Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ thấy trước mặt trung niên nhân toàn thân đều bao trùm lấy tầng một dày đặc xơ cọ, thân cao dĩ nhiên đã vượt qua hai mét năm, bắp thịt toàn thân cầu lên, màu nâu con mắt phóng thích ra khí tức bá đạo, cơ hồ biến thành một đầu gấu.

“ Tên của nó là Phật Nộ Liên Hoa, một khi mở lập tức xạ phát 36 lưỡi đao nhận, cùng 18 kim hoa, uy lực thế nào ta cũng chưa rõ, ngươi đả chuẩn bị song chưa?” Đế Thiên An nhìn khỏa hoa sen đang xoay tròn lóe lên quang mang cười nói.

Khỏa ám khí này là hắn kết hợp tất cả ám khí mà các thế giới hắn đi qua mà chế tạo thành, từ Đường Môn của Thiếu Niên Ca Hành cho đến Lục Tiểu Phụng, Bất Lương Nhân, Mộ Vương Chi Vương... kết hợp với thuốc nổ khai phát ra uy lực cực kỳ lớn.

“ Đa tạ tiền bối nói rõ, tại hạ đả chuẩn bị xong” Triệu Vô Cực vận chuyển hết hồn lực của mình lên.

“ Phật Nộ Liên Hoa, hắn cũng dùng ám khí lẻ nào y cũng giống như ta cũng là Đường Môn là Địa Cầu xuyên không đến đây ư?” Đường Tam thầm hô, tay siết chặt nhìn về phía trước ám khí.

Hắn có một bí mật cho dù là Tiểu Vũ hay phụ thân hắn Đường Hạo đều không biết được, đó là hắn không phải người của thế giới này, mà đến từ một tinh cầu khác, xuất thân ở Địa Cầu tinh cầu, thần châu đại lục là ngoại môn của Đường Môn một môn phái lấy ám khí và độc dược vang danh trên giang hồ.

Hắn chưa được phép nhưng lại học trộm nội môn tuyệt học vì Đường môn sở bất dung, nhảy vực núi để tỏ ý chí nhưng lại phát hiện xuyên qua Đấu La đại lục.

Hắn ngộ nhận Đế Thiên An giống hắn đó là vì bản thân y cũng sử dụng ám khí rất giống với ám khí của Đường Môn, cho nên hắn nảy sinh nghi ngờ.

“ Xuy xuy xuy”

Phật Nộ Liên Hoa lập tức mở ra cơ quan các cánh hoa xoay tròn để lại quang mang lần lượt thoát khỏi cơ quan lao nhanh đến Triệu Vô Cực.

Còn chưa hết ở bên trong trung tâm hoa sen lại bay ra 18 thanh Kim Hoa nhỏ, trong không khí dài tầm một đốt ngón tay, đầu phía trước lại dài ra thêm một đoạn cực kỳ sắc bén.

“ Lùi lại” Đường Tam đột nhiên cảm nhận được một cái không hay hảo cảm, lập tức quát một tiếng, tay kéo Tiểu Vũ nhảy lùi về sau một cách nhanh nhất có thể.

Đám người Mã Hồng Tuấn nghe được Đường Tam kêu, lại thấy hắn hành động cũng lập tức làm theo, nhảy ra xa nhất, ánh mắt vẫn gắt gao nhìn về 36 cánh hoa cùng 18 kim hoa xinh đẹp lao đến gần Triệu Vô Cực.

“ Ầm”“ Ầm” “ Ầm”

Như sấm rền vang lên, 18 tiếng nổ vang như sấm giật trên trời, kèm theo một cơn song xung kích vang ra, không khí bị thổi dạt mặt đất bị cày xới, trong không gian từng cột khói đen bốc lên.

“ Cái này.... cái này” Xà bà Triêu Thiên Hương nuốt một ngụm nước bọt kinh sợ nhìn thân ảnh Triệu Vô Cực đả văng mạnh đập nát đi một cây cổ thụ, mà hắn nguyên bản vị trí để lại một cái hố sâu lớn, khét lẹt mùi cháy truyền ra.

“Phật Nộ Liên Hoa....Phật Nộ Liên Hoa” Mạnh Yên Nhiên con mắt mở ra, say mê lầm bẩm nhìn về chiến trường phía trước, Bất Động Minh Vương là hàng thật giá thật Hồn Thánh, hơn nữa lại là phòng ngự cao thủ, ấy vậy mà còn không chịu được cái ám khí đáng sợ kia.

“ Triệu sư phụ” Đái Mộc Bạch nhanh chóng tỉnh táo lại, thân ảnh lập tức xuất hiện bên cạnh Triệu Vô Cực con mắt tràn đầy kinh sợ nhìn trên thân hình của y xuất hiện các cánh hoa cắm lên đó, máu tươi chảy ra người.

“ Ninh Vinh Vinh, Áo Tư Tạp mau qua đây” Đái Mộc Bạch lớn tiếng hô lên.

Đường Tam cũng vội mang theo Tiểu Vũ chạy qua, trong mắt hắn cũng ửng đỏ lên, dù sao Triệu Vô Cực thương tích cũng là do hắn một phần góp vào, nhìn cơ thể đối phương tím đen ở trên vết thương đang dần lan ra, biến sắc nói : “ độc tính quá mạnh, mau ngăn chặn nó lan đến tâm mạch”

“ Phốc” Triệu Vô Cực phun ra một ngụm máu, ánh mắt tràn đầy kinh hoảng nhìn nam tử bắt mắt phía trước kia, ngay vừa rồi hắn đả vận lên phòng hộ chống đở, nhưng hắn lại không ngờ 18 thanh Kim Hoa đi sau lại phát nổ, để cho hắn nhất thời luống cuống lên.

Mặc dù hồn lực khổng lồ chèo chống nhưng mà 18 thanh Kim Hoa kia phát nổ cùng một lúc hắn cũng ăn không tiêu được, cả thân hình bị sức ép khổng lồ kia đẩy lùi về sau, 36 cánh hoa sắc bén cũng tận dụng cơ hội hắn không kịp ứng biến mà có mấy thanh xuyên qua được hồn lực phòng hộ.

“ Yếu như vậy” Đế Thiên An lắc đầu, hắn chỉ muốn chơi với cái đám người này mà thôi, nếu thật sự muốn giết đám người này đả bốc hơi từ sớm.

Thông qua cái nho nhỏ giao thủ này hắn cũng hiểu rõ hơn về đẳng cấp phân chia sức mạnh của thế giới, Đấu La thế giới nếu so bàn với Đấu Khí đại lục thì còn kém xa.

Điển hình như Triệu Vô Cực hồn sư cấpHồn Thánh, nếu đem so với Đấu Khí thì cũng xem như đạt cấp Đấu Vương từ bảy đến chín tinh là cùng, đứng trước Đế Thiên An mà nói không có đủ sức uy hiếp.

“ Đứng lại” Tiểu Vũ nhảy ra hai tay cản lại, chân thủ thế không cho Đế Thiên An đi đến, nàng hy vọng đối phương có thể nhìn ở nàng Hồn Thú phân thượng mà tha cho đám người này.

Ngay lúc này, mặt đất có phần rung nhè nhẹ lên, từ phía xa truyền đến tiếng bước chân nặng nề, giống như là một thứ gì đó khổng lồ đang di chuyển với tốc độ cao đến nơi này, khiến cho đám người chú ý.

“ Ồ” Đế Thiên An thốt lên một tiếng, khóe môi nhích lên độ cong nhìn về một phương.

Sự việc biến chuyển quá nhanh, một việc lại đến một việc cũng làm cho Xà bà nhịp tim thay đổi thất thường, vốn định ban đầu nhân cơ hội đánh nhau trộm đi Phong Vĩ Kê Quan Xà nhưng đối phương chỉ thả ra cái ám khí Bất Động Minh Vương Triệu Vô Cực mạnh hơn cả mình cũng bại lui, muốn trộm đi Phong Vĩ Kê Quan Xà không phải là muốn chết.

Theo ánh mắt chăm chú của Đế Thiên An, đám người nhìn thấy được hai thân cây cao lớn đột nhiên chậm rãi hướng hai bên tách ra, một thân ảnh khổng lồ lặng yên không một tiếng động không biết từ đâu đi ra.

Chứng kiến thân hình to lớn này, mọi người phảng phất như ngừng thở.

Sinh vật đó tồn tại giống như là một ngọn núi, ánh sáng yếu ớt tại Tinh Đấu Đại Sâm Lâm chiếu rọi xuống bộ lông ngăm đen phủ toàn thân tạo nên một thứ ánh sáng nhàn nhạt. Mặc dù bốn chân của nó chạm đất, nhưng bả vai tuyệt đối cao trên bảy mét, nếu đứng thẳng lên, sợ rằng sẽ cao trên mười lăm mét.

Nhìn bề ngoài, nó giống như viên hầu, hoặc hắc tinh tinh, ngoại trừ đôi mắt giống như hai cái đèn lồng lớn loé ra kim sắc quang mang,toàn thân còn lại đen nhánh, trong ban đêm nếu không phải do nó di động, thì thậm chí không thể nhìn thấy rõ thân thể của nó.

Tên gia hoả này thực sự thân thể quá hùng tráng, chẳng những thân thể to lớn không thể tư nghị, mà mỗi tấc trên cơ thể đều được che kín so với đá hoa cương còn muốn cường hãn hơn, nhìn như một ngọn núi nhỏ.

Đó là vua sâm lâm, Thái Thản Cự Viên.

Thái Thản Cự Viên là hồn thú mang ý nghĩa gì trong sâm lâm. Tuyệt đối là bá chủ nơi đây. Không có hồn thú nào dám đắc tội với nó, bởi vì kết quả tất yếu là tử vong. Cho dù là Thái thản cự viên là một 100 năm hồn thú, cũng có thể đấu với 1000 niên hồn thú khác.

Bọn chúng là loài sở hữu lực lượng cùng tốc độ vô cùng khủng bố, công kích phòng ngự cơ hồ không có gì là khuyết yếu, đáng sợ nhất chính là bọn chúng có thể thi triển một vài loại hồn kỹ bình thường. Không một người nào biết Thái Thản Cự Viên chánh thức có kỹ năng gì, bởi vì những người chứng kiến kỹ năng đó đều đã chết.

Cùng là ngàn năm hồn thú, thực lực lại bất đồng, đó là vấn đề về thuộc tính bản thân. Mà Thái Thản Cự Viên trong tất cả các loại hồn thú, hiển nhiên là một trong số ít loài đứng ở trên đỉnh Kim Tự Tháp, có khả năng mang đếu ác mộng kinh hoàng cho tất cả mọi hồn sư.

Từng không biết có bao nhiêu Hồn Sư mơ ước sở hữu được Thái Thản Cự Viên cường đại, hy vọng có thể giết chết nó làm hồn hoàn cho mình. Nhiều người đã cố gắng thực hiện ý đồ cuồng vọng này,nhưng toàn bộ đều đã biến mất khỏi thế gian.

Trong giới hồn sư, tựa hồ chỉ có một người đã từng giết chết một con Thái Thản Cự Viên, chỉ có duy nhất một người mà thôi.

Thái Thản Cự Viên không chỉ có thực lực cường đại, mà bản thân nó có trí tuệ không thua gì loài người. Tại sâm lâm, nó tuyệt đối là vương giả.

Bất luận là Triệu Thiên Hương hay Triệu Vô Cực đều không nghĩ ra, loại hồn thú cấp bậc này cho dù có tồn tại trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, thì cũng phải sống ở vị trí hạch tâm, vua sâm lâm sao lại có thể xuất hiện ở chỗ này cơ chứ?.

"Tôn kính vua sâm lâm. Chúng ta không có ý mạo phạm ngài. Nếu đây là lãnh địa của ngài, chúng ta nguyên ý rời đi ngay lập tức." Xà bà Triệu Thiên Hương trầm giọng nói.

Bản thân biết rõThái Thản Cự Viên có thể nghe hiểu tiếng nói của loài người, nhất là con Thái Thản Cự Viên trước mắt cường tráng như vậy, rõ ràng tu vi đã vượt qua ngàn năm, thật sự không nghĩ ra trong các Hồn Thú, còn loại nào có cường đại hơn kẻ trước mặt.

Thái Thản Cự Viên chính là thượng cổ thần thú dị chủng, thực lực cực mạnh. Cho dù có là Phong Hào Đấu La cũng không dám nói là thắng được nó. Hơn nữa tu vi của nó không phải chỉ có đơn giản là vạn năm, mà hơn sáu vạn năm tu vi.

Một điều đáng sợ nữa Thái Thản Cự Viên còn có một huynh trưởng còn kinh khủng hơn nhiều, đó là Thiên Thanh Ngưu Mãng tu vị vượt 100 000 năm, trừ phi hiện tại tụ tập hết thảy Phong Hào Đấu La của hai đại đế quốc Tinh La và Thiên Đấu ở chỗ này, nếu không, ai giám tới tìm giết bọn chúng?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK