Ăn cơm xong, Ngô Bình về phòng tiếp tục nghiên cứu tài liệu học võ, sau đó chọn ra vài nội dung để luyện tập. Anh không mong mình hiểu sâu được mọi thứ mà mục đích chính chỉ là để mở rộng tầm hiểu biết mà thôi.
Quyền ý có bảy cửa, cửa tiếp theo là “quan thông”. Quan thông có nghĩa là lĩnh hội, thấu hiểu toàn diện những kiến thức võ học mà anh từng được học. Với sự lĩnh hội và hiểu sâu sắc này, nếu như khả năng lĩnh ngộ của anh đủ tốt thì sẽ đạt tới “sơ ngộ”.
Sơ ngộ hay còn gọi là quyền ý sơ ngộ. Mỗi chiêu thức, mỗi thế võ thực chất đều mang trong mình một tư tưởng võ đạo khác nhau, không cái nào giống cái nào. Giống như một nhà thư pháp sau khi đã phỏng lại vô số tác phẩm của các danh hoạ đời trước thì dần hình thành nên một phong cách riêng cho mình.
Chẳng mấy chốc đã một giờ sáng, Ngô Bình liếc nhìn điện thoại thì thấy Bạch Băng đã chấp nhận lời mời kết bạn của anh, hơn nữa còn nhắn cho anh một câu: “Là Ngô Bình đó sao?”
Bởi vì đã quá khuya rồi nên anh không nhắn lại ngay mà nghỉ ngơi một lát rồi luyện Đoàn Thể Thuật cao cấp một lúc.
Đoàn Thể Thuật cao cấp này còn gọi là Đoàn Thể Thuật tám cấp, còn khó hơn những chiêu thức mà Dương Mộ Bạch truyền cho anh nhiều. Tổng cộng có bảy mươi hai động tác, cứ chín động tác hợp thành nhóm nhỏ, có tất cả tám nhóm như vậy, mỗi nhóm có hiệu quả khác nhau. Ngô Bình hiện đang luyện nhóm động tác đầu tiên.
Vừa vào thế của động tác đầu, Ngô Bình lập tức cảm thấy cơ thể khó chịu, chỗ nào cũng thấy đau nhức, tâm trạng thì vô cùng phiền não. Anh kiên trì giữ tư thế đó ba giây rồi mới nghỉ.
“Khó vậy sao!”, Ngô Bình rất ngạc nhiên. Đoàn Thể Thuật mà Dương Mộ Bạch truyền cho anh trước đó cũng không khiến anh thấy áp lực như thế này!”
“Lại nào!”
Ngô Bình không ngừng tập luyện, sửa sai, thời gian tập nâng lên từng chút một: năm giây, bảy giây, mười giây, một phút. Khi trời tờ mờ sáng, anh đã mệt đến nỗi mồ hôi mồ kê nhễ nhại, toàn thân đau nhức.
Ngô Bình đi tắm rửa rồi quay lại giường, lười đến nỗi chẳng buồn động đậy nữa. Nhưng anh hiểu rằng càng khó thì Đoàn Thể Thuật đó càng có hiệu quả phi phàm.
Anh vừa nghỉ ngơi một lát thì Lý Kim Tượng gọi điện thoại tới nói chuyện liên quan đến Huyết Li.
“Đội trưởng Ngô, chúc mừng cậu lập công”, Lý Kim Tượng mỉm cười nói.
Ngô Bình: “Đã bắt được Huyết Li rồi sao?”
Lý Kim Tượng: “Bắt được rồi, trước mắt đã đưa tới phòng thí nghiệm. Huyết Li này vô cùng có giá trị, cấp trên rất vui mừng”.
Ngô Bình: “Bắt được là tốt rồi. Có điều tra được người đứng sau Vương Quyết là ai không? Tại sao lại thả Huyết Li ở trên núi Tiên Hạc?”
Lý Kim Tượng: “Tôi đang định nói với cậu, tôi định cho đội Sấm Sét đi điều tra việc này”.
Ngô Bình: “Được rồi”.
Lý Kim Tượng: “Để thuận tiện cho cậu hành động, tôi đã giúp cậu tạo ra một thân phận mới là đội trưởng đội hình sự của tỉnh K. Đương nhiên, để không tốn thời gian của cậu thì những việc lặt vặt bên đó sẽ do một phó đội trưởng mà chúng tôi sắp xếp lo liệu”.