Bàn tay ấy có rất nhiều bùa chú độc ác, đó là một pháp thuật tàn độc có tên là Vạn Độc Huyết Thủ! Nếu trúng đòn tấn công này thì cơ thể sẽ nát vụn, nguyên thần cũng bị ảnh hưởng.
Thấy ông ta chưa gì đã ra đòn hung tợn, Ngô Bình thản nhiên đứng yên, sau đó vận dụng năng lực mà mình có được sau khi mở khoá được nguyên thần, đó là lãnh vực tinh thần.
Một luồng sức mạnh kỳ lạ bủa vây xung quanh, tất cả pháp thuật, thần thông xuất hiện trong phạm vi tinh thần của anh đều bị anh khống chế.
Vì thế, bàn tay máu kia đã đứng lại, sau đó quay ngược tấn công người đàn ông.
Ông ta không thể điều khiển được pháp thuật của mình, ánh mắt thoáng qua vẻ tuyệt vọng rồi hét lên: “Tha mạng!”
Nhưng tiếc là đã muộn, bàn tay máu đã chộp vào người ông ta. Một tiếng động vang lên, ông ta đã chết bởi chính pháp thuật của mình, đến nguyên anh cũng vỡ nát và biến mất.
Người đó đã chết, Ngô Bình phủi tay rồi nhìn quanh thì thấy mọi người đều cúi đầu xuống. Ai cũng tò mò không biết anh là ai mà mạnh thế.
Lúc này, có một người đàn ông mặc áo xanh đi nhanh ra, người này có khí chất phi phàm, gương mặt tươi cười, mi tâm có một bùa chú lửa rất bắt mắt.
Người đàn ông áo xanh chắp tay nói: “Tôi là Thường Minh Cổ của Hoả Diệm Môn”.
Ngô Bình đáp lễ: “Tôi là - Ngô Bình - Long chủ của Thiên Long”.
Bấy giờ mọi người mới ngớ ra, thì ra anh là Ngô Bình! Nghe nói nếu anh mà cố tranh vị trí võ lâm chí tôn thì đã giành được vị trí ấy rồi.
Thường Minh Cổ cười nói: “Long chủ Ngô, nghe danh đã lâu”.
Ngô Bình: “Không dám!”
Thường Minh Cổ: “Chỉ có Long chủ Ngô mới xứng với danh xưng Chân Nhân”.
Ngô Bình: “Anh nói vậy là sao?”
Thường Minh Cổ: “Có chưa đến một phần một trăm tu sĩ ở Tiên Giới được gọi là Chân Nhân. Cách gọi này có hạn chế về điều kiện rất nghiêm ngặt, nếu không đạt yêu cầu thì không được dùng danh xưng ấy. Trước kia, dưới Hạ Giới có quá ít tu sĩ nên cách gọi này mới được dùng lung tung như hiện giờ, gì mà Võ Thần, Võ Vương, Chân Quân với Tiên Quân. Ví dụ chỉ cần đạt đến tầng thứ ba cảnh giới Địa Tiên đã dám nhận là Chân Nhân rồi. Nếu ở Tiên Giới thì chỉ dám nói mình là tu sĩ Địa Tiên tầng thứ ba thôi, cùng lắm thì là cảnh giới Địa Tiên Thần Biến. Nếu chưa đạt tiêu chuẩn của Chân Nhân thì tuyệt đối không dám nhận bừa”.
Ngô Bình hào hứng nói: “Vậy điều kiện để được gọi là Chân Nhân là gì?”
Thường Minh Cổ: “Ở Tiên giới có cục kiểm tra, nếu đủ điều kiện thì tiên đình sẽ cấp danh xưng”.
Ngô Bình: “Hoá ra Chân Nhân là một danh hiệu à?”
Thường Minh Cổ: “Không chỉ Chân Nhân, mà Chân Quân, Tiên Tôn cũng thế. Tôi nhận được tin là sắp tới Hạ Giới cũng sẽ có một cục để kiểm tra như thế, chỉ ần tốn ít một trăm tiền báu là có thể kiểm tra được rồi”.
Ngô Bình: “Nhận được danh hiệu Chân Nhân thì có lợi ích gì?”
Thường Minh Cổ: “Lợi ích nhiều chứ, dù làm lính hay quan chức thì đều được ưu tiên. Nếu có thể trở thành Chân Quân hay Tiên Tôn thì địa vị càng cao hơn”.
Ngô Bình: “Nghe cách nói của anh Thường thì Hoả Diệm Môn của các anh thuộc Tiên Giới à?”
Thường Minh Cổ: “Đúng thế, Hoả Diệm Môn là môn phái hạng hai ở Tiên Giới”.