Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lạc Thời Thu quyền kình bị song luân đao của Phục Thành lấy ra cản lại, lập tức tâm động khí điều thu lại Hàn Huyết Cổ Kiếm, một đạo kiếm khí mạnh mẽ được hắn thả ra tực tiếp đem Quỷ Tôn Phục Thành đánh văng ra ngoài.

Luận thực lực mà nói, Lạc Thời Thu sau khi thành Kỳ Lân Ty hai mạch Nhâm Đốc cũng đã được đả thông. Lại bế quan bốn mươi chín ngày công lực tăng trưởng, nhưng so với Quỷ Tôn Phục Thành vẫn còn kém xa.

Nhưng Phục Thành trên người còn thụ thương do Lạc Thiên Thành gây ra, lực chiến rơi xuống. Thành thử Phục Thành cũng không giết được Lạc Thời Thu, tuy nhiên kẻ kia cũng không làm gì được hắn.

Công qua thủ lại mấy chục chiêu, lực lượng cả hai lại ngang nhau. Không ai làm gì được ai, cuối cùng cả hai ăn ý tụ khí quyết ra một kích mạnh nhất của mình.

“ Bành!!”

Quyền quyền tương giao, trong ngắn ngủi thắng bại liền phân ra, Quỷ Tôn Phục Thành dùng Hàn Huyết Tuyệt Khí lại không cách nào đở được Kỳ Lân Ty toàn thành công lực của Lạc Thời Thu, cả thân hình như diều đứt dây văng mạnh vào cây đại thụ to lớn.

“Khụ khụ!” Phục Thành ho ra một ngụm huyết, có chút khó tin nhìn về Lạc Thời Thu một tay chống đất kia, oán hận nói: “Ngươi... không ngờ ngươi lại sỡ hữu thần công cửu trọng Kỳ Lân Ty”

Đánh trọng thương Phục Thành nhưng Lạc Thời Thu đồng dạng để cho Hàn Huyết Tuyệt Khí xâm nhập vào người, trầm giọng nói : “Hàn Huyết Tuyệt Khí, tà công hại thế, hôm nay ta phải báo thù rửa hận cho mẹ ta!”

Lạc Thì Thu không để ý chính mình đã trúng Hàn Huyết Tuyệt Khí, vận công đem Hàn Huyết Cổ Kiếm lấy tới, khinh thân nhảy lên cao sử ra Ly Gián Đoạn Chương kiếm, từ trên cao trực đâm xuống Phục Thành.

Quỷ Tôn Phục Thành phẫn nộ, không nghĩ tới chính mình bị thương, thậm chí ngay cả một cái hậu bối đều đánh không lại, lúc này hắn đã không có bao nhiêu sức mà phản kích một kiếm uy thế kia của Lạc Thời Thu, song hắn không cam lòng chờ chết vận lên chân khí còn lại trong người.

“Đang!!!”

Ngay lúc Hàn Huyết Cổ Kiếm một kiếm chấn chết Quỷ Tôn Phục Thành, Mộ Dung Diệp đột ngột nâng lên thân pháp của mình, trên tay hắn Thôi Hỏa kiếm cản lại được mủi kiếm của Lạc Thời Thu.

“ Phanh!!”

Trong ngắn ngủi, Lạc Thời Thu còn chưa kịp phản ứng khi có sự xen dự một cách đột ngột của kẻ khác, hắn bị Mộ Dung Diệp một cước đá bay, cả thân hình như tên rời cung bắn vào ngôi miếu đổi nát.

Mộ Dung Diệp cũng không có truy kích giết đi Lạc Thời Thu mà bình ổn thân hình, quay nhìn về Phục Thành, nói : “ các hạ có lẽ là Đại hộ pháp Quỷ Tôn của U tộc đúng không?”

“ Hừ” Phục Thành hừ một tiếng, đáp : “ đúng là bản tôn, nhìn thanh Thôi Hỏa thánh kiếm trên tay các hạ. Ắt hẳn là thiếu thành chủ Mộ Vương Thành, Mộ Dung công tử”

Mộ Dung Diệp đáp : “ thực ra ta đứng quan sát đã lâu, vốn không định ra tay. Hai người các ngươi ai giết ai đối với ta mà nói đều là chuyện tốt”

“Ha ha ha.” Nghe được cái này, QuỷTôn Phục Thành cười lên một tràng, nói : “Thiếu thành chủcứ nói thẳng, xem ra tính mệnh của bản tôn đối với ngươi mà nói vẫn còn có chút tác dụng rồi.”

“ Dù nói thế nào Công Mộ phái là kẻ thù chung của chúng ta. Cứu ngươi một mạng lại thêm có một cái lợi” Mộ Dung Diệp không phủ nhận, uyển chuyển nói.

“ Hừ” Quỷ Tôn Phục Thành lại hừ một tiếng nữa, chất vấn : “ nhưng vừa rồi Mộ Dung công tử rõ ràng một kiếm có thể giết chết Lạc Thời Thu. Nhưng lại cố tình thả hắn đi. Từ ý nghĩa nào đó mà nói, ngươi cũng đã cứu hắn một mạng”

“ Ha ha ha ha” Mộ Dung Diệp cười lên một tràng, cất lời giải thích : “ các hạ vừa nhìn đã thấu kế hoạch của ta. Tại hạ quả thật bội phục. Lạc Thời Thu là thiếu chủ Công Mộ phái, ta và hắn tuy là hai phái Công Thủ nhưng đều thuộc Mộ phái. Ta đúng là không thể hạ độc thủ”

Phục Thành hỏi : “ vậy nếu vừa rồi kẻ chết không phải ta mà là hắn thì sao?”

“ Ha ha ha, vậy thì ta cứ coi như chưa từng đến, cũng chưa từng nhìn thấy gì” Mộ Dung Diệp cười nói, đưa ra câu trả lời của mình.

“ Khụ khụ” Phục Thành lại ho khan hai tiếng, lại nói : “ thật ra tên Lạc Thời Thu này cũng sống không được bao lâu nữa.Hắn đã trúng Hàn Huyết Tuyệt Khí của ta, lại bị một kiếm của thiếu thành chủ chấn thương. Nếu như hắn chết, ngươi cũng không tránh được lien quan.”

Hàn Huyết Tuyệt Khí là chí âm chí hàn võ công, một khi đại thành không sợ hỏa diễm, cho dù là dung nham núi lửa cũng có thể dùng chân khí dập tắt. Đặc biệc người trúng phải Hàn Huyết Tuyệt Khí, nếu không phải là nội công cao thâm người hay là thể chất chống lạnh thì tất chết.

Quỷ Tôn Phục Thành đối với bản thân Hàn Huyết Tuyệt Khí là rất tự tin, hơn nữa trên tay hắn lại đi thêm một lối riêng. Bởi trừ âm hàn ra hắn còn tu luyện độc công, chân khí chí âm chí hàn lại có thêm độc tính, ai bị chính mình cái này công lực đả thương đều sẽ trúng độc sau đó tử vong mà chết.

Mà Lạc Thời Thu bản thân thụ thương lại không phải kháng lạnh thể chất, chắc chắn phải chết, cho dù hắn công lực thâm hậu có thể chống cự nhất thời, cái kia cũng bất quá là chết sớm chết muộn vấn đề mà thôi.

“ Nói đúng ra ngươi mới là chủ mưu, còn ta cùng lắm chỉ là góp vui mà thôi.” Mộ Dung Diệp uyển chuyển đáp lại, không tiếp tục dây dưa vấn đề này lại nói : “ ta đã gặp thiếu chủ nhà ngươi. Ta cũng đã xin chỉ thị từ phụ vương, trước khi các ngươi lấy được Quỷ Long đồ.Thì theo lệ cũ Thập Lý Âm Dương Giới này vẫn thu về chúng ta, U Đô Thành tạm thời vẫn là Thủ Mộ phái cai quản, ý các hạ thế nào?”

“Được!” Phục Thành nghe xong đáp ứng, đồng thời đưa ra yêu cầu của mình: “ Nếu chúng ta tìm được Quỷ Long đồ, các ngươi phải rời khỏi U Đô Thành ngay lập tức”

Mộ Dung Diệp nghe xong đáp: “Quân tử nhất ngôn.”

“Tứ mã nan truy.” Phục Thành cũng một dạng trả lời.

Có câu trả lời này từ Quỷ Tôn, Mộ Dung Diệp cũng không tiếp tục ở lâu khinh thân rời khỏi nơi đây.

Mà hắn vừa khuất bóng, Quỷ Tôn Phục Thành vẫn luôn tỏ ra một bộ phong khinh vân đạm lập tức ôm ngực ho ra một ngụm máu. Ổn định lại phần nào, Quỷ Tôn Phục Thành nhanh chóng vận công trị thương trong người.

Một mực liệu thương cho đến khi Cạnh Kỳ cho người đến, Quỷ Tôn Phục Thành cũng dặn dò thuộc hạ truy tìm Lạc Thời Thu, trước khi leo lên khung xe ngựa dò hỏi đồ đệ của mình lần nữa : “ tìm thấy tung tích của Lạc Thời Thu chưa?”

Cạnh Kỳ chắp đao đáp : “ đồ nhi vô dụng, bốn phía miếu đều đã tìm hết nhưng vẫn không thấy tung tích hắn đâu”

Phục Thành nghe xong ngẫm nghĩ một hai, rồi nói : “ nơi này không tiện ở lâu,mau quay về đi”

“Vậy chúng ta bỏ qua Lạc Thời Thu như vậy sao?” Cạnh Kỳ có chút không nỡ, Lạc Thời Thu là Công Mộ người có trong những người Công Mộ, nay hắn trọng thương nếu giết được thì càng tốt.

Phục Thành hiển nhiên cũng muốn giết chết Lạc Thời Thu khi có thể, nhưng khi hắn vào trung nguyên cũng đã nhận được tin còn có một Xích Mi Long Xà, là Công Mộ đệ nhất cao thủ, trong quá trình hắn giương đông kích tây vẫn chưa thấy nhân vật này xuất hiện.

Nếu tiếp tục ở nơi này nán lại chỉ e Công Mộ phái viện quân tìm đến khi đó thì càng bất ổn cho hắn. Lại thêm việc Lạc Thời Thu trên người mang theo thương thế, cách tử vong cũng không xa, cất lời : “ trên người Lạc Thời Thu có hai loại trọng thương. Có thể sống tiếp coi như mệnh hắn lớn.Kệ hắn đi. Mau về Thập Lý Âm Dương Giới tìm được Quỷ Long đồ mới là chuyện quan trọng... khục khục”

“Sư phụ!” Nhìn sư tôn ho khan, Cạnh Kỳ tiến lên đem tay nâng đở, sau đó đợi sư tôn vào trong khung xe ngựa trực tiếp làm xa phu khiến ngựa chạy đi.

Không ngoài lo lắng của Quỷ Tôn Phục Thành, khu vực Thánh Nhân miếu lân cận đã có bóng ảnh của Công Mộ đệ tử. Là những đệ tử nhận lệnh lo cho an nguy của Lạc Thời Thu bám theo, có điều bọn họ công lực thấp kém thua Lạc Thời Thu mà bị bỏ lại sau.

“ Thời Thu! Thời Thu! Con ở đâu?” chừng năm phút khi khung xe ngựa chở Quỷ Tôn Phục Thành rời đi, Lạc Thiên Văn một đường nhận tin mà chạy đi viện trợ cho Lạc Thời Thu, khi vào bên trong Thánh Nhân miếu, lớn tiếng mà gọi.

“Sư thúc! Con ở đây” nghe được thanh âm của sư thúc, ẩn nấp bên trong miếu đổ bên trong, Lạc Thời Tru trú mình ẩn thân trên một cây đại thụ úa vàng to lớn, dường như thanh âm đáp lại đã hết đi sức lực của hắn vậy, cả thân hình từ trên cây rơi xuống hung hăn va lên mặt đất.

Tiếng gọi không lớn nhưng để cho Lạc Thiên Văn bắt được, gấp gáp khinh thân mà di chuyển vào miếu nát bên trong.

Không nhanh không chậm, hắn đão mắt tìm kiếm một hồi liền phát hiện được đứa cháu mình trọng thương nằm trên mặt đất, gấp gáp chạy nhanh đến vị trí của Lạc Thời Thu, có điều đứa cháu mình đã hôn mê bất tỉnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK