Uống trà một lúc thì Trình Ngọc Liên nói: “Đội trưởng Ngô, tôi đi gặp thị trưởng một lát đây”.
Ngô Bình gật đầu, anh không hứng thú với thị trưởng ở đây nên nói: “Chị đi đi”.
Trình Ngọc Liên vừa đi thì Ngô Bình hỏi Hồng Chiến: “Thiết Đầu Công của anh luyện thế nào rồi?”
Hồng Chiến cười gượng đáp: “Lần trước nhờ được sư thúc tổ chỉ dẫn nên đệ tử thấy đỡ hơn nhiều rồi ạ”.
Ngô Bình nói: “Đang rảnh, ra đây tôi sẽ chỉ dẫn thêm cho anh thứ này”.
Hồng Chiến mừng quýnh, vội vàng dẫn Ngô Bình ra sân sau rồi mong chờ hỏi: “Sư thúc tổ, người truyền gì cho đệ tử vậy ạ?”
Ngô Bình cười nói: “Kim Chung Tráo, anh có muốn học không?”
Thiên Địa Huyền Hoàng Quyết của Ngô Bình có luyện pháp và đả pháp. Đả pháp thì có công phu Kim Chung Tráo, hơn nữa còn chính thống và huyền diệu hơn cả truyền thế. Ngô Bình biết Hồng Chiến thích hợp với các môn công pháp đòi hỏi sự cứng rắn nên quyết định truyền Kim Chung Tráo cho anh ta.
Đương nhiên anh cũng chỉ có thể truyền thụ bản giản lược cho Hồng Chiến thôi, còn các chiêu thức tuyệt diệu và có uy lực lớn hơn thì không còn thích hợp với Hồng Chiến nữa. Tuy thế, nhưng Kim Chung Tráo của anh cũng cao minh hơn luyện pháp truyền thế nhiều.
Quá trình truyền thụ cũng là cách Ngô Bình luyện tập, tiện thể đả thông kinh mạch cấp bốn một số bộ phận trong cơ thể. Nhờ tập bài luyện thể nên anh đã đả thông kinh mạch cấp bốn trên nhiều bộ phận rồi, giờ đả thông tiếp sẽ dễ dàng hơn.
Ngay sau đó, Hồng Chiến đã nhìn thấy có một màn ánh sáng màu vàng nhạt bao phủ người Ngô Bình, anh ta giơ tay chạm vào thì như bị điện giật, nửa cánh tay hoàn toàn tê rần. Hồng Chiến kinh ngạc rồi hào hứng hỏi: “Sư thúc tổ, đây là lần đầu tiên đệ tử nhìn thấy Kim Chung Tráo kiểu này”.
Ngô Bình thu tay nói: “Tôi truyền cho cậu cơ bản trước, khi nào luyện thành rồi thì học tiếp”.
Kim Chung Tráo mà Ngô Bình luyện có năm cấp là cứng rắn, dẫn dụ, phản công, như ý và hiển hoá. Bây giờ, anh mới chỉ luyện thành cấp thứ nhất là cứng rắn, đao kiếm vào đâm vào người cũng bị bật ra, không thể gây tổn thương đến da thịt.
Dạy Hồng Chiến xong, Ngô Bình tự sang một bên khác luyện tiếp đến khi tê dại tay mới thôi. Còn Hồng Chiến luyện một lúc cũng gọi người đi thu dọn cơm nước.
Đầu bếp ở đây đều là những người nổi tiếng nhất Hà Đông nên các món do họ làm rất ngon. Trong lúc dùng cơm, Ngô Bình đã hỏi Hồng Chiến về tình hình của Hà Đông. Trong ấn tượng của anh thì Hà Đông là nơi có trữ lượng than lớn nhất cả nước, lượng khai thác chiếm một phần tư, hơn nữa chất lượng than cũng tốt, dễ khai thác nên từng làm giàu cho nhiều ông chủ mỏ than.
Hồng Chiến đáp các mỏ than ở Hà Đông gần như đều có chủ hết rồi, giờ muốn sở hửu một mỏ là rất khó. Nhưng có thể mua lại quyền thăm dò, nếu có thể tìm được mỏ than ở đó thì có thể tự do khai thác.
Hơn nữa, quyền thăm dò này không chỉ dành cho than, mà còn cả các khi đốt tự nhiên khác nữa, ai cũng có thể mua được. Song, chuyện này có yếu tố ăn may rất nhiều, tiền mua thì đắt mà không biết có thu hoạch gì không.
Các công ty chất đốt nổi tiếng hầu hết cũng dựa trên yếu tố may mắn kết hợp với kỹ thuật và kinh nghiệm, vì thế tuy quyền thăm dò này có giá rất cao, nhưng vẫn có khá nhiều người bỏ tiền ra đầu tư.
Ngô Bình: “Vài hôm nữa, anh dẫn tôi đi tới vài điểm thăm dò nhé”.