Người đến: “Đúng thế, cậu đã tu luyện đến bước này, dĩ nhiên sẽ có nguồn năng lượng dồi dào, là vật quý giá với tôi đấy”.
Ngô Bình: “Đây không phải là lần đầu tiên ông đến?”
“Đương nhiên, cứ cách mười năm tôi sẽ đến “cảnh giới Thái Hư” một lần”.
“Thì ra nó gọi là Thái Hư”, Ngô Bình lẩm bẩm.
Người đến nói: “Cảnh giới Thái Hư là do tổ sư của môn phái tôi sáng tạo ra, trải qua hàng ngàn năm phát triển đã hoàn thiện và có trật tự của chính nó, cho nên mới sinh ra sinh linh hư ảo như các người”.
“Ông đang ở cảnh giới nào?”, Ngô Bình hỏi.
Người đến: “Tôi là bí cảnh cấp hai nên cậu tốt nhất đừng có ý muốn phản kháng, ngoan ngoãn để tôi nuốt chửng đi, như thế cậu sẽ ít đau đớn hơn”.
Ngô Bình nhìn ông ta, không để lộ cảm xúc ra ngoài nói: “Lúc đầu tổ sư của ông khai sáng cảnh giới Thái Hư chắc chắn đã tốn không ít công sức nhỉ”.
Người đến cười nói: “Điều đó là đương nhiên. Lúc sáng lập ra cảnh giới Thái Hư, tổ sư không chỉ vận dụng công lực của bản thân mà còn sử dụng đại trận Thái Hư. Có thể nói năng lượng ở cảnh giới Thái Hư này mạnh hơn tổ sư của tôi gấp cả ngàn lần. Hơn nữa đã phát triển mấy chục ngàn năm, quy mô lớn hơn lúc đầu mấy vạn lần”.
Ngô Bình: “Chắc hẳn cảnh giới của tổ sư ông hơn ông nhỉ”.
Người này nói: “Tổ sư chúng tôi là cường giả Thần Thông tầng thứ tám, dĩ nhiên hơn hẳn bọn tôi rồi”.
Ngô Bình: “Nếu đã thế thì sao ông còn dám đến tiêu diệt tôi?”
Đối phương nhíu mày: “Cậu nói sao?”
Ngô Bình khẽ thở dài: “Mặc dù tôi là sinh linh ở Hư Cảnh nhưng lại có thể khống chế vũ trụ Chấn Đán, hơn nữa tổng năng lượng vũ trụ Chấn Đán mạnh hơn tổ sư của ông rất nhiều, mà thực lực của tổ sư ông lại mạnh hơn ông. Cho nên xét về lý thuyết sức mạnh mà tôi kiểm soát có thể giết chết ông trong tích tắc”.
Đối phương hơi sửng sốt, sau đó cười nhạo: “Mạnh hơn tôi rất nhiều? Cậu nghiêm túc đấy à?”
“Không ngại thì cứ thử xem”.
Người này: “Được thôi, tôi sẽ khiến cậu hết hi vọng! Nhớ lấy, người nuốt chửng cậu tên là Hoắc Vô Quân”.
“Rầm!”
Bàn tay to lớn của ông ta lao đến, trong lòng bàn tay có một ngọn lửa đang cháy hừng hực, thế mà ông ta cũng tu luyện Thần Hỏa Công giống Ngô Bình.
Ngô Bình giơ tay lên, hai bàn tay chạm vào nhau, một âm thanh cực lớn vang lên, hỏa quang nổ tung, Ngô Bình mang theo sức mạnh vũ trụ và Thần Hỏa Công của anh đánh vào người đối phương.
Tiếng nổ vang lên, Ngô Bình bị văng ra xa, còn đối phương lại không hề nhúc nhích. Chỉ là mặt ông ta hiện lên vẻ ngạc nhiên nói: “Không thể nào, một sinh linh Thái Hư như cậu sao có thể đỡ được một đòn tấn công toàn lực của tôi?”