Lúc đối phương giao chuột tìm báu vật tới tay anh, con chuột nhỏ bé này lập tức vui mừng nhảy cẫng lên, vô cùng thân thiết với Ngô Bình.
Huyền Ngạo Thiên Quân thấy khá bất ngờ: "Cậu Ngô đã gặp con chuột này rồi sao?"
Ngô Bình: "Con chuột này là của một người bạn cũ của tôi, không ngờ lại gặp được nó ở đây".
Huyền Ngạo Thiên Quân vội hỏi: "Nghe đồn con chuột này có thể tìm được bảo vật, thật không vậy?"
Ngô Bình rất bất ngờ, trong lòng thầm nói buổi bán đấu giá do ông tổ chức mà giờ ông lại hỏi tôi? Anh hỏi: "Thiên Quân chưa thử à?"
Huyền Ngạo Thiên Quân cười nói : "Tôi chỉ bán thay người ta, thế nên tôi cũng không hiểu rõ lắm về nó".
Ngô Bình gật đầu: "Con chuột tìm báu vật này có chút tác dụng, nhưng không thần kỳ như trong lời đồn đâu".
Mua được chuột tìm báu vật, Ngô Bình đang nói chuyện với Chu Bột thì bên tai vang lên giọng nói quen thuộc: "Anh Ngô, tôi là Tô Linh Yên".
Tô Linh Yên, tu sĩ đứng sau Thanh Môn Thái Hưng năm xưa, lúc trước, Vũ Phi chính là Tô Linh Yên tặng cho anh.
Anh động tâm niệm, hỏi: "Cô đang ở đâu?"
Tô Linh Yên: "Sau khi buổi tiệc kết thúc, mong anh Ngô cho tôi ít thời gian, tôi có chuyện muốn nói với anh".
Ngô Bình: "Được".
Một giờ sau, buổi tiệc kết thúc, sau khi Ngô Bình để lại một bùa ngọc truyền tin tức cho Lâm Băng Tiên xong thì rời đi trước.
Lúc đi qua một công viên, Ngô Bình đứng lại nói: "Cô có thể xuất hiện được rồi".
Một làn khói xanh bay lên từ mặt đất, biến thành hình dạng Tô Linh Yên.
"Cô có chuyện gì?", Ngô Bình hỏi thẳng.
Tô Linh Yên khẽ thở dài rồi nói: "Anh Ngô, anh đã bị liệt vào danh sách chết rồi".
Ngô Bình sửng sốt: "Danh sách chết?"
Tô Linh Yên gật đầu: "Bây giờ tôi đang làm việc cho người khác, công việc bây giờ là tìm những thiên tài như anh Ngô, sau đó báo cáo lại cho bọn họ. Một khi cấp trên xác định anh là thiên kiêu thì anh sẽ bị liệt vào danh sách chết, cuối cùng sẽ giết anh".
Ngô Bình: "Không oán không thù, sao lại muốn giết tôi?"
Tô Linh Yên: "Giết người đoạt vận!"
Ngô Bình nheo mắt: "Giết người đoạt vận sao?"
Tô Linh Yên: "Đúng vậy. Một nhóm lớn thiên kiêu tiến vào đại lục Côn Luân, mục đích chính là để giết những người có vận khí, như vậy thì sẽ có thể đoạt được vận khí của đối phương".
"Giết đối thủ sẽ đoạt được vận khí của đối phương sao?"
Tô Linh Yên: "Đây là cách hiểu đơn giản nhất, nghe ý của bọn họ thì nguyên nhân còn phức tạp hơn nhiều".
Ngô Bình: "Thế nên họ mới giết tôi à?"
Tô Linh Yên gật đầu: "Đến lúc đó, người muốn đoạt được vận khí của anh sẽ đích thân giết anh. Để đảm bảo mọi thứ vẹn toàn, chắc chắn bọn họ sẽ chuẩn bị trước hết mọi thứ, thế nên anh nhất định phải thật cẩn thận!"
Ngô Bình nhìn Tô Linh Yên rồi nói: "Quan hệ giữa tôi với cô cũng không thân thiết lắm, vì sao lại nói với tôi chuyện này?"