Ngô Bình quay về chỗ ở, Hồ Tông Linh và Ninh Chức Tuyết đã đưa cả đống đơn hàng cho anh, đều từ các cửa hàng và Ngạo Thế Đan Đường đưa tới cho Ngô Bình luyện chế riêng.
Ngô Bình đếm qua thì thấy có 47 loại đan dược, anh thở dài một hơi rồi nói: “Ít mình cũng phải mất bảy, tám ngày mới luyện chế xong chỗ này được”.
Anh nói với Hồ Tông Linh: “Sau này ông hãy bảo với họ, tôi chỉ luyện chế đan dược từ cấp chín trở lên thôi, cấp thấp thì đừng mang đến đây”.
Đan dược cấp cao thì có lợi nhuận cao, anh cần kiếm được nhiều tiền trong khối thời gian có hạn, như thế mới có thể dùng được cánh cửa vận chuyển.
Sau khi lấy các dược liệu ở Ngạo Thế Đan Tông xong, Ngô Bình bắt đầu luyện chế đan dược. Anh làm ngày làm đêm gần như không nghỉ hay đi đâu cả.
Bảy ngày sau, anh đã hoàn thành hết các đơn đặt hàng, say đó mang đan dược đi tìm Minh Thiên.
Trong số các đan dược mà Ngô Bình luyện có 20 loại cho Ngạo Thế Đan Đường.
Nhìn thấy đan dược mà Ngô Bình mang tới, Minh Thiên cười nói: “Tốt quá rồi! Tối nay, bọn chị đang định mượn danh cậu để tổ chức một buổi đấu giá đan dược, cậu mang các đan dược này đến đúng lúc quá”.
Ngô Bình cười nói: “Sư tỷ, buổi đấu giá tổ chức ở đâu?”
Minh Thiên: “Ở Ngạo Thế Đan Tông mình luôn, Đan Tông cũng rất coi trọng buổi đấu giá này, thậm chí còn quảng cáo giúp mình cơ. Chị đoán sẽ có nhiều người tới tham dự lắm, chắc chắn không dưới mười nghìn”.
Ngô Bình: “Chị mà nói sớm thì em đã luyện chế thêm vài loại đan dược rồi”.
Minh Thiên cười nói: “Giờ cũng không muộn, cậu có hứng thú với đan dược trong tốp 30 của bảng Linh Đan không?”
Ngô Bình: “Tốp 30 đan dược đứng đầu ư? Loại nào ạ?”
Minh Thiên: “Số chị khá hên nên đã gom được dược liệu của Cực Thần Đan đứng thứ 25 trên bảng”.
Ngô Bình biết Cự Thần Đan, tác dụng của đan dược này phát huy tốt nhất ở giai đoạn Bí Thần. Uống đan dược này vào là có thể tăng khả năng ngưng tụ bí thần. Cũng nhờ đó mà Cự Thần Đan rất quý giá và đứng thứ 25 trên bảng.
“Sư đệ, có muốn thử không?”
Ngô Bình cười đáp: “Chẳng dễ gì mới gom đủ dược liệu, nhỡ em làm hỏng hết thì sao?”
Minh Thiên: “Dược liệu là dùng để luyện đan, dù có phí hết thì cũng không sao cả. Ít ra cậu cũng có thêm kinh nghiệm, biết đâu lại thành công thì sao”.
Ngô Bình nói: “Vậy thì triển thôi, nếu luyện chế thành công thì nó sẽ là đan dược quý nhất trong buổi đấu giá lần này”.
Minh Thiên nhường lại phòng luyện đan của mình cho Ngô Bình, sau đó đi lấy dược liệu và đứng hỗ trợ bên cạnh.
Mười phút đầu, trong lò bắt đầu có sự thay đổi, trên khoảng không của phòng luyện đan có mây đen kéo đến, sấm chớp đùng đoàng. Đây là thiên tượng trong quá trình luyện đan, hiện tượng này rất bình thường.
Không lâu sau, trên các đám mây xuất hiện các ảo ảnh của ma quỷ, chúng đang không ngừng kêu khóc như muốn lao xuống để đập vỡ lò luyện của Ngô Bình.