Người bán thấy mọi người không hứng thú gì mấy, biết không thể câu giờ thêm nữa, quyết định chào bán: “Mười viên đan dược, giá khởi điểm năm triệu tiền báu, mỗi lần tăng ít nhất hai mươi nghìn!”
Buổi đấu giá đã bắt đầu, không ngờ lại có rất nhiều người tranh giành như vậy, mức giá tăng dần từ năm triệu lên đến tám triệu thì số người tranh giành càng lúc càng ít, chỉ còn lại ba người.
Ngô Bình biết như vậy cũng đã đến lúc rồi nên ra giá tám triệu năm trăm nghìn..
Một người khác lập tức ra giá cao hơn, tám triệu năm trăm năm mươi lăm nghìn.
Phải nói là viên đan dược đó được tạo ra là để cho Ngô Bình nên đương nhiên anh không thể nào nhường cho người khác được, tiếp tục tăng giá.
Sau mấy lượt, mức giá đã tăng lên đến mười triệu nhưng đối phương vẫn chưa có ý từ bỏ.
Ngô Bình thầm than xui xẻo, bảo Tiên Nhi đẩy giá lên mười triệu một trăm nghìn.
Dường như đối phương đã cảm nhận được sự giàu có và lòng quyết tâm của Ngô Bình nên từ bỏ. Cuối cùng anh đã mua được mười viên Nguyên Chân đan với giá trên trời là mười triệu một trăm nghìn. Vì đây là cuộc đấu giá do tiệm tự tổ chức nên không có thêm chi phí khác.
Ngô Bình mua được Nguyên Chân đan thì lập tức cầm một viên lên quan sát, anh có thể cảm nhận được sức mạnh dồi dào chứa trong đan dược, hơn nữa, dường như sức mạnh đó và sức mạnh bản nguyên trong người anh đang hút nhau.
“Xem ra mình cũng có thể uống đan dược này, không biết hiệu quả như thế nào?”
Chính vào lúc đó, bùa ngọc trên người anh bỗng sáng lên, một cái bóng xuất hiện.
Miếng bùa ngọc đó được anh luyện chế cách đây không lâu, nếu người đeo nó gặp bất trắc thì bùa ngọc sẽ chủ động ghi lại cảnh tượng lúc ấy, sau đó truyền về cho bùa ngọc trong tay Ngô Bình, kịp thời cập nhật.
Hình ảnh hiển thị một luồng kiếm quang đáng sợ đang phóng thẳng vào trong sân nhà anh, một vài thuộc hạ của nữ đế tự đánh tan xác ngay tại chỗ.
Một con chó đen cũng không kịp né, bị kiếm quang đánh thành đống thịt nhão.
Sức công phá mãnh liệt đánh bay mọi người, sau đó anh đã nghe thấy tiếng hét thất thanh rồi đến tiếng la đau đớn của Ngô Mi.
Lúc này, một luồng sức mạnh đã chống trả, có lẽ là đại thần Côn Ngô ra tay, muốn đánh tan luồng kiếm quang nhưng vô dụng, hai luồng kiếm quang đáng sợ hơn ập xuống, mỗi luồng đều khiến cho lá chắn của đại thần Côn Ngô phải rúng động.
Tiếp ngay đó, một bóng người xuất hiện, là nữ đế Linh Hy. Linh Hy phất nhẹ tay, tiên quang xuất hiện, bảo vệ lấy trang viên, tạo thành lá chắn thứ hai ở vòng trong.
Ngô Bình nhìn thấy cảnh này thì giận điên người, nhưng anh không thể biểu hiện ra bên ngoài mà phải bình tĩnh nói với Tiên Nhi: “Tiên Nhi, tìm bùa sát sinh dùng một lần cấp bậc Chân Tiên mà không làm tiêu hao sức mạnh của người sử dụng”.
Tiên Nhi: “Tiểu Bình, loại bùa này đắt lắm, mặc dù uy lực lớn nhưng lại không có lời đâu”.
Cô ta vừa dứt lời thì liền có một số cửa hàng xuất hiện trước mặt Ngô Bình. Ngô Bình không có thời gian chọn, nói: “Tiên Nhi, cô hãy lọc tất cả các loại bùa theo tính sát thương”.
Tiên Nhi: “Ừm”.
Tiếp ngay đó, các lá bùa nối tiếp nhau xuất hiện trước mặt Ngô Bình. Để uy lực của các lá bùa sát sinh này được thể hiện trực quan, Tiên Nhi đã ghi rõ sức sát thương của mỗi loại.
Chẳng hạn như bùa sát sinh cấp Chân Tiên xếp thứ nhất tên là bùa Tuyệt Kiếm Thiên Sát, sức sát thương của nó cao đến một trăm tỷ vạn điểm. Khi tu sĩ bình thường vừa mới đạt đến cấp chân tiên, mượn thêm sức mạnh ngoại lực thì nhiều nhất cũng chỉ chịu nổi một trăm vạn điểm của lực sát thương.
Ngô Bình nhìn sơ báo giá, giá của loại bùa này là hai triệu rưỡi tiền báu.
Anh lập tức mua bùa Tuyệt Kiếm Thiên Sát không chút do dự.
Sau đó, anh nhìn sang bùa Tứ Nguyên Chu Tiên với sức sát thương ba ngàn vạn điểm được bán với giá hai trăm bốn mươi nghìn tiền báu. Anh mua liền năm tấm, tốn hết một triệu hai trăm nghìn tiền báu.
Anh mua bùa xong thì chẳng còn được bao nhiêu tiền, lập tức đến trận truyền tống, quay về Thiên Địa kiếm tông ở hạ giới.