Lục Thiên Tường: "Lý Thiên Thánh, sau này liệu chúng tôi có thể nhờ anh ra mặt để giết hóa thân yêu ma vào thời điểm quan trọng không?"
Ngô Bình: "Được, chỉ cần anh cần, tôi nhất định sẽ giúp, dù sao yêu ma này cũng không phải thứ tốt lành gì”.
Lục Thiên Tường và người thanh niên kia vui mừng khôn xiết, vội vã hành lễ để bày tỏ lòng biết ơn.
Ngô Bình khoát khoát tay: "Không cần cám ơn tôi trước, trước khi tới đây tôi phát hiện ra bên ngoài có một số vật tổ. Những vật tổ này tựa hồ có thể hấp thu năng lượng từ vũ trụ chính, các anh có biết nguyên nhân tại sao không?"
Lục Thiên Tường: "Chuyện này tôi cũng biết sơ sơ, yêu ma tiến vào vũ trụ phụ tựa hồ là muốn tìm thứ gì đó. Đồng thời, trên người chúng cũng có bảo vật, có tác dụng liên lạc giữa vũ trụ chính và vũ trụ phụ, chuyển đổi thời không”.
Mắt Ngô Bình sáng lên: "Liên lạc với vũ trụ chính sao? Cho nên, những vật tổ này, kỳ thực có quan hệ với bảo vật kia sao?"
Lục Thiên Tường gật đầu: "Những vật tổ này thông qua trường năng lượng của bảo vật đó để gián tiếp mở ra đường dẫn tới vũ trụ chính, sau đó truyền năng lượng xuống”.
"Vậy anh có biết đám yêu ma này đang tìm cái gì không?”
Lục Thiên Tường lắc đầu: "Không ai biết”.
Ngô Bình tiếp tục hỏi: "Gần đây hình như không chỉ có một cấm địa, những cấm địa khác có liên quan tới hai người không?"
Lục Thiên Tường: "Cấm địa đều thuộc về Ỷ Thiên Cảnh, bởi vì hóa thân của yêu ma có thể thông qua mười cửa để thoát ra, mười lão tổ tiên của chúng tôi cũng lần lượt trấn áp các cửa thoát này”.
Ngô Bình: "Thì ra hai người là người một nhà. Mỗi người đều là hậu duệ của một trong số các cao thủ đó”.
Lục Thiên Tường: "Đúng vậy, chúng tôi đến từ cùng một đại gia tộc”.
Ngô Bình gật đầu: "Hai người một lòng kiên trì trấn giữ nơi này, tôi rất khâm phục”.
Lục Thiên Tường: "Lý Thiên Thánh, mời vào trong nhà nói chuyện”.
Sau khi được mời vào nhà, Ngô Bình chợt nghĩ đến đoàn người ở bên ngoài, nói: "Tôi phải dẫn thương đội của mình vào đây trước, ở bên ngoài rất nguy hiểm”.
Người thanh niên nói: "Lý Thiên Thánh, để tôi đi cho”.
Ngô Bình gật đầu: "Được. Anh nói với họ, đừng lo lắng, cứ đợi tôi đã”.
"Được”.
Sau khi người thanh niên đi khỏi, Ngô Bình nói: "Anh có thể trấn áp ma quỷ, xem ra sức mạnh của anh cũng không yếu hơn tổ tiên của anh”.
Lục Thiên Tường khẽ thở dài: "Chúng tôi kém xa so với tổ tiên. Cũng may, chúng tôi so với họ có thêm một ưu điểm là có thể nhờ vật tổ trợ giúp. Chúng tôi có thể hấp thu năng lượng của vũ trụ chính để tăng sức mạnh. Cho nên mặc dù tu vi không cao, nhưng nếu có trợ lực thì sức mạnh tổng thể không kém hơn tổ tiên”.
Ngô Bình: “Ồ, vậy là bọn anh có được vật tổ từ rất lâu rồi sao?”
Lục Thiên Tường: "Khi tổ tiên còn sống, báu vật kia không biết tại sao mà toả sáng và phóng ra hai mươi bốn hình ảnh trên bầu trời. Thông qua việc lĩnh hội hai mươi bốn hình ảnh này, chúng tôi mới có thể hấp thụ năng lượng của vũ trụ chính. Tuy nhiên, khi đó cũng có không ít sinh vật yếu ớt nhìn thấy những hình ảnh này, bọn họ vận dụng cách lý giải của mình để sáng tạo ra một vài phương pháp tu luyện. Đây chính là vật tổ mà anh biết. Có điều, những vật tổ này chỉ là bề ngoài, cũng không phải rất hữu dụng”.
Mắt Ngô Bình sáng lên: "Nói như vậy, anh có đầy đủ hai mươi tư hình ảnh vật tổ?"
Lục Thiên Tường gật đầu: "Đúng vậy. Lúc đầu, tổ tiên đã sử dụng bí pháp để ghi lại các hình ảnh đó”.