Công Tôn Thiện Tài lập tức ngăn mọi người: “Các vị, xin lỗi, Ngô Bình đã là người của Trường Sinh Điện chúng tôi rồi, mọi người đến muộn một bước rồi”.
Mọi người không khỏi tiếc bỏ, tư chất Ngô Bình rất tốt, để Thục Sơn kiếm phái cướp đi thì quá đáng tiếc!
Lúc này, Trần Hạc Niên xuất hiện, anh ta cười nói: “Anh Ngô, quả nhiên anh không phụ sự mong đợi của mọi người, đoạt được vị trí đầu, trở thành người đứng đầu tứ đại công tử năm nay”.
Bốn người đứng đầu bảng xếp hạng Nhân Tiên, sẽ trở thành tứ đại công tử của Địa Tiên Giới kế tiếp. Danh tiếng của tứ đại công tử rất vang dội, cũng rất có ích, sau này cho dù Ngô Bình đi đến đâu, cũng sẽ được mọi người coi trọng.
Sau đó, Trần Hạc Niên cảnh giác nhìn Công Tôn Thiện Tài: “Trưởng lão Công Tôn, vừa nãy ông nói, anh Ngô đã gia nhập Trường Sinh Điện?”
Công Tôn Thiện Tài nói: “Không sai, hiện tại cậu ấy đã là thầy luyện đan của Trường Sinh Điện chúng tôi rồi. Nhưng chuyện này cũng không ảnh hướng đến việc cậu ấy gia nhập Vô Tương Phong các người”.
Trần Hạc Niên rất bất ngờ: “Anh Ngô mà lại trở thành thầy luyện đan của Trường Sinh Điện!”
Ngô Bình cười nói: “Đãi ngộ Trường Sinh Điện không tệ nên tôi gia nhập rồi”.
Trần Hạc Niên gật đầu: “Anh Ngô, tôi trịnh trọng mời anh gia nhập Vô Tương Phong!”
Ngô Bình đã có quyết định, gật đầu: “Tôi đồng ý”.
Trần Hạc Niên vui mừng, cười nói: “Anh Ngô, mời theo tôi đến Vô Tương Phong!”
Ngô Bình bèn nói với Công Tôn Thiện Tài và Văn Thánh: “Hai vị trưởng lão, tôi đến Vô Tương Phong một chuyến trước đã”.
Sau khi chào hai trưởng lão, Ngô Bình dẫn theo Đường Băng Vân, đi theo Trần Hạc Niên đến Vô Tương Phong. Vô Tương Phong không chỉ là một ngọn núi, mà là dựa vào hơn mười ngọn núi của Vô Tương Phong làm chủ, địa bàn rộng lớn. Ở giữa rất nhiều ngọn núi, có một thung lũng rất lớn, bên trong có một thành phố xa hoa, là thành Phúc Khang.
Đến Vô Tương Phong, Trần Hạc Niên gọi một đệ tử đến, làm thủ tục nhập môn. Mấy thủ tục này có hơi rườm rà, phải chạy tới lui cả nửa ngày. Mà hắn ta thì mời Ngô Bình và Đường Băng Vên đến trong một toàn viện yên tĩnh.
“Anh Ngô, viện này là nơI mà tôi ở trước đây, hoàn cảnh không tệ, anh tạm thời cứ ở đây. Sau này, Vô Tương Phong sẽ sắp xếp một ngọn núi làm nơi tu luyện cho anh Ngô sau này”.
Ngô Bình cũng bất ngờ: “Sắp xếp cho ta một ngọn núi sao?”
Trần Hạc Niên cười nói: “Đó là chuyện đương nhiên. Anh Ngô là đệ tử tinh anh, có tư cách sở hữu cả một ngọn núi”.
Ngô Bình có chuyện cần hỏi anh ta nên mở miệng: “Anh Trần, tôi thấy người trên bảng Nhân Tiên, đa phần đều đến từ các thế lực lớn danh tiếng. Ý nghĩa của bảng Nhân Tiên này là sao?”
Trần Hạc Niên nói: “Anh Ngô có điều không biết. Bảng Nhân Tiên ban đầu, là do các thế lực lớn khác tranh đoạt cơ hội tiến vào Thiên Võ Mật Cảnh mà tạo ra. Sau này, bảng Nhân Tiên được gửi gắm nhiều ý nghĩa hơn, ví dụ như phân chia lợi ích đại hội Tiên Truyền, lôi kéo các nhân tài thế lực nhỏ về trong môn mình, vân vân”.
Ngô Bình: “Thiên Võ Mật Cảnh này lúc nào thì mở ra?”
Trần Hạc Niên: “Thời gian bất định, đại khái năm nay sẽ