Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mười ngày lại qua, Thiên Hạ Vô Song thành, Xưởng Mỹ Nghệ, một gian phòng rộng lớn.

Diễm Linh Cơ ánh mắt thích thú nhìn về một hộp nhỏ, trên tay là một lọ thủy tinh nhỏ, trong lọ chứa một chất lỏng không biết tên, có màu tím nhạt. Liền mở nắp lọ ra, mùi hương hoa cỏ nhẹ dịu lập tức lan khắp phòng.

“ Hoa Lan mùi vị” Diễm Linh Cơ ánh mắt sáng lên, tay nhỏ đem chất lỏng thoa lên tai mình ngửi lấy.

“ Hoa Tường Vi” Bên cạnh Hồ Minh Châu cũng tương tự lấy ra một lọ thủy tinh, thử thoa lấy trên tay mình.

“ Thứ nước hoa này, một khi đem ra sẽ giúp Bách Việt kiếm bộn” Hồ Mỹ Nhân yêu thích nhìn bốn năm lọ thủy tinh phía trước.

Diễm Linh Cơ tiếp lời : “ Cần đại lượng cánh hoa làm nguyên liệu, hơn nữa tiêu tốn rất nhiều mới chế ra được một lọ nhỏ này. Giá trị của nó so với giấy, rượu, thủy tinh còn đắt hơn nhiều”

Nước hoa là thứ mặt hàng tiếp theo đem ra sau thủy tinh, chế tạo có phần rườm rà phức tạp hơn rất nhiều. Đầu tiên lựa chọn hoa, lá, hoặc thảo mộc có mùi hương thích hợp.

Rồi thu thập nguyên liệu từ cây cỏ vào thời điểm khi hương thơm của chúng mạnh mẽ nhất và khi lá đã khô. Phơi khô chúng sẽ khiến chúng bị héo và mùi hương ít nồng hơn. Loại bỏ mọi nguyên liệu cây cỏ không mong muốn.

Mà trước mắt hắn chính là sử dụng lấy cánh hoa để chế tạo, sau đó đem nghiền sơ nguyên liệu một cách nhẹ nhàng, có thể giúp mùi hương tỏa ra nhiều hơn. Sau đó đem cho vào thùng lớn thủy tinh đậy trọng tối một hoặc hai tuần.

Sau đó lọc lấy nước, có thể thêm nguyên liệu cánh hoa mới vào rồi tiếp tục ủ lấy để tăng nồng độ lên. Còn về quá trình như thế nào đã có đám thủ hạ phía sau nài lưng ra làm, còn hắn chỉ ngồi đợi kết quả mà thôi.

Nước hoa có thể ra đời cũng là nhờ thời hiện đại mạng lưới đầy ra. Chỉ cần lên mạng google là ra cả, tất tần tật mọi thứ. Khi thứ này ra đời ba nữ chính là ưa thích nhất, nữ nhân mà đối với phương diện làm đẹp chính là trời sinh chấp nhất.

“ Có điều sản lượng hơi thấp một ít” Hồ Mỹ Nhân đem mắt nhìn mấy chục lọ thủy tinh rồi nói, mặc dù biết cách chế tạo lẫn có thể lường đến sinh ý đắt đỏ nhưng không như những mặt hàng khác, nước hoa sản lượng cực thấp.

Then chốt nguyên liệu đó là các cánh hoa để uẩn dưỡng làm ra, muốn phát triển nước hoa mặt hàng cần đại lượng cánh hoa đầu nguồn. Lâu dài nhất cần một cánh đồng hoa chu cấp, mà đô thành đất đai chú trọng nông nghiệp vụ mùa các cây lương thực, về trồng hoa thứ này Đế Thiên An hoàn toàn không chú trọng.

Mấy chục lọ nước hoa có thể chế ra hiện giờ, hết thảy đến từ nội thiên địa bên trong của Đế Thiên An mà ra cả. Có rộng lớn không gian thoải mái trồng trọt, có đại lượng thiên địa linh khí tẩm bổ, hiển nhiên cái gì hoa tươi cỏ lạ đều phát triển mạnh mẽ.

“ Cũng không thể một mực lấy cánh hoa từ nội thiên địa của chàng, xem ra sắp tới phải trồng một cánh đồng hoa cung cấp” Hồ Minh Châu tiếp lời em gái.

Nội thiên địa chính xác là nghịch thiên thủ đoạn, Thiên Hạ Vô Song Thành phát triển trong thời gian ngắn, cũng có liên quan đến nó. Mở rộng diện tích khai khẩn đất hoang, thu lấy đại lượng cây thuốc hẳn tài nguyên trong rừng…

Mà một trong những ích lợi của nội thiên địa, chỉ cần hạt giống bình thường hay cây cối tầm thường được gieo trồng ở không gian này. Dưới tinh hoa cỏ cây cùng thiên địa linh khí tưới nhuần, gốc thực vật đó cũng tươi tốt cho năng suất cao.

“ Muội thấy cánh rừng ở Hỏa Diệm Sơn cũng không tệ đâu? Bảo chàng ấy dọn dẹp nơi đó, cho nô lệ khai khẩn là có thể biến nơi đó thành một cái cánh đồng hoa” Diễm Linh Cơ nhẹ gật đầu với tỷ muội

“ Chủ ý này không sai à!” Hồ Mỹ Nhân ngẫm nghĩ rồi tán đồng, nói tiếp : “ trừ đó ra, các tuyến đường trong thành cũng có thể trồng hoa, vừa khiến đô thành thêm xinh đẹp lại có nguồn chu cấp cánh hoa”

Hồ Minh Châu tươi cười, chủ ý của em gái quả thực là nhất tiễn song điêu : “ San nhi chủ ý này thật hay, quả là lưỡng toàn vẹn mỹ”

“ Hoa có thể khiến các con đường thêm xinh đẹp, bộ mặt đô thành sẽ càng thêm mỹ lệ hơn. Nếu như việc này để cho bách tính tham dự vào, không phải là một công ba việc ư? Vừa giải quyết đầu nguồn cung ứng cánh hoa, vừa khiến đô thành thêm xinh đẹp lại cải thiện đời sống người dân” Diễm Linh Cơ ngẫm nghĩ một cái rồi góp lời

“ Nhất tiễn tam điêu” Hồ Mỹ Nhân nhẹ nói, đôi mắt thoáng qua tinh quang : “ đô thành hiện giờ không ít con dân Bách Việt chạy đến, trồng hoa việc này có thể giải quyết lớn nhân lực”

Minh Châu, Linh Cơ nhẹ gật đầu đồng ý.

“ Chuyện này muội thấy khả quan nhưng mà để sau đi, hôm nay muội không muốn dính đến mấy thứ này.” Diễm Linh Cơ đôi mắt đảo một cái rồi nói : “ đi thôi, nghe nói hôm nay còn có thứ tốt cho chúng ta”

Hồ Mỹ Nhân tiếp lời : “là phía nông trường!”

“ Cũng đã lâu rồi chúng ta chưa đến đó” Hồ Minh Châu cười nói




Cùng thời gian, đô thành phía nam, nông trại lớn nhất Bách Việt.

“ Ca ca, đây là thứ gì ăn thật ngọt” Mộng Dao ánh mắt cong lên thành nguyệt nha cầm trên tay một quả dưa chuột cắn lấy, một tay khác cầm lấy một chiếc giỏ nhỏ đựng bốn năm quả dưa trên đó.

Bên cạnh Mộng Dao không ai khác chính là Đế Thiên An, hắn sau khi đến Sở đô để lại một cái địa chấn, đem quốc khố dọn sạch, lại đi một chuyến hỏi thăm sức khỏe đám thương nhân giàu có nước Sở, vơ vét đem về cho Bách Việt.

Khi mới trở về liền gặp cô muội muội dính người này bám lấy không tha.

“ Nó gọi là dưa chuột” Đế Thiên An cúi người đem tay xoa lên tóc nàng vui vẻ nói.

Rồi nhìn về phía sau một đám trẻ nhỏ ánh mắt hâm mộ nhìn nàng, bốn năm đứa trên tay cầm lấy mấy quả dưa chuột bỏ vào những chiếc sọt nhỏ có mặt ở một dãi đất dài gần mấy trăm mét.

Không chỉ có dưa chuột được trồng trọt, mà còn có cả cà rốt, bí đao lẫn đậu nành thậm chí có cả nấm rơm, nấm mèo được gieo trồng ở mảnh nông trang rộng lớn này.

Thời đại này nông nghiệp cực kỳ kém phát triển, nhất là những thực phẩm như dưa chuột, bí đao hay nấm rơm cà rốt đều không sử dụng, những thứ này đều là Đế Thiên An tìm được ở trong rừng đem về đặc biệc gieo trồng.

Đa phần làm nông thời này chính là chọn lấy những mảnh đất màu mở gieo trồng, hoàn toàn không biết cái gì là bón phân làm đất màu mở. Hay tưới tiêu hợp lý thường chính là phó mặc cho trời, chăm băm vào một năm vụ lúa hay săn bắn thú rừng lẫn cá sông mà sinh sống, trồng trọt và chăn nuôi cực kỳ yếu kém.

Kiếp trước xuất thân từ mảnh đất chữ S là một nước nông nghiệp đang phát triển, lại xuất thân từ con nhà nông hắn cũng có được đại lượng kiến thức nhất định. Cái gì mô hình vườn ao chuồng, hay cách tưới tiêu hợp lý lại thêm nhận biết đủ loại thực phẩm đây.

Lại có thêm phân bón hữu cơ ra đời, được hắn chú trọng thành lập một cái nông trại quy mô lớn. Những thứ thời này nhận định ăn không được như tôm sông sò hến thậm chí còn ở dưới mặt đất không một ai biết khoai lang, cà rốt đây, hay các dược liệu như tiêu, ớt, tỏi... cũng được hắn mở rộng trồng trọt.

“ Mấy ngày nay thế nào?” Đế Thiên An đem một quả dưa chuột cắn lấy, dò hỏi.

Mộng Dao nghe được, liền vui vẻ trả lời : “ Rất vui nha, mỗi ngày đến Oánh tỷ dạy học đây, còn có rất nhiều chơi với muội đây, còn có nông trại rất thú vị muội lần đầu mới thấy thật nhiều gà nha, mỗi ngày đều có rất nhiều trứng, tiểu thỏ thỏ hi hi”

Đế Thiên An nhìn Mộng Dao khoa chân múa tay giải thích gật đầu, từ khi từ đô thành đem về nơi này. Hoàn toàn không có ràng buộc quy củ, lại có thêm rất nhiều bạn đồng tuổi cũng nhanh từ thương tâm qua đi. Mỗi ngày chính là vui chơi quên cả trời đất, chạy đông chạy tây khắp nơi.

Một hồi vui chơi với Mộng Dao, sắc trời dần trưa hai người cũng rời khỏi nông trại này, hướng về nơi ăn tập thể trong nông trại mà đi.

Nhìn phía trước rồng rắn chia làm mười hàng già trẻ đều có bưng trên tay là những hộp gỗ, hướng về một dãy bàn lớn nơi đó có mấy chục người đang tất bậc nấu nướng phân phát thức ăn cho đám người, còn cả đám quân binh trọng điểm canh gác xung quanh. Thỉnh thoảng một vài người lại ngó về sau như muốn tìm kiếm người nào.

“ Tham kiến đại vương”

“ Tham kiến công chúa”

Vô số thanh âm cất lên, không biết là ai mở đầu khi phát hiện thân ảnh Đế Thiên An cùng Mộng Dao tiến lại gần.

Đám người tay phải đặt ở tim mình đầu cúi xuống, tay còn lại nắm chặt để lại phía sau lưng, ánh mắt sáng rực thậm chí không ít người kích động.

Hành động của bọn họ là lễ tiết đổi mới do Đế Thiên An yêu cầu, không cần phải quỳ gối như quân thần Trung Nguyên, là hắn bê nguyên kiểu chào trong anime Tấn Công Người Khổng Lồ áp dụng vào.

“ Miễn lễ, cứ tự nhiên đi” Đế Thiên An cười nói, mang theo Mộng Dao đi xuyên qua, trong ánh mắt của nhiều người đi đến phía trước một dảy bàn ghế, tại đó có các thùng thức ăn cùng những đầu bếp.

“ Cá chiên, tôm nướng, canh bí đao ruột tôm, dưa leo trứng gà luộc” Đế Thiên An nhìn phía trước từng thùng thức ăn chất trên đó, rồi cười nói : “ Cho một phần lớn, một phần nhỏ đi”

“ Nhớ cho phần nhỏ tôm nướng nhiều một chút” Mộng Dao đem tay chỉ về phía trước những que to lớn tôm nướng.

“ Vâng...vâng... bệ hạ.., công chúa” Thiếu phụ phía trước mặt đỏ hồng lên tay nắm lấy một khay gỗ lớn chia thành nhiều ngăn, nhanh chóng đem thực phẩm gắp lấy bỏ lên trong đó.

Đám đầu bếp bên cạnh lẫn đám người ở gần cũng kích động không kém, dù sao thân phận Đế Thiên An bây giờ đã đổi khác.

Chính là Việt vương chí tôn của Bách Việt, còn bọn họ là thần dân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK