Chỉ huy này khẽ cười: “Vâng!”
Thật ra chỉ huy này vốn là thuộc hạ của anh ở Thiên Long, là một trong số các long vệ năm đó. Mười ngày trước anh đã dẫn những long vệ này đến đây để bọn họ phụ trách quản lý quân Kim Châu hùng mạnh này.
Các long vệ này vẫn luôn cố gắng tu luyện theo yêu cầu của Ngô Bình, vì nhờ có sự chỉ dạy và bản lĩnh của Ngô Bình, bây giờ ai nấy cũng đã kích hoạt Nhân Tàng rất mạnh, có dũng khí không chịu khuất phục.
Lúc này một du mục già bước đến bên tường thành, ông ta đưa mắt nhìn ra đằng xa, cách đó một trăm mét có một đội quân Sói yêu cấp tốc đến gần.
Ông ta hét lên: “Người sói chết tiệt, đánh chết chúng, đánh chết chúng”.
Ông ta vội chạy đến trước mặt Ngô Bình, quỳ xuống đất nói: “Đại nhân, đám Sói yêu này đã hại chết cả gia đình tôi. Con trai tôi, cháu trai và cháu gái của tôi đều đã bị Sói yêu bắt đi. Đại nhân, xin cậu hãy trả thù cho những kẻ yếu đuối như chúng tôi”.
Ngô Bình đỡ ông ta đứng lên: “Ông cụ, những kẻ hung tàn này đều phải trả giá, nếu ông trời không công bằng thì tôi sẽ thay trời hành đạo”.
Ông lão vẫy tay, một nhóm du mục kéo dê bò đến: “Chúng tôi không có gì tốt đểu chiêu đãi đại nhân, cứ xem mấy nghìn con dê bò bên dưới là quà chúng tôi tặng cho các tướng sĩ”.
Ngô Bình cười nói: “Vâng, ông cụ, chúng tôi sẽ nhận dê bò. Gọi người trong tộc của ông đến đây để xem chúng tôi giết địch thế nào đi”.
Ông lão gật đầu, một lát sau mấy mười nghìn du mục tụ tập trên tường thành, họ căm hận nhìn chằm chằm đại quân hai trăm nghìn Sói yêu trước mặt, đại quân Sói yêu này đã giết chết tám mươi phần trăm du mục ở đây, tất cả họ đều là những người may mắn sống sót.
Khoảng cách ngày càng gần, mười dặm sau đó, Ngô Bình trầm giọng nói: “Phóng!”
Bốn nghìn pháo tiên đồng loạt được bắn ra, sau đó nổ tung khiến người ngựa của đối phương ngã văng, ít nhất có hai mươi nghìn sói binh bị nổ chết, máu văng tung tóe.
“Chuẩn bị, bắn!”
Khi đợt pháo thứ hai được bắn ra, bóng một con sói khổng lồ bỗng xuất hiện trên bầu trời thế trận của địch, bóng sói này uy nghiêm như trời. Nó giận dữ gầm lên, một kết giới xuất hiện trước đội hình, ánh sáng của pháo nổ ở trên nhưng nó vẫn bất động.
Ngô Bình cười nhạo: “Chỉ là một yêu bùa mà cũng dám xuất hiện làm xấu mặt tôi à?”
Anh lấy ra cung Long Xà ra, dùng hết sức kéo căng, sức mạnh từ trong Động Tiên liên tục rót vào, mũi tên trên cây cung ngày càng sáng, sát khí đáng sợ khiến thời gian như ngừng lại.
“Mũi tên Thứ Nguyên, phá!”
Mũi tên có chứa bí lực Thứ Nguyên, tiễn quang nổ tung trên kết giới, kết giới bỗng nứt vỡ, bóng sói đó gầm gừ một tiếng rồi biến mất.
Sau đó đợi pháo thứ ba bắt đầu tấn công, đại quân Sói yêu bị tổn thất một nửa dưới sự tấn công dữ dội, nhưng cũng có vài chiến sĩ khá mạnh chạy đến dưới tường thành.
Ngô Bình nói: “Doanh Sát Yêu, lên cho tôi”.