Liễu Thi Thi sửng sốt hỏi: "Giáo chủ, nếu thế chẳng phải Ngô Bình sẽ trở thành tiền bối của tất cả tụi con ư?"
Thái Hoàng giáo chủ cười nói: "Cậu ta là đệ tử của ba vị kiếm lão, vốn đã là bậc bề trên của chúng tôi rồi".
Ngô Bình cũng cảm thấy chuyện này không ổn, đến lúc đó vừa bước ra ngoài tất cả mọi người đã gọi mình là ông cố nhỏ vậy sẽ rất xấu hổ, bèn vội nói: "Giáo chủ, nếu như thế đệ tử sẽ vô cùng khó xử".
Thái Hoàng giáo chủ nhìn về phía cậu hỏi: "Vậy cậu muốn nhận ai làm sư phụ?"
Ngô Bình chớp chớp mắt nói: "Có thể cho đệ tử một chức trưởng lão cấp thấp, khỏi phải nhận ai làm sư phụ mà?"
Mọi người nhìn nhau, Thái Hoàng giáo chủ nói: "Cách ấy cũng được. Cậu tài giỏi như thế, mai sau chắc chắn cũng sẽ trở thành trưởng lão của giáo ta. Vậy đi, Thái Hoàng Giáo sẽ thêm một chức trưởng lão nữa tên là trưởng lão Kiếm Các, đãi ngộ cũng sẽ giống như những trưởng lão thượng viện khác. Từ giờ trở đi, cậu chính là trưởng lão Kiếm Các".
Ngô Bình nói: "Cảm ơn giáo chủ".
Liễu Thi Thi cười nói: "Chúc mừng Ngô trưởng lão!"
Giờ thân phận của Ngô Bình đã là thượng trưởng lão, tức trưởng lão thượng viện, mà Liễu Thi Thi chỉ là trưởng lão hạ viện, xét về địa vị thì Ngô Bình còn cao hơn cô ta.
Thái Hoàng giáo chủ: "Ngô Bình, cậu đã hiểu được ba mục Thái Hoàng, giờ có thể vào Cửu Chương Điện tìm hiểu sáu mục còn lại. Có thể hiểu được bao nhiêu thì phải xem tạo hóa của cậu".
Ông ta nói xong bèn vung tay lên, trước mặt Ngô Bình lập tức xuất hiện một cánh cửa, đằng sau là một tòa cung điện khác.
Ngô Bình gật đầu bước vào, sau đó cánh cửa bèn biến mất.
Một vị cố vấn hỏi: "Mọi người nói xem, Ngô Bình có thể hiểu được đến mục mấy?"
"Chắc mục năm, dù sao sư tổ cũng chỉ hiểu được sáu mục", một vị cố vấn khác nói.
Thái Hoàng giáo chủ nói: "Các người cũng biết thực ra chín mục Thái Hoàng cũng không phải hoàn toàn do sư tổ sáng tạo ra, mà là mượn 'gương Thiên Diễn' tính ra. Thế nên, sư tổ cũng chỉ có thể tu luyện tới mục sáu. Giờ mà đoán Ngô Bình có thể tu luyện tới mục mấy thì hơi sớm, chúng ta cứ mỏi mắt chờ mong đi!"
Sau đó, ông ta bèn nói với Liễu Thi Thi: "Liễu trưởng lão, ông nội cô là thượng trưởng lão, mấy năm trước cô đã kế thừa Đỉnh Ngũ Liên. Chỉ là vài năm gần đây, cô chưa nhận đệ tử nên các trưởng lão khác đã có đôi chút phê bình. Hay là thế này, tạm thời để Ngô trưởng lão vào Đỉnh Ngũ Liên ở, vậy thì chỗ cô cũng sôi động hơn chút".
Tất nhiên Liễu Thi Thi sẽ không phản đối, đáp: "Vâng, mọi thứ cứ nghe theo sự sắp xếp của giáo chủ đi ạ".
Bên kia, Ngô Bình bước vào trong một tòa cung điện, bên trong treo sáu bức tranh chữ dài cả trăm mét, trên mỗi bức đều chi chít cả mấy chục ngàn chữ và đồ án, cũng chính là sáu mục còn lại của chín mục Thái Hoàng. Sáu mục này rõ ràng khác với ba mục kia, nó càng huyền ảo hơn.
Ngô Bình bắt đầu nghiên cứu từ mục thứ bốn, dựa vào sự hiểu biết của cậu với Thái Hoàng Đồ thì cũng phải mất hơn một tiếng mới hiểu được. Chương năm càng khó hơn một chút, mất khoảng hai tiếng.
Sau đó, cậu tìm hiểu mục sáu, trong lúc đó Ngô Bình đã phát hiện nó có sự khác biệt với Thái Hoàng Đồ, có hơi chệch đường ray. Vì thế, Ngô Bình không tìm hiểu tiếp mà là ghi nội dung lại.
Tiếp tục quan sát mục bảy thì càng đi xa hơn, ít nhất có 20% nội dung khác xa với tinh túy của Thái Hoàng Đồ. Thậm chí, mục tám và chín còn đi ngược lại với Thái Hoàng Đồ, quả thật là một mớ bòng bong. Chẳng trách hồi đó sư tổ Thái Hoàng chỉ tu luyện đến mục sáu, ông ta mà tu đến mục bảy chắc đã tẩu hỏa nhập ma rồi.
"Tiếc ghê, năm mục trước trong chín mục của Thái Hoàng đều vô cùng ảo diệu, nhưng sáu mục sau lại bắt đầu đi chệch đường ray", sau khi nhớ hết những nội dung bên trên, cậu không ngừng lắc đầu, quyết định sau này sẽ chậm rãi so sánh và sửa chữa với bốn mục trước.
Đợi đến khi Ngô Bình đi ra khỏi cung điện đã là giữa trưa ngày hôm sau.
Cậu vừa đi ra, các trưởng lão đã chờ ở đó, trong đấy có cả Liễu Thi Thi.
"Ngô trưởng lão thu hoạch thế nào?", Thái Hoàng giáo chủ hỏi.
Ngô Bình: "Chỉ tìm hiểu được mục bốn và năm rồi đọc lướt qua mục sáu thôi".