Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày hôm sau, mênh mông bên trên bình nguyên, sắc trời còn sớm.

Bánh xe ngựa lượn vòng như một đầu trường long tại bên trên bình nguyên tiến lên, từ dòng nước ngầm bên dưới cơ quan thành thông qua Tứ Linh Thú Huyền Vũ cơ quan rời đi, Mặc Gia đám người may mắn sống sót lần nữa di chuyển đến cứ điểm khác.

Cái này trong đội xe mỗi người cũng là một mặt nặng nề, thần sắc mê mang trầm mặc, trừ ngựa đạp trở mình thực sự, bánh xe lăn lông lốc thanh âm, lại không bất luận cái gì tạp âm.

Bởi vì mỗi người ai cũng thụ lấy đả kích nặng nề khi thế gian nhạc thổ thánh địa của Mặc Gia từ nay không còn.

Cơ Quan Thành, là Mặc Gia tiền bối kiến tạo Nhân Gian Nhạc Thổ. Đại biểu cho Mặc Gia Tử Đệ lý tưởng, càng là bọn họ an toàn nhất nơi, ấm áp nhất thân thiết gia viên, hiện tại, đây hết thảy đều không tại, tất cả mọi người nhất định đều bị đả kích lớn.

Cự Tử của bọn họ cũng vùi thây bên dưới Cơ Quan Thành, tương lai trở nên mịt mù khi một đứa nhóc trở thành Mặc Gia Cự Tử đời tiếp.

Âu trong đám chuyện xấu đó lại có một chuyện khiến đám người vui mừng, chính là Cao Nguyệt công chúa con gái của Cự Tử Yên Đan được giải cứu trở về. Đây có thể nói là trong bất hạnh gặp được niềm vui.

“ Cháy rồi! mau dừng xe dập lửa”

“Nhanh! Nhanh dập lửa!”

“ Không được để quân Việt phát hiện ra hành tung của chúng ta”

Đột nhiên một khung xe ngựa lại bốc cháy, khiến cho các đệ tử Mặc Gia trở nên lộn xộn hò hét cước bộ gấp rút, bóng người hỗn hợp, một mảnh rối loạn.

Lửa vừa bốc lên không lâu ngay lập tức được dập tắc.

Bốc cháy nguyên nhân cũng rất nhanh tra ra, là Thiên Minh cùng Thiếu Vũ uống rượu, nhất thời vô ý, gây nên hỏa hoạn.

Tuy nhiên đó cũng không phải trọng điểm, trọng điểm là Thiên Minh kinh nghiệm giang hồ không đủ, lòng tốt làm ra chuyện xấu, cứu hỏa thời điểm đem nước dập lửa, làm cho khói bay lên bại lộ mọi người hành tung, cho đường đi bằng thêm một chút hung hiểm.

Chuyện này về sau, vốn là đối với Cự Tử truyền vị cho Thiên Minh một chuyện ôm lấy nghi vấn Mặc Gia mọi người càng là xem thường hắn, hơn nữa Cao Nguyệt được Thiên Trạch cứu trở về nếu làm Mặc Gia Cự Tử đích xác thích hợp hơn Thiên Minh.

Dù không là Cao Nguyệt thì Như Sương cũng là một lựa chọn không tệ, Hạng thị thiếu chủ vũ dũng hơn người, hành sự chín chắn còn là một lựa chọn mạnh rất nhiều lần so với Thiên Minh.

Thành ra suốt cuộc hành trình sau đó, mãi đến trời chiều xuống, Thiên Minh bị đám người Mặc gia đối với hành động mình bài xích ra ngoài.

“ Ta nghĩ tới nghĩ lui vẫn không hiểu nổi. Sao có thể chọn một thằng nhóc con làm Cừ Tử được chứ?”

Trên đất trống, cùng các thống lĩnh đả tọa hội họp, tình tính nóng nảy Đại Thiết Chùy trước là người mở lời nói đầu tiên, nhìn đám người không nói : “ sao các ngươi không nói gì cả? lẽ nào các ngươi cảm thấy như vậy là rất tốt ư?”

Thống lĩnh chú kiếm họ Từ xưng Phu Tử nói : “ Cừ Tử xưa nay anh minh quả đoán, những phán đoán của ông ta trước nay rất ít khi sai lầm, các huynh đệ trước nay đều vô cùng kính phục. Nhưng lần này ta thấy các huynh đệ không hài lòng lắm”

Đại Thiết Chùy nói : “ cái gì không hài lòng lắm! sắp tanh bành cả rồi, cứ tiếp tục thế này Mặc gia sẽ tan rã mất thôi”

Ban đại sư nghiêm giọng nói : “ Đại Thiết Chùy”

Đại Thiết Chùy hừ một tiếng.

Ban đại sư hướng thống lĩnh còn lại hỏi : “ Các ngươi thấy thế nào?”

Cao Tiệm Ly nói : “ Mặc gia vừa trải qua tổn thất chưa từng có, bây giờ cần có một người đứng ra vì đại cục, vãn hồi cục diện sóng gió này. Nếu dựa vào Thiên Minh...”

Hắn không nói hết nhưng đám người rõ ý, dựa vào một cái đứa trẻ còn chưa thành thục như Thiên Minh, quả thật đem Mặc gia đẩy vào hố lửa.

“ Cũng có suy nghĩ giống hệt ta, đây là chuyện không thể nào” Đại Thiết Chùy tiếp lời, quay sang Đạo Chích nói : “bình thường ngươi nói nhiều nhất, sao bây giờ không nói một lời thế?”

Đạo Chích nói : “ kỳ thực, đối với chuyện này suy nghĩ của ta giống với mọi người, nhưng mà...”

Đại Thiết Chùy nói : “ giống thì tốt rồi, đừng có nhưng nhị gì nữa”

Ban đại sư nói vào : “ ngươi hãy để Tiểu Chích nói hết coi! Tiểu Chích nói tiếp đi”

Đạo Chích gật đầu, nói : “ nhưng mà, người đưa ra quyết định đó, chính là Cừ Tử mà mọi người tôn kính, người rất ít khi phán đoán sai lầm. Cho nên, ta đang nghĩ, ông ta làm như thế là có lý do gì?”

Sáu cái thống lĩnh trầm mặc suy đoán.

Đại Thiết Chùy nói : “ vậy các ngươi nói xem Cừ Tử vì sao chọn nó”

Đạo Chích nói : “ đích xác là Thiên Minh đã vượt qua thử thách trong Mặc gia cấm địa, lấy được vũ khí chí tôn của Mặc gia là Phi Công, thế đã đủ tư cách để nó ứng viên vào ngôi vị Cừ Tử”

Đại Thiết Chùy nói : “ đâu phải chỉ minh nó mới vượt qua cấm địa, còn có Thiếu Vũ và Nguyệt Nhi nữa. Luận thân thủ đầu óc, Thiên Minh không thể sánh bằng chúng “

Đạo Chích nói : “ Thiên Minh còn mở được cơ quan Huyền Vũ, giải trừ Trầm Vũ Thiên Dạ, có ơn cứu mạng với toàn thế Mặc gia”

Đại Thiết Chùy nói : “ Mặc gia có ơn báo ơn có thù báo thù. Nhưng điều đó và chuyện ai làm Cừ Tử là hai chuyện khác. Thế Cái Nhiếp cũng có ân với Mặc gia, Tiêu Dao tiên sinh cũng có ân với Mặc gia, chẳng lẽ tất cả đều thành Mặc gia Cừ Tử ư?”

Từ Phu Tử vuốt râu nói : “ lẽ nào vi nó là con trai của Kinh Kha, trong người nó chảy dòng máu anh hồn của Mặc gia”

Ban đại sư nói vào : “ Kinh Kha đại hiệp là người anh hùng mà thiên hạ kính ngưỡng, nhưng Mặc gia không giống những quý tộc kia lấy huyết thống là lập thế tộc”

Đại Thiết Chùy nói : “ nói thế thì còn lý do nào thuyết phục để nó thành Cừ Tử của Mặc gia chúng ta”

Từ Phu Tử nói : “ ta cho rằng vốn dĩ không có lý do, bây giờ cũng không”

Đại Thiết Chùy hỏi : “ vậy còn chờ gì nữa?”.

“ Ý của các ngươi là?” Đạo Chích dò hỏi.

Từ Phu Tử nói : “ ta thấy nên dùng đến Thiên Chí”

“ Đúng! Thiên Chí” Đại Thiết Chùy lớn tiếng hưởng ứng.

Mặc gia Thiên Chí là một cái quy cũ cổ xưa, Thiên Chí được các đại thống lĩnh chọn ra người ứng nhiệm ngôi vị Cự Tử, chỉ khi đầu lĩnh của mình không may bất hạnh qua đời mà người kế vị còn chưa có, hoặc là người đứng đầu hành vi bất chính không phù hợp với tôn chỉ của phái đó, chỉ cần biểu quyết số đông tán thành có thể lâm thời bầu ra thủ lĩnh tiếp theo cũng như bãi nhiễm người tiền vị.

“ Đây là di nguyện của Cừ Tử trước khi lâm chung” Ban đại sư nói vào, lão do dự không muốn dùng đến Thiên Chí.

“ Chúng ta đều hy vọng có thể tôn trọng di nguyện của Cừ Tử. Nhưng Cừ Tử cũng dặn dò chúng ta, vào thời khắc Mặc gia phải đối mặt với nguy cơ trọng đại, thì thống lĩnh có thể dùng đến Thiên Chí” Từ Phu Tử chậm rãi nói : “ ta cho rằng đây là Mặc gia đang ở với thời khắc đó. Nên để dân ý quyết định đến tương lai của Mặc gia”

Ban đại sư dò hỏi : “ các ngươi thấy sao?”

Cao Tiệm Ly nói : “ tuy chúng ta có lòng bồi dưỡng Thiên Minh, nhưng thời khắc này đây, bất luận là Mặc gia, Chư Tử Bách Gia hay thương sinh thiên hạ đều đối mặt với sinh tử tồn vong. Quả thật chúng ta không còn nhiều thời gian nữa”

Tuyết Nữ nhẹ nhàng gật đầu tán đồng.

“ Được rồi, vậy thì...” Ban đại sư đã biết sự tình không thể cản được, mở lời.

“ Kẻ nào? “Nhưng lời còn chưa hết, Tuyết Nữ phát giác ra có kẻ nghe lén, dải lụa trên tay áo theo nàng khống chế bay nhanh về một phướng.

“ Ai u!” Thiên Minh bị dây lụa trói kéo rơi xuống đất đến chổ bọn họ, đau đớn kêu.

Mặc gia sáu vị thống lĩnh kinh hô : “ Thiên Minh”

“ Thiên Minh, sao thế Thiên Minh?” Tuyết Nữ đi đến nhìn Thiên Minh nằm sấp trên mặt đất, cất lời hỏi.

Thiên Minh một lúc mới ngẩng đầu lên, mắng : “ các ngươi đang nói xấu sau lưng ta”

Cao Tiệm Ly nói : “ Thiên Minh, chúng ta không có nói xấu sau lưng ngươi, chúng ta chỉ đang thảo luận”

Thiên Minh đứng dậy lớn tiếng : “ các ngươi nói ta đều nghe hết cả rồi. Các ngươi đều chê hiềm ta, coi thường ta”

Đạo Chích nhẹ nhàng lay đầu.

Đại Thiết Chùy chất vấn lại: “ vậy ngươi có làm được chuyện gì, để người ta không coi thường chưa?”

“ Ta vốn dĩ đầu đội trời chân đạp đất, không cần các ngươi xem trọng. Các ngươi đều lén lút bàn bạc để hại ta” Thiên Minh chỉ trích : “ các ngươi...các ngươi đều là bọn tiểu nhân âm hiểm”

Đại Thiết Chùy không nhịn được mắng : “ vậy thì ngươi là phế vật”

“Đại Thiết Chùy” Ban đại sư không nhịn được lớn tiếng nạt, lời này của Đại Thiết Chùy đã quá mức nặng lời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK