Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mười phút sau, Trường Sinh Điện bên trong.

Đại điện trung ương bày các linh bày tổ tiên Lâu thị, giống như tổ đường Lạc gia tại trung tâm ở cuối điện lại bày trí các tấm linh vị gỗ, là từ ngàn năm trước đến nay con cháu Lâu thị thủ đồ chết đi đặt ở nơi này.

Phía sau linh vị là một cái thanh đồng chạm trỗ sống động thần long, nhìn qua tựa như muốn phá khỏi bức tường lao ra ngoài. Tại miệng rồng trong ngậm lấy một cái thanh đồng trụ chừng một mét rưỡi dài đổ lại, hoa văn chạm trỗ bắt mắt.

Cửa điện đã mở, tại điện trong có bốn cái thân ảnh : Vô Khả, Mộc Tuyết Ly hai người vào trước tiếp đó là Quỷ Tôn Phục Thành cùngMộ Dung Diệp.

“Sự tình khác thường! Quỷ Long Đồ này đến quá mức thuận lợi” Vô Khả là người đi vào đầu tiên tất phát hiện ra được Quỷ Long Đồ trên miệng rồng, không vấp phải cản trở mà lấy xuống, nhìn trên tay thanh đồng quyền trục từ miệng rồng, ngẫm nghĩ một câu nói.

“ Xích Mi Long Xà quỷ kế đa đoan, đây có lẽ là cái bẫy” Mộc Tuyết Ly chen lời vào, khi đến nơi này người không thấy lại thấy Quỷ Long Đồ ở đây, không lý gì mà đám người kia lại không mang đi cả.

Cả đám người đều không ngờ, bọn họ thương nghị ở bên ngoài bàn bạc xong xuôi mọi việc. Khi Quỷ Sứ và Thần Sai mở đường vào trong liền phát hiện nhóm người Lạc Thời Thu đã không cánh mà bay.

“ Quỷ Long đồ là thứ quý giá, tuyệt đối bọn họ không thể bỏ lại được. Có điều cái bẫy này cũng quá dễ nhìn, trông không giống tác phong của y” Mộ Dung Diệp ngưng trọng đem mắt quan sát một hai xung quanh, cất lời.

Phục Thành lên tiếng : “ là bẫy hay không cứ mở ra là biết”

Bẫy hắn cũng cho là vậy, Quỷ Long đồ này rất khả năng là sư muội hắn lưu lại. Chờ người đến mở ra, có lẽ là món quà chết người dành tặng cho bọn họ. Có điều mặc dù biết nhưng hắn cũng muốn tự thân mở, nếu được cứ để cho Mộ Vương Thành giúp thay.

Vô Khả hiển nhiên cũng biết dụng ý của Phục Thành, song hắn cũng không ngại gì, bàn tay vung nhẹ thanh đồng quyển trụ lăng không về trước, được hắn chân khí khống chế cách một khoảng cách, sau đó dưới hắn thôi động mở ra nắp.

“ Crac” một tiếng nhỏ khiến bốn người ngưng thần khẩn trương, âm thầm đề phòng khi cơ quan khởi động bắn ra nguy hiểm, ai nấy cũng vận khí đề phòng chuẩn bị ứng biến, song lại chẳng có một cái nguy hiểm gì đến cả.

Nắp trụ được mở ra, tại bên trong có hai cuộn da, Vô Khả lấy ra ngoài. Chọn một cuộn da mở ra trước, nhìn một cái con mắt hắn sáng lên, sau đó lắc đầu.

“ Thế nào? Là giả?” Phục Thành nghi hoặc hỏi.

Vô Khả không đáp mà đem cuộn da lớn ném về hắn.

“ Sư muội!” Vô Khả đem cuộn da nhỏ hơn đưa cho Mộc Tuyết Ly, trên cuộn da có buộc một sợi vải trắng, trên đó ghi một dòng chữ nhỏ : Mộc Tuyết Ly

Mộc Tuyết Ly tràn đầy nghi hoặc nhưng cũng không từ chối, hai tay tiếp nhận đem họa đồ mở ra. Cuộn da này không khác hệt gì cuốn kia, có điều nhìn kỹ sẽ khác được vài chi tiết, đặc biệc lớp mực mờ nhạt hơn.

“ Vết mực trên tấm đồ này hẳn chỉ mới được vẻ gần đây, tấm bản đồ này là giả” Phục Thành quan sát một cái liền phát hiện được mấu chốt vấn đề, sau đó đưa mắt nhìn qua cuộn da của Mộc Tuyết Ly phất tay đem họa đồ chuyển qua cho nàng, tỏ ý muốn xem.

“ Xem ra đây là quỷ kế của Xích Mi Long Xà qua mặt” Mộ Dung Diệp suy ngẫm một chút chậm rãi nói : “ y là muốn đưa Quỷ Long Đồ giả cho chúng ta đi vào, đúng là rắp tâm hiểm ác”

Lời của hắn dứt không lâu, một tên U tộc tử sĩ tiến vào bên trong một chân quỳ hành lễ rồi bẩm báo :“Khởi bẩm Quỷ Tôn chưởng sứ, thuộc hạ tìm kiếm khắp Đào Hoa Nguyên. Không phát hiện đám người Công Mộ phái”

Phục Thành nghe xong một tay vươn ra tỏ ý đã biết, theo hắn suy đoán nơi này có một cái mật đạo thần bí, thông qua đó mà đám người kia đã thoát đi nơi này. Còn cầm theo Quỷ Long đồ rời đi, hoặc có thể vẫn là ẩn nấp ở đây.

“Hẳn là có một mật đạo không ai biết. Bọn họ khẳng định là thoát đi từ nơi đó” Vô Khả suy đoán nói.

“ Vậy thì dễ rồi. Lập tức phái người cẩn thân truy tìm từ chổ ấy. Quỷ Long đồ thật hẳn ở bọn họ trên tay”Mộ Dung Diệp tiếp lời.

Phục Thành nghe xong, nói : “ các ngươi quá coi thường Đào Hoa Nguyên rồi. Tổ tiên Lâu thị là đệ tử chân truyền của Mộ phái tổ sư Lạc Võ Tử các ngươi. Tinh thông kỳ môn kỳ trận, tin tức cơ quan. Dù cho người của Lâu thị nói cho các ngươi biết nơi này có cơ quan mật đạo. Cũng chỉ phí công mà thôi”

“ Nếu đã như thế. Vậy thì không cần tìm mật đạo nữa. Chúng ta ai về chỗ nấy, sắp xếp nhân thủ xung quanh bốn phía. Lẽ nào bọn hỏ còn có thể mọc cánh bay đi sao?” Mộc Tuyết Ly bình ổn tâm tình lại, đưa ra chủ ý.

Phục Thành không nói xem như ngầm thừa nhận, tình huống hiện tại chỉ có như thế, sau đó xoay người cất bước đi ra khỏi Trường Sinh Điện.

Cùng thời gian, Thập Lý Âm Dương Giới bên ngoài, đại mạc nơi này.

Trong sắc trời đêm, cơn gió lạnh lẽo thổi qua trên đại mạc, trong đêm tối lại xuất hiện vô số thân ảnh dục ngựa mà chạy trên đại mạc. Số lượng ước tính đến mấy ngàn người có chừng trước sau di chuyển, phương hướng chính là Nguyệt Nha khách điếm.

Dẫn đầu nhóm nhãn mã là một nữ tử tuổi tầm đôi mươi, cởi một con hãn huyết bão mã thần tuấn, dung mạo không tính là hoa nhường nguyệt thẹn song cũng xem là một cái xinh đẹp cô gái.

Khác chăng anh tư hiên ngang, mi tâm xăm lấy hai cái nữa mặt trăng hợp lại, từ môi anh đào xuống kẻ một đường chỉ đỏ. Đầu trên đeo lấy một cái trang sức hình bọ cạp màu vàng, tóc dài đến eo đen mượt.

Đặc biệc ở bên hông mang theo ba cái khô lâu màu vàng giống như Cạnh Kỳ. Không chỉ vậy nhìn kỹ dung mạo của hai người có vài nét giống nhau. Có nhiều điểm tương đồng như vậy, đó là vì nàng ta là tỷ tỷ của Cạnh Kỳ, U tộc công chúa Tế Nguyệt.

“ Hí hí hí!” Hãn huyết bão mã theo Tế Nguyệt điều khiển nhảy vọt qua một cái cồn cát lớn, sau đó phi thêm một đoạn liền cất hai vó trước hí vang liền dừng lại.

“Công chúa điện hạ, qua quán trọ Nguyệt Nha, lại qua khỏi Cấm Môn, chính làtổ địa U tộc chúng ta, Thập LýÂm Dương Giới .” Một cái già lão bạc phơ mái đầu, y là Đại Vu Sư của U tộc, dục ngựa đến phía sau từ tốn nói.

Tay y cầm một cây cờ, tại đầu là một cái khô lâu, khô lâu hai mắt khảm hai viên ngọc tím hai bên mọc hai cái sừng trâu, tại khô lâu trên dài ra bốn cái lưỡi đao màu tím sắc bén. Là vũ khí chuyên dụng của Đại Vu Sư.

Tế Nguyệt nghe xong dò hỏi : “Tối hôm qua Đại Vu Sư đã bốc một quẻ, trong quẻ nói, cát hung không rõ, có phải tiểu đệ Cạnh Kỳ xảy ra chuyện rồi không ?”

Cũng chính cái lý do này mà Tế Nguyệt vội vã lên đường, dục ngựa ngay trong đêm mang theo mấy ngàn nhân mã thẳng đến Âm Dương Giới. Nàng chỉ có một cái em trai là Cạnh Kỳ, cho nên hết sức lo lắng cho an nguy của em mình.

Đại Vu Sư nghe được công chúa hỏi như vậy, đáp: “Lão nô thực sự không dám nói lung tung, chúng ta tiến vào Thập Lý Âm Dương Giới, thì có thể thăm dò tin tức”

Ngẫm nghĩ một lát, Tế Nguyệt nói : “ truyền thư cho Quỷ Tôn, nói bản công chúa đã đến Cấm Môn. Lập tức khởi hành đến Thập Lý Âm Dương Giới”

“ Đại đôi nhân mã một đường bôn ba, hiện tại người đã kiệt sức, ngựa cũng hết hơi”Đại Vu Sư nghe xong vội nhắc nhở khuyên.

Có điều còn chưa để hắn nói hết, Tế Nguyệt đã thúc ngựa chạy đi, rồi nói : “ truyền lệnh xuống, tạm nghỉ ở nhà trọ Nguyệt Nha”

“Aii” Đại Vu Sư thở dài một cái đáp ứng, sau đó dục ngựa đi theo sau

Mà lúc này, nhóm người Đế Thiên An đang tại lòng đất bên dưới, thông qua một cái mật đạo bí mật từ Trường Sinh Điện thông hướng ra Thập Lý Âm Dương Giới, vừa khéo lại thông đến nơi mà công chúa U tộc Tế Nguyệt cho nhân mã dừng chân.

Một bên khác, Khách điếm Nguyệt Nha hậu viện, miếu Diêm Vương.

Kiến trúc đổ nát, mạng nhện giăng khắp nơi, chỉ có những bức tượng là còn được tính là nguyên vẹn. Bất chợt, trong không gian đổ nát tĩnh mịch một tràng tiếng cơ quan nặng nề vang lên, bức tượng đá lớn đột ngôt xê dịch đến trước, để lộ ra bên dưới có một cái thông đạo bí ẩn.

“ Sưu!!” Từ bên dưới, thân ảnh Lạc Thiên Văn tung người nhảy lên trước, tiếp theo đó là LạcThời Thu.

“ Chổ này chắc là hậu hoa viên của quán trọ Nguyệt Nha?” Lạc Thời Thu cất bước đi trong miếu đổ nát, quan sát một cái liền phát hiện phía trước không xa là cây cầu mà đêm trước bọn họ từng đi qua, tại nơi đó gặp gỡ Sở Tử Khanh.

“ Đúng vậy! cái này hồ nước chính là nơi Sở Tử Khanh nuôi rắn độc” Lạc Thiên Văn đi đến bên cạnh cháu mình, cười nói :“ Nói cách khác, chúng ta đã rời khỏi Thập Lý Âm Dương Giới rồi”

Tại Trường Sinh Điện quả thật có một cái mật đạo bí ẩn, nó xuyên một mạch từ Trường Sinh Điện ra khỏi Thập Lý Âm Dương Giới. Cái mật đạo này cho dù Lâu thị còn hưng thịnh người biết được chưa quá nữa bàn tay, chỉ có gia chủ các đời Lâu thị mới biết rõ.

Tịnh Dật sư thái trước khi bị phụ thân đuổi ra Đào Hoa Nguyên đã được nói cho biết mật đạo nơi này. Cho nên thông qua cái mật đạo nàybọn họ đã thuận lợi rời khỏi Thập Lý Âm Dương Giới ngay trước vòng vây của U tộc cùng Thủ Mộ phái.

“ Tốt quá, như vậy chúng ta đã an toàn rồi!” Từ bên dưới mật đạo nhảy lên, Thiên Tận Phong nghe được mà vui mừng chen lời.

“ Cũng chưa thể chắc chắn, vì an toàn của mọi người, chúng ta đi xung quanh xem thử một lát” Lạc Thời Thu cẩn thận nói.

Lúc này Tịnh Dật cũng đã từ dưới mật đạo nhảy lên, phía sau lưng cõng lấy một thanh đồng cơ quan hạp trụ màu cổ đồng, đây mới chính thật là Quỷ Long đồ thật sự.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK