Tầng thứ mười là kiểm tra huyết mạch, kết quả vừa có, cậu thiếu niên đã nói: “Huyết mạch của anh tương đương với Chân Nhân thái cổ, cũng là cấp nghịch thiên siêu đẳng”.
Ngô Bình: “Vậy thì chắc tôi là võ vương chí tôn đúng không?”
Cậu thiếu niên: “Đúng thế, võ vương chí tôn 12 sao”.
Ngô Bình cười nói: “Sao bảo cao nhất là 10 sao?”
Cậu thiếu niên: “Bình thường là 10 sao, nhưng với quái vật như anh thì phải 12 mới đủ để đánh giá”.
Ngô Bình: “Mới có người được nhận định là võ vương truyền kỳ à?”
Cậu thiếu niên: “Người đó dùng thuốc nên tôi cho anh ta làm võ vương truyền kỳ một sao”.
Ngô Bình: “Ừm, thế cậu cho tôi huy hiệu võ vương truyền kỳ chín sao nhé?”
Cậu thiếu niên: “Được, hi vọng anh sớm đột phá lên Tiên Quân rồi lên ba tầng cuối”.
Ngô Bình: “Không lâu nữa đâu”.
Lúc này, đã có mấy trăm người tụ tập bên ngoài tháp Tiên Võ, có cả giáo viên và học viên. Người canh tháp cũng phải há hốc miệng, tin Ngô Bình vào tháp kiểm tra đã lôi kéo nhiều người đến xem náo nhiệt.
Có nhiều người đã chờ ở ngoài ba, bốn tiếng vẫn không chịu đi, họ nhất định phải chờ xem bằng được thành tựu của anh.
“Các người đoán thầy Ngô này có được võ vương truyền kỳ không?”, một người hỏi.
“Chắc được, dẫu sao người ta cũng là võ tông truyền kỳ rồi, hơn nữa còn được mười sao đấy. Nói chung kiểu gì cũng được võ vương truyền kỳ thôi, nhưng sao sẽ kém hơn, khoảng ba đến năm sao gì đó”.
“Hồi hộp thế nhờ”, một cô gái nói: “Nghe chuyện về thầy Ngô nhiều rồi mà chưa được gặp bao giờ, hi vọng thầy sẽ là võ vương truyền kỳ năm sao”.
“Năm sao? Nằm mơ đi! Hai sao đã hiếm rồi, ba sao còn ít hơn nữa, trong một trăm võ vương truyền kỳ kéo cũng không có nổi một người được năm sao đâu”.
Thiết Huyền nghe thấy thế thì nói: “Tôi tin thầy Ngô sẽ làm được, thậm chí còn trên năm sao luôn”.
Người kia nhìn Thiết Huyền rồi cười khẩy nói: “Trợ giảng như anh mà dám đọ độ tinh mắt với tôi à? Đúng là không biết tự lượng sức mình!”
Đúng lúc này, mọi người chợt ngừng bàn luận vì Ngô Bình đã đi ra.
Anh chắp tay sau lưng đang định rời đi thì bị biển người trước mặt doạ cho giật mình, có người nhìn thấy huy hiệu trước ngực anh thì hét lên: “Trời ơi! Võ vương truyền kỳ chín sao!”
“Trời đất! Chín sao thật kìa, đáng sợ quá!”
Giáo viên nói Ngô Bình không thể được năm sao lập tức tự vả vào mặt rồi chạy mất.
Ngô Bình chắp tay với mọi người ròi nói: “Cảm ơn mọi người đã quan tâm đến tôi”.
Lãnh Nhân và Thiết Huyền bước ra rồi cười nói: “Thầy Ngô, anh mau đi nhận thưởng đi”.
Ngô Bình: “Ai cũng được thưởng hết à?”
Thiết Huyền gật đầu: “Vì viện trưởng đã nhận được nhiệm vụ phải bồi dưỡng ba võ vương truyền kỳ trở lên trong ba nă, nên đã công bố giải thưởng cho thân phận này. Trong đó, võ vương truyền kỳ một sao sẽ được thăng làm giáo viên bốn sao và nhạn được 100 triệu Thần Long. Mỗi khi tăng thêm một cao thì sẽ được thưởng thêm 30 triệu! Hơn nữa, nếu có thể đạt được năm sao thì sẽ được thăng làm giáo viên năm sao”.