhục bóp méo, đối mặt Thanh Long hội mời chào, tất nhiên là không chút do dự đáp ứng.

Nàng biết Thượng Quan Phi Yến tính toán, nguyên bản định thuận nước đẩy thuyền, trợ giúp Lục Tiểu Phụng giải khai mê cục, ngư ông đắc lợi làm sau cùng.

Vạn không nghĩ tới, nửa đường đụng tới một cái Đạo Thánh, kế hoạch còn chưa thành đã bị bóp chết.

Thanh Long hội đối với không thể hoàn thành nhiệm vụ người luôn luôn là giết chết bất luận tội, Thượng Quan Tuyết Nhi trong lòng biết chính mình duy nhất đường sống chính là Đạo Thánh đám người bảo hộ, tất nhiên là ít nói đến mức nào bao nhiêu, bởi hành tung của y phiêu hốt.

Nhưng nàng bằng trí tuệ bám theo Đạo Thánh tung tích, sau đó đoán ra được y hắn đến Nam Dương thành lớn mà gây án, cho nên cướp trước. Xảo diệu lại đụng được Đạo Thánh trên đường cứu.

Tiếp xúc chỉ mấy ngày, nàng thường xuyên làm quái, hoang ngôn vô số, nhưng Đạo Thánh cũng không có khi dễ qua nàng, ngược lại cho nàng một loại huynh trưởng một dạng khoan dung cùng quan tâm, khiến nàng trước nay chưa từng cảm nhận được.

Cho đến hôm nay gặp lại tỷ tỷ mình, cái tỷ tỷ kia nhãn thần nàng sao không rõ, nàng biết ả ta tính toán gì, nàng không muốn cho ả ta cơ hội, trực tiếp bóp vở. Nàng muốn đi trước một bước, đem mưu đồ của tỷ tỷ đoạn sạch sẽ.

Còn về việc ủy thân cho y cũng không sao cả, chỉ cần trở thành nữ nhân của Đạo Thánh, nàng càng thêm an toàn hơn. Hơn nữa nếu như Đạo Thánh thu phục Hồng Hài Tử, khi nàng trở thành nữ nhân của y, không phải Thượng Quan Phi Yến cũng chỉ là người làm cho nàng ư?

Từ trước đến nay luôn bị ép một đầu, Thượng Quan Tuyết Nhi làm sao bỏ qua cơ hội này được cơ chứ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK