Nói xong anh vung tay, cái bớt đen biến mất, để lộ ra gương mặt xinh đẹp.
Ngô Bình có chút bất ngờ: “Hóa ra bên dưới cái bớt là sắc đẹp tuyệt thế. Tôi không đoán nhầm thì cái bớt này là sau này mới có phải không?”
Người phụ nữ sờ mặt mình, giọng nói lại không mang theo sự vui sướng, run giọng nói: “Tiên lão gia, cậu mau khôi phục lại dáng vẻ trước đó cho tôi đi, bằng không mẹ con tôi chết mất!”
Ngô Bình nghe xong thì nhíu mày: “Tại sao cô lại nói thế?”
Người phụ nữ khóc lóc: “Tôi từng là con gái một nhà giàu, năm 15 tuổi được phong là mỹ nhân đẹp nhất thành Thượng Nguyên, người cầu hôn nối dài tới cổng thành. Khi đó tôi còn rất vui mừng, nhưng chưa được vài ngày, cô chủ nhà họ Niên phái người tới, biến tôi thành thế này, còn nói dám khôi phục thì sẽ giết cả nhà!”
Ngô Bình nhíu mày: “Tại sao lại có kẻ đáng ghét như vậy, còn đứa bé này thì sao?”
Anh nhìn cô bé kia, hơn hai tuổi, trên mặt cũng có một vết bớt che kín cả nửa gương mặt.
Người phụ nữ khóc lóc: “Cô chủ họ Niên kia không yên tâm nên bắt tôi gả cho tên ăn xin. Tên kia vừa bẩn vừa lười, tôi theo anh ta thì anh ta cũng thay đổi, biết tiến tới, làm ăn buôn bán nhỏ. Không tới nửa năm, chúng tôi có cuộc sống khá giả, tôi cũng mang thai”.
Ngô Bình hỏi: “Vậy sau đó cô ta lại nhắm vào con các vị?”
Người phụ nữ gật đầu: “Sau khi đứa nhỏ ra đời, vẻ ngoài cũng xinh đẹp. Cô chủ họ Niên kia lại nghe nói, sau đó biến con gái tôi thành thế này. Hôm sau, chồng tôi cũng chết ngay trên đường. Chúng tôi cùng đường, chỉ có thể xin ăn, không ngờ đụng phải mấy người sang trọng...”
“Nực cười!”, Ngô Bình giận tái mặt: “Cô yên tâm, cô chủ họ Niên gì đó còn dám tới hại cô, tôi sẽ dạy cô ta bài học!”
Tuy Nguyên Hạc không nói nhiều nhưng tâm tư lại tinh tế: “Cô chủ họ Niên kia tên là gì, trưởng bối là đệ tử hay trưởng lão của tiên giáo Thái Thanh?”
Người phụ nữ nói: “Anh trai của cô Niên kia là đệ tử tinh anh của tiên giáo Thái Thanh!”
Sắc mặt Nguyên Hạc trở nên khó coi, khẽ nói với Ngô Bình: “Sư huynh, có lẽ người này là đệ tử của Thần Võ đạo quân của Võ tiên tông – Niên Thành Uy!”
Võ tiên tôn – Thần Võ đạo quân là một trong ba võ tiên lớn của khuyên giới, thực lực phi phàm, đồng thời cũng là tam đệ tử của Huyền Đô lão tổ.
Ngô Bình nói: “Cho dù là đệ tử của tam sư bá thì tôi cũng không dễ dàng tha thứ đâu, cùng lắm là tìm sư tổ phân xử!”
Nguyên Hạc: “Sư huynh, không đáng đâu! Một người phụ nữ tầm thường thôi, anh có thể mang họ rời khỏi đây mà!”
Ngô Bình nói: “Mang họ đi!”
Nguyên Hạc: “Tôi biết sư huynh có lòng từ bi nhưng sư huynh có từng nghĩ là nếu anh ra tay trừng trị cô Niên, Niên Thành Uy kia sẽ ra tay. Tuy Niên Thành Uy là thiên kiêu nhưng kém xa sư huynh, sư huynh tất nhiên có thể đánh bại nhưng từ đó, thể diện của Thần Võ đạo quân cũng mất sạch. Dù sao đó cũng là sư bá của anh, là vai trên mà!”