Giọng nói kia đáp: “Thứ trong đỉnh ngọc có tên là Thái Sơ Thần Quang. Thái Sơ trước Hỗn Nguyên, là một trạng thái nguyên thủy hơn của vũ trụ. Thái Sơ Thần Quang này vô cùng trân quý, nếu một ngày nào đó khai phá động thiên, nó sẽ có tác dụng rất diệu kỳ”.
Ngô Bình gật đầu, ôm quyền nhìn sáu người kia: “Sáu vị tiền bối, tôi đến để phá chiến trận lục hợp của các vị”.
Sáu người đứng đó, không nói tiếng nào.
Ngô Bình cất lời: “Mời!”
Ngay tức thì, sáu người hành động. Mỗi người tung ra một quyền, sức mạnh của sáu quyền này không chỉ là sáu luồng năng lượng hợp thành một, mà còn thay đổi về chất, trở nên mạnh mẽ cực kỳ.
“Rầm”.
Ngô Bình ngỡ ngàng, suýt chút nữa đã sụp đổ. Anh vội vàng giải phóng quyền ấn và phù ấn, kiếm hồn chấn động, một luồng sáng thần chém về phía một trong số họ.
Đây là một kiếm phá thiên mà anh lĩnh hội được từ việc sử dụng Phá Thiên Quyết.Thần hồn của một trong số họ bị nhát kiếm ấy đâm xuyên, lập tức chìm vào khoảng không, sau đó chiến trận lục hợp xuất hiện kẽ hở. Anh gầm lên, vung tay thi triển Nhị Hướng Huyền Công.
Sáu người cảm thấy trước mắt tối sầm lại, từng người biến thành tờ giấy rơi xuống đất. Ngô Bình phong ấn họ vào thế giới hai chiều, không thể trốn thoát.
Anh nhặt sáu mảnh giấy lên rồi hỏi: “Ta có thể mang đi không?”
Giọng nói kia đáp: “Không thể. Rời khỏi nơi này, bọn họ sẽ tan biến”.
Ngô Bình hơi tiếc nuối, đặt tờ giấy xuống, sải bước đến trước đỉnh ngọc. Nhìn thấy Thái Sơ Thần Quang bên trong, anh không nói hai lời, cất đỉnh vào không gian chứa đồ.
Anh cất đỉnh ngọc vào rồi, giọng nói kia vang lên: “Số một, ngươi đã vượt buổi thử luyện đầu tiên. Giờ ngươi có thể đi rồi. Hãy nhớ lấy, sau khi trở thành Long Môn Tiên quân, ngươi có thể tham gia buổi thử luyện thứ hai”.
Ngô Bình chắp tay: “‘Đã rõ”.
Dứt lời, anh thoắt cái đã biến thành hình dáng của cậu Thiên Hư rồi nghênh ngang rời đi.
Ra khỏi cửa, con rối vô diện ấy khẽ gật đầu.
Ngô Bình hỏi: “Vậy bây giờ Long Hổ Tiên Cảnh đã thuộc về ta?”
Con rối vô diện đáp: “Đúng vậy”.
Con rối vô diện nói: “Sau khi xuống núi, hãy gọi ‘cậu bé Long Hổ’, sẽ có một cậu bé xuất hiện. Đó chính là người quản lý của Long Hổ Tiên Cảnh. Ngươi có thể ra lệnh cho cậu bé ấy”.
Ngô Bình gật đầu rồi đi xuống cầu thang.
Nhìn thấy anh xuất hiện, mọi người đều kinh ngạc.
“Nhìn kìa. Cậu Thiên Hư xuống rồi. Không hổ là thiên tài của môn phái hàng đầu. Quả nhiên đã bị hắn được lợi ích! Không biết hắn đã bước đến bậc thứ chín nghìn chưa?”
Trần Đạo Huyền cau mày: “Lẽ nào Ngô Bình đã thất bại?”
Trong sự bàn tán của mọi người, Ngô Bình - người biến thành cậu Thiên Hư, đã bước xuống bậc thềm. Anh nhìn lướt qua mọi người, bỗng giậm chân một cái, chui xuống dưới đất rồi biến mất.
Ai cũng sửng sốt. Anh đi đâu vậy?
Xuống dưới đất rồi, Ngô Bình mới gọi: “Cậu bé Long Hổ”.
Ngay lập tức, một cậu bé khôi ngô chừng tám, chín tuổi xuất hiện, hành lễ với Ngô Bình: “Long Hổ kính chào cậu chủ”.