Ngô Bình: “Cô muốn tôi chữa cho cô à?”
Beni gật đầu: “Đúng, tôi nghe Hanami Tsukihime nói anh có y thuật cao siêu nên hi vọng anh có thể giúp tôi”.
Ngô Bình cười lạnh: “Cô bắt cóc người của tôi để ép tôi giúp cô à?”
Beni nói: “Tôi không dám”.
Cô ấy vỗ tay, Lạc Trường Sinh và Hanami Tsukihime và Shimizu đã đi vào, không ai bị thương gì.
Anh ngạc nhiên nói: “Hanami, có chuyện gì vậy?”
Hanami Tsukihime: “Anh Huyền Bình, Beni đưa bọn em đến đây xong thì đối xử rất tốt, đã thế còn chữa trị cho bọn em nữa”.
Ngô Bình: “Nhưng Miyo bị thương rất nặng”.
Beni nói: “Tôi rất xin lỗi, tôi làm vậy để thử y thuật của anh”.
Ngô Bình nổi giận: “Đánh người của tôi bị thương để thử y thuật của tôi ư? Cô to gan nhỉ!”
“Láo!”, các cao thủ ở xung quanh xuất hiện, ai nấy đều tức giận nhìn Ngô Bình. Tuy đã bị khống chế, nhưng không sợ hãi chút nào.
Beni quỳ xuống nói: “Xin anh bớt giận, tôi sẽ dâng bảo bối để đổi lấy sự tha thứ của anh”.
Thuộc hạ của cô ấy cầm một chiếc hộp gỗ đến, cô ấy mở ra rồi đưa cho Ngô Bình.
Ngô Bình nhận lấy xem thì thấy là một món pháp khí như la bàn, nhưng phức tạp hơn. Trên mặt có ba kim chỉ nam, chỉ vào các hướng khác nhau.
Anh nhìn rồi hỏi: “Đây là gì?”
Beni: “Tôi tình cờ lấy được thứ này, hình như nó có liên quan đến tiên phủ Quảng Thành”.
Tiên phủ Quảng Thành? Bạch Băng từng cho anh một con cóc ngọc, bên trong có ghi cách khai phá tiên phủ Quảng Thành.
Anh hỏi: “Dùng nó thì tìm được tiên phủ ư?”
Beni: “Muốn tìm được tiên phủ thì có mỗi nó thôi là chưa đủ, còn cần sách hướng dẫn, nhưng tôi không có”.
Ngô Bình nhận lấy cái hộp rồi nói: “Được rồi, nể mặt thứ này nên tôi sẽ tha thứ cho cô”.
Beni: “Cảm ơn!”
Ngô Bình: “Tôi có thể trị được chất độc cô mắc phải, nhưng cần có dược liệu. Giờ tôi viết rồi cô nhanh chóng bảo người đi mua về đây”.
Beni mừng rỡ nói: “Vâng”.
Beni bảo mọi người lui ra rồi nhanh chóng đi mua thuốc, Ngô Bình cũng thu bùa chú về, vì dùng nó cũng rất tốn sức.
Nhưng anh không thu hoan trận lại, vì vẫn chưa hoàn toàn yên tâm về Beni này.
Lạc Trường Sinh nói: “Chủ nhân định giúp cô ta thật à?”
Ngô Bình: “Chỉ giải độc cho cô ta thôi mà”.
Lạc Trường Sinh: “Không ngờ nhẫn hoàng Beni lại là phụ nữ”.
Ngô Bình: “Cô ta không gây khó dễ cho mọi người chứ?”
Hanami: “Không ạ, cô ấy cũng khá khách sáo với bọn em”.
Ngô Bình: “Anh định giết cô ta rồi đấy chứ, nhưng thấy cô ta thành tâm hối lỗi nên mới tha mạng”.