Lúc này, cơ thể của anh, Dương Thần cũng đạt đến Viên Mãn!
Hiền Vương Cảnh còn gọi là Nhân Vương, với cảnh giới này giúp cho cơ thể và tinh thần đều đạt đến cảnh giới cao nhất. Có thể nói là Thánh Nhân mạnh nhất, vua của muôn người!
Sau khi vết thương đã lành lặn, Ngô Bình cảm thấy thời cơ đã chín muồi lập tức ân cần săn sóc Đạo Thai.
Đã đến hạn ba năm, hai mắt anh tỏa sáng lập tức trở về bên cạnh Tử Thanh. Anh đã ở trong này ba năm, nhưng bên ngoài chỉ trôi qua một canh giờ.
Tử Thanh nhìn Ngô Bình xuất hiện, cười nói: “Được đấy, ba năm đã đạt đến Đạo Thai Cảnh rồi, còn có thể ngưng tụ được Đạo Loại!”
Ngô Bình: “Nhưng bảy Đạo Chủng này không phải mục đích cuối cùng, tôi muốn dùng hiểu biết của mình ngưng tụ Đại Loại mạnh hơn”.
Tử Thanh cười nói: “Bảy Đạo Chủng của cậu khi hình thành lập tức sẽ là Nhất Phẩm Đại Đạo, cậu chưa hài lòng sao?”
Ngô Bình: “Trên đời này đã có Vô Thượng Đại Đạo, tôi cũng có thể ngưng tụ Vô Thượng Đạo Loại. Chỉ là tôi cần cơ duyên đầu tiên thôi”.
Tử Thanh gật đầu: “Cậu tìm hiểu sự huyền ảo, không chừng có thể thành công”.
Lúc này có một vị võ tướng tiến vào đại sảnh, mỉm cười bái rồi nói: “Thánh Hoàng bệ hạ, tiệc Thiên Kiêu đã sắp xếp xong rồi, vài vị khách quý Thần tộc đã đến ngồi đông đủ. Với lại, hơn một ngàn vị nhân tài của Nhân tộc chúng ta cũng đã đến”.
Ngô Bình giật mình hỏi: “Hơn một ngàn vị thiên tài Nhân tộc?”
Tử Thanh nói: “Đúng vậy, tôi phải để bọn họ nhìn xem thiên tài đích thực ra sao. Chỉ có biết được khoảng cách, họ mới có gắng tiến lên thôi”.
Ngô Bình chớp mắt hỏi: “Sau đó thì sao?”
Tử Thanh: “Nếu như cậu đánh bại hai tên thiên tài Thần tộc kia, cậu chính là thiên tài số một của Nhân tộc. Chẳng phải, danh hiệu này rất vang dội sao?”
Ngô Bình cười nói: “Chị Tử Thanh, chỉ có danh hiệu thôi à?”
“Đương nhiên, còn có phần thưởng”. Tử Thanh nói: “Đi thôi, đã đến giờ rồi”.
Tiệc Thiên Kiêu được tổ chức ở trong đại điện mới xây, con đường khổng lồ trong điện nhanh chóng có hơn một ngàn người ngồi đông nịt. Vị trí chính giữa có hơn mười người Thần tộc ngồi ở đó, trong đó có hai người ngồi vị trí chủ.
Ngô Bình với Tử Thanh Thánh Hoàng một trước, một sau đi vào. Mọi người đều đứng dậy hành lễ.
Tử Thanh Thánh Hoàng gật nhẹ đầu: “Mọi người đừng đa lễ, mời các vị ngồi”. Sau đó, nàng đến ngồi trên ghế Thánh Hoàng.
Chỗ ngồi của Ngô Bình cũng không đặt phía dưới, mà đặt bên cạnh ghế Tử Thanh Thánh Hoàng. Đồng thời đã khiến cho mọi người có mặt ở đây, thấy được địa vị của anh trong lòng Tử Thanh Thánh Hoàng.
Mọi người dưới đài thấy thế đều lộ ra vẻ mặt hâm mộ, thậm chí có nhiều người còn sinh ra lòng ghen tỵ, nghĩ thầm anh dựa vào đâu được Thánh Hoàng để ý thế chứ?
Ba vị Chúa Tể cũng đã đến, họ ngồi ở hai bên dưới dài. Đằng sau xa hơn một chút chính là, một ít Cổ Thánh và Đại Thánh.
Có thể nói, tiệc Thiên Kiêu hôm nay được tổ chức vô cùng cao quý. Một vị Thánh Hoàng, ba vị Chúa Tể đều có mặt, theo đó các vị thiên tài trẻ tuổi của Nhân tộc được chọn cũng đã đến.
Tử Thanh: “Nhân tộc thật may mắn khi được sứ giả Thần tộc đại giá quang lâm, bổn hoàng ta kính sứ thần một ly”.
Nhóm Thần tộc đều nâng ly, những thiên tài còn trong tộc và chư thánh, ba vị Chúa Tể cũng nâng ly.
Mọi người uống xong đặt ly rượu xuống, có một thanh niên mặc quần áo màu vàng trong Thần tộc đứng lên. Người này không giống với Nhân tộc, đồng tử rất giống yêu tinh, vả lại còn là màu tím.
Thanh niên quần áo màu vàng kia cười nói: “Thánh Hoàng bệ hạ, hôm nay ta rất vui mừng khi hôm nay có thể đến quý tộc, gặp được nhiều thiên tài Nhân tộc như vậy. Phụ thân ta từng nói, Nhân tộc là tộc có tiềm lực dưới Thần tộc. Vậy nên ta thấy hiếm khi mình đã đến đây, nên có thể biết chút thực lực của thiên tài Nhân tộc cũng xem như chuyến đi này không tệ”.