Tô Phi cười nói: "Không cần, cậu chỉ cần nói nhà cậu có mỏ là được, những cái khác không quan trọng".
Ngô Bình nghĩ một lát, nói: "Được, vậy tôi sẽ giúp cậu".
Tô Phi rất vui mừng, liền giơ tay ra đập tay với anh, nói: "Chúc cho chúng ta thành công!"
"Bốp!
Còn chưa uống xong trà sữa, mẹ Tô Phi đã gọi đến.
"Tiểu Phi, con trai nhà người ta đã đợi con cả nửa ngày rồi đấy, sao con vẫn chưa đến? Bất lịch sự quá, mẹ không biết ăn nói với dì Chu của con thế nào đây".
Tô Phi đã có khí thế hơn hẳn, cười nói: "Mẹ, bạn trai con đến rồi, con còn xem mắt làm gì".
"Cái gì? Bạn trai con? Con đào đâu ra bạn trai?". Mẹ Tô Phi kinh ngạc, nói: "Nói mau, có phải con tìm đại một người làm bạn trai giả không?"
Tô Phi nói: "Tất nhiên là thật, không tin con sẽ dẫn anh ấy đến gặp mẹ".
"Được, mẹ và dì Chu đang đợi con, con mau đến đây".
Bỏ điện thoại xuống, Tô Phi bất lực nhún vai: "Ảnh đế à, giờ trông cậy vào cậu đấy, cậu nhất định phải cố gắng!"
Ngô Bình cười nói: "Cứ tin tôi!"
Tô Phi vốn đang đi xem mắt, mẹ cô ấy ở cách đây không xa, hai người liền đi tới đó.
Địa điểm gặp mặt là tầng sáu của tòa nhà Vân Đỉnh. Tòa nhà Vân Đỉnh là một công trình tiêu biểu của thành phố này, có 68 tầng, tầng sáu là một nhà hàng xa hoa, tầng bảy đến tầng chín là khu mua sắm cao cấp, hàng trăm nhãn hiệu cao cấp trên thế giới đều có cửa hàng ở đây.
Ở đại sảnh tầng sáu, Ngô Bình và Tô Phi vừa xuất hiện đã thấy hai người phụ nữ trung niên trang điểm đậm, đeo trang sức đá quý ngồi đợi.
Thấy Tô Phi, người phụ nữ mặc áo trắng liền đi tới, nói: "Tiểu Phi, con làm mẹ tức chết mất, con xem giờ là mấy giờ rồi? Tiểu Lý nhà người ta là người có địa vị, không thể bất lịch sự như vậy".
Tô Phi cũng tức giận: "Mẹ, không phải con đã nó sẽ đưa bạn trai đến sao? Sao còn bắt con xem mắt?"
Mẹ Tô Phi nhìn Ngô Bình, ánh mắt tràn đầy ghét bỏ và chê bai, bà chỉ vào Ngô Bình, hỏi: "Là cậu ta sao?"
"Đúng vậy!", Tô Phi ôm lấy cánh tay Ngô Bình, cố ý dựa rất gần.
Ngô Bình cảm nhận được một bộ phận ấm áp mềm mại nào đó, trái tim khẽ loạn nhịp.
Mẹ Tô Phi lắc đầu: "Được rồi, trò xiếc này của con không lừa được mẹ đâu. Tên nhóc này là nửa đường con kéo tới để làm lá chắn chứ gì".
Tô Phi vẫn mạnh miệng: "Mẹ đừng có nói bậy, Ngô Bình là bạn trai của con thật, bọn con đã hẹn hò một tháng rồi".
Sắc mặt cô Chu cũng rất khó coi, bà ta nói với mẹ Tô Phi: "Chị à, mấy người làm thế này là có ý gì vậy, chị coi em làm trò đùa đấy à? Có bạn trai rồi còn xem mắt làm gì, chị bảo em phải ăn nói với Tiểu Lý thế nào?"
Mẹ Tô Phi vội nói: "Em à, em đừng sốt ruột, tên này chỉ là giả mạo thôi, chị sẽ đuổi cậu ta đi ngay".
Sau đó sắc mặt bà ấy sầm xuống, nói với Ngô Bình: "Tên nhóc này, cậu cũng thấy rồi đấy, con gái tôi vừa có học thức, vừa xinh đẹp, nó còn biết đánh đàn piano, biết nhảy múa, cậu không xứng với nó đâu!"