“Minh Nguyệt Tông ở đâu?”, Ngô Bình hỏi tiếp.
Cô gái: “Ở Tiên Giới Nguyên Sử, đó là môn phái bảy sao”.
Ngô Bình: “Môn phái bảy sao ư? Ở đó chia cấp môn phái theo sao à?”
Cô gái gật đầu: “Đúng thế, tất cả các môn phái đều được hoàng triều Thái Sử sắc phong, sao càng cao thì địa vị càng lớn”.
Ngô Bình: “Hoàng triều Nguyên Sử khống chế cả Tiên Giới Nguyên Sử à?”
Cô gái: “Gần như thế, hoàng thất của hoàng triều thật ra là hậu duệ của Nguyên Sử Đạo Tôn, vì thế không ai có thể khiêu chiến quyền uy của họ”.
Ngô Bình nghĩ tới một chuyện nên hỏi: “Cô có biết Ngạo Thế Đan Tông không?”
Cô gái gật đầu: “Có, đó cũng là một môn phái cấp bảy. Nơi đó rất giỏi luyện đan, tầm ảnh hưởng còn cao hơn Minh Nguyệt Tông của chúng tôi một chút”.
Ngô Bình gật gù: “Cô chờ đấy, tôi sẽ đi cứu mẹ cô”.
Dứt lời, anh tiếp tục vung kiếm chém rắn. Người phụ nữ có thực lực phi phàm, vừa thoát một cái là bà ấy chạy ra xa ngay.
“Cảm ơn công tử đã ứng cứu”, tuy hơi kinh ngạc, nhưng bà ấy vẫn cảm ơn Ngô Bình.
Ngô Bình: “Đừng khách sáo”.
Người phụ nữ: “Tôi là Hàn Tố Lan - trưởng lão của Minh Nguyệt Tông, đây là Liễu Tâm Nhu, con gái tôi”.
Liễu Tâm Nhu bước tới hỏi: “Mẹ không sao chứ ạ?”
Hàn Tố Lan: “Mẹ không sao, con chờ đây nhé, mẹ đi cứu sư huynh và sư thúc của con”.
Dứt lời, bà ấy lấy một đạo phù ra rồi vung lên, ngay sau đó thì biến mất. Tiếp theo, bà ấy đã cứu nốt mấy người còn lại, nhưng những người này đều đã bị rắn độc hút quá nhiều tinh khí nên giờ đang hôn mê.
Hàn Tố Lan thở dài nói: “Xem ra không nay không thể hái thuốc được rồi, đành về trước vậy”.
Liễu Tâm Nhu: “Mẹ, hôm khác mình quay lại vậy”.
Hàn Tố Lan: “Nhưng chân dược rất hiếm, lần sau quay lại không biết nó còn ở đây nữa không”.
Ngô Bình hỏi: “Hàn trưởng lão biết đây là chân dược gì không?”
Hàn Tố Lan đáp: “Đây là cây Xà Thần, quả của nó là quả Xà Thần. Rắn bình thường mà ăn được quả này thì sẽ lập tức tiến hoá thành xà yêu, ngoài ra quả Xà Thần còn là chân dược cấp mười nên có rất nhiều công dụng”.
Ngô Bình ngoảnh ra nhìn thì thấy trên đỉnh cây Xà Thần đã kết bảy trái, trông quả này giống quả táo, nhưng có màu lam và được rất nhiều rắn ở phía dưới bảo vệ.
Hàn Tố Lan: “Công tử trông không giống tu tĩ ở Đại Ngũ Hành Giới”.
Ngô Bình: “Tôi là đệ tử của Ngạo Thế Đan Tông”.