Ngô Bình kể qua tình hình: “Sư huynh, em thấy đại sư huynh cố ý điều anh đi, chắc chắn bên này có chuyện rồi, chỉ là anh em mình không biết thôi”.
Dương Mộ Bạch ngạc nhiên: “Được, anh sẽ bay về ngay! Sư đệ, cậu phải cẩn thận đấy. Nếu đến đại sư huynh còn không giải quyết được thì chắc chắn chuyện này rất nguy hiểm”.
Ngô Bình: “Anh yên tâm, em biết rồi”.
Thông báo cho Dương Mộ Bạch xong, Ngô Bình vẫn thấy bất an, anh lây năm đồng tiền phép ra rồi reo một quẻ cho Diệp Thiên Tông, lập tức có hai sơ đồ xuất hiện.
Nhìn thấy sơ đồ đó, Ngô Bình biến sắc mặt, là quẻ đại hung!
Quẻ bói cho thấy ngày mai, Diệp Thiên Tông sẽ gặp hoạ đổ máu, hơn nữa còn thập tử nhất sinh.
Ngô Bình híp mắt lại đắn đó rồi gọi cho Đoàn Long, anh tin nếu Diệp Thiên Tông gặp chuyện lớn, chắc chắn Đoàn Long sẽ biết.
Lúc này, Đoàn Long đang ngồi chơi cờ với một tăng nhân trong nhà. Tăng nhân này rất trẻ, đã thế còn xinh đẹp với nụ cười luôn nở trên môi.
Đoàn Long nghiêm nghị, còn tăng nhân thì tươi cười.
Lúc này, có người mang điện thoại tới nói: “Anh Long, Ngô Bình gọi”.
Đoàn Long: “Ra ngoại nghe máy rồi bảo tôi không có nhà, đang làm nhiệm vụ ở nước ngoài”.
Người đó gật đầu rồi cầm điện thoại rời đi, sau đó ra một góc rồi nghe máy: “Alo”.
Ngô Bình: “Anh Long đâu?”
“Xin lỗi, anh Long ra nước ngoài làm nhiệm vụ rồi, chưa biết ngày nào về nước. Giờ đang giai đoạn đặc biệt nên tôi không thể liên lạc với anh ấy được”, người đó nói không hề có chỗ sơ hở nào.
Ngô Bình không nói gì nữa mà cúp máy luôn.
Tăng nhân: “Ngô Bình là người anh coi tọng, tại sao không nói cho cậu ta biết tình hình hiện giờ?”
Đoàn Long hạ một quân cờ rồi bình thản nói: “Cậu ấy là một thanh kiếm sắc bén, nếu để cậu ấy biết chuyện thì nhất định sẽ cá chết lưới rách với họ. Diệp Thiên Tông chết chắc rồi, không ai cứu được đâu. Để Ngô Bình không bị liên luỵ thì tốt nhất là giấu cậu ấy, chờ mọi việc xong xuôi, cậu ấy cũng không làm chuyện quá kích động”.
Tăng nhân: “Anh từng bảo Ngô Bình là một người thần kỳ, nhỡ cậu ta biết lại có cách giải quyết thì sao?”
Đoàn Long lắc đầu: “Không thể nào, Trương Nguyên Cổ đang giữ một vật rất quan trọng, mười tu sĩ Địa Tiên cũng không có giá trị bằng. Cấp trên nhất định sẽ đồng ý với mọi yêu cầu của ông ta, bao gồm cả việc hi sinh Diệp Thiên Tông”.
Tăng nhân: “Thật đáng tiếc, Diệp Thiên Tông vốn có cơ hội đột phá lên cảnh giới Địa Tiên mà”.
Đoàn Long cười lạnh: “Diệp Thiên Tông quá ngu xuẩn, kể cả lần này có thoát chết thì vẫn còn nhiều lần khác nữa”.
Tăng nhân: “Cấp trên làm vậy, khó tránh khiến người ta oán trách”.
Đoàn Long: “Phải chấp nhận thôi”.