Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một bên khác, Kinh thành thái tử phủ.

“Lão thần làm việc bất lợi, đến đây lĩnh tội.” Nói xong, Sách Triều Dương quỳ xuống cúi đầu nhận tội.

Lần này hắn một chuyến tay trắng trở về, không chỉ đoạt được bảo tàng mà còn tổn thương nghiêm trọng, có thể nói là được gà không được còn mất nắm thóc. Một đường trở về cũng đã gánh sẵn tâm lý chịu tội khi nặng nề thất bại.

Thái tử Chích Viêm đưa lưng mà đứng, âm trầm bất định, tội đương nhiên là có tội khi không đem về bảo tàng mà hắn muốn. Song nếu trừng phạt giáng tội Sách Triều Dương hắn đắc lực thủ hạ cũng không còn bao nhiêu nữa.

Cách đây không lâu vì muốn thu lấy bảo tàng của mình cho Anh Tuyết một câu trả lời, hắn đồng ý đem Địch Trường Vệ giết đã mất đi một đắc lực thủ hạ rồi. Sách Triều Dương năng lực hắn rõ ràng, trách tội hắn thì dễ xong kiếm người thay vào hắn lại khó.

Hơn nữa cha con nhà Sách Triều Dương tận trung với hắn, theo tình báo hắn thu về Sách Liên Thành sống chết không rõ. Nếu như trừng phạt Sách Triều Dương chỉ e được không thành còn thêm hại, làm rét lạnh lòng lương thần.

Chích Viêm đã có cho mình xử lý, chậm rãi đi đén chổ thủ hạ.

Sách Triều Dương nghe tiếng bước chân đến, trong lòng bất an lo lắng.

Chích Viêm đến gần nâng Sách Triều Dương lên, cười nói : “Sách đại nhân, lao khổ công cao, có tội gì, cô còn muốn thưởng ngươi nữa, ha ha ha ha.”

Sách Triều Dương được thái tử nâng lên, nghe xong mấy lời của thái tử trong lòng hoang mang không rõ, lần nữa ôm tay hành lễ: “Lão thần sợ hãi.”

Hắn bán mạng cho thái tử Chích Viêm tính cách của thái tử hắn đương nhiên là rõ, nhất thời không hiểu được dụng ý của chủ tử nhà mình. Dù sau thất bại này vì hắn sơ xảy mà khiến thế lực của thái tử điện hạ sụt giảm.

Bảo tàng không thành mà còn hao binh tổn tưởng, việc này vốn là tội lấy đâu ra công lao mà thưởng? Đổi lại là Sách Triều Dương hắn cũng khó mà dung tha cho thủ hạ dưới trướng làm việc bất lợi.

Chích Viêm cất lời nói : “Hàn Thiết Mộ bị chôn vùi bởi tuyết lở, Mộ Dung Hiển cũng không lấy được bảo tàng, Sách đại nhân đã là một cái công lớn, sao lại có tội chứ?”

Tuy không đạt được bảo tàng nhưng phía Mộ Dung Hiển cũng đồng dạng, về phần thế lực hao tổn, lần này phe Anh Tuyết cũng hao tốn không ít.

Kết quả này cũng không phải là bết bát nhất, Chích Viêm vẫn thừa nhận được. Vì thế Chích Viêm lấy cớ này mà không trị tội Sách Triều Dương.

“Tạ ơn Thái tử điện hạ khai ân, Thần Bộ môn nguyện ra sức trâu ngựavì Thái tử.” Sách Triều Dương nghe xong lòng cảm kích vui mừng tạ ân thi lễ khi thái tử bỏ qua.

Chích Viêm lại hỏi : “ nghe nói Sách đại nhâncủa Bạch Hổ đường vẫn chưa rõ tung tích”

“ Khuyển tử Liên Thành dẫn theo hàng chục Tinh Vệ đao khách thà chết quên mình thâm
nhập vào hiểm cảnh. Sau khi Hàn Thiết mộ có tuyết lỡ, chỉ có vài người thoát ra được, khuyển tử đáng thương đến nay vẫn chưa có tung tích, còn sống hay đã chết cũng không một ai hay” Sách Triều Dương đáp, tâm cũng không yên khi nghĩ đến đứa con trai của mình chưa rõ sống chết.

Thái tử Chích Viêm thở dài, rồi nói : “ Sách Liên Thành, Sách đại nhân lấy thân mạo hiểm tận chức trách với triều đình, là trung thần lương tướng hiếm có của triều đường ta, có thể phong làm Khải Hoành”

“Lão thần cảm tạ thái tử điện hạ ban thưởng, thần sẽ cúc cung tận tụy thề chết cống hiến” Sách Triều Dương nghe xong lần nữa thi lễ quỳ xuống, cảm kích khôn cùng.

Nhưng Chích Viêm lẫn nữa đỡ hắn dậy không cho hắn quỳ.

Chích Viêm nâng người, xoay người mà hỏi : “ tình hình của hoàng muội ta thế nào rồi?”

“ Theo mật báo thì Chưởng Ti Nội Vụ Liên Hoa của Anh Hoa Cung trong lúc tuyết lỡ vì cứu Mộ Dung Diệp, thân bị trọng thương như chỉ mảnh treo chuông. Công chúa vội vả truyền ngự y trong cung đến, ngày đêm chữa trị” Sách Triều Dương hướng thái tử bẩm báo thông tin nhận được.

Nghe được cái này, Thái tử có chút giật mình quay lại, vui mừng nói: “Ồ! Liên Hoa, Tích Nguyệt là cánh tay trái phải của hoàng muội, nếu như lúc này gãy một cái thì đúng là trời cũng giúp ta.”

Anh Hoa cung lớn mạnh, Anh Tuyết lại chưởng quản ba bộ trong triều, cho dù là hắn cũng phải kiêng kỵ rất nhiều với năng lực cô em mình.

Mà Liên Hoa, Tích Nguyệt là hai thủ hạ đắc lực nhất, nếu chết mất một đối với Chích Viêm mà nói chính là chuyện đáng để vui mừng.

Sách Triều Dương lại tiến đến gần, bẩm báo : “ gần đây thánh thượng long thể bất an, Anh Hoa Cung lại đột nhiên điều khiển tứ đại Đô Thống của Hình Bộ về kinh, Thập nhất hoàng tử dẫn theo Huyền Giáp Thiết Kỵ cũng đang trên đường về kinh, thái tử điện hạ cũng nên sớm đề phòng”

Đây là chuyện tuyệt đối không nhỏ với thái tử, thiên tử tuổi lớn nhiều năm nay đã không còn khỏe mạnh như trước. Một khi băng hà thái tử kế ngôi chính là chính thống, nhưng lịch sử trong cũng không ít thái tử vô vọng đăng ngôi khi quân vương băng hà.

Tình thế hiện giờ tương đối nhạy cảm, thiên tử đổ bệnh mà thập nhất công tử lãnh binh biên ngoại mang quân đội trở về. Anh Hoa cung làm ra động tĩnh lớn, chuyện này thái tử không thể không đề phòng và có ứng đối, để tránh cho bị động mà rơi vào bất lợi.

Chích Viêm nói : “Chuyện này cô đã được bẩm báo, đã lệnh Binh bộ điều động ba ngàn Xích Giáp Tinh Vệ cố thủ ngoài thành, để phòng bất trắc.”

Mặc dù hắn là thái tử chi vị, một khi hoàng đế chết hắn chính là vững vàng thừa kế nối ngôi. Nhưng hắn không thể không phòng bị, vị trí chí cao vô thượng cho hắn ngồi lên cũng có thể sinh biến.

Anh Tuyết được phụ vương yêu mến, nếu như trước lúc lâm chung lại động tay động chân, lại thêm hoàng đệ hắn dẫn binh về kinh. Giả lộng thánh chỉ chuyện này không phải là không có.

Lại thêm thế lực của Anh Tuyết trong triều không nhỏ, có được sự ủng hộ lẫn hoàng đệ của hắn mưu đồ dùng binh, vị trí vững vàng của hắn bị thay đổi cũng là chuyện thường tình mà thôi. Không thể không phòng cho được.

“ Lão thần cũng đã lệnh cho Cát Tùng của Thanh Long đường, Duy Chí Dẫn của Chu Tước đường và Nhị Tâm của Huyền Võ đường thuộc Thần Bộ môn cấp tốc về kinh nghị sự” Sách Triều Dương bẩm báo.

Mặc ngoài là nghị sự nhưng mặt tối chính là gia tăng thêm lực lượng đề phòng, minh tranh dễ chặn ám tiễn thì khó phòng.

Nếu như thiên tử băng hà, Anh Tuyết có lòng chính biến cho hoàng đệ mình kế ngôi, tranh đoạt chí tôn chi vị ắt không thể thiếu cảnh chém giết. Trong triều Anh Tuyết khống chế ba bộ, Anh Hoa cung bổ trợ cho công chúa ngoài ra còn vài cái thế lực ngã theo, có thêm quân đội của Thập nhất công tử, chính biến khả năng rất lớn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK