Đường Băng Vân nhẹ nhàng bảo: “Không cần đa lễ”.
Sau đó, Chu Liên Kiệt vẫn khom nửa người, không dám đứng thẳng. Đến khi Đường Băng Vân đi xem trận đấu ở nơi khác, anh ta mới hỏi Ngô Bình: “Anh Ngô, vị Đường tiên tử này thuộc cấp bậc nào ở thần thổ thông thiên vậy?”
Ngô Bình hỏi lại: “Anh biết thần thổ thông thiên có bao nhiêu đệ tử không?”
Chu Liên Kiệt đáp: “Nghe sư trưởng nói rằng, thần thổ thông thiên có hàng triệu đệ tử”.
Ngô Bình nói: “Đệ tử thần thông có tư chất như Đường tiên tử, ở thần thổ thông thiên chưa có quá một trăm người. Anh nghĩ cô ấy có địa vị thế nào?”
Chu Liên Kiệt sửng sốt, một trăm người! Anh ta bèn hỏi: “Anh Ngô, Đường tiên tử có còn quay về thần thổ thông thiên không?”
Ngô Bình đáp: “Tất nhiên. Đến khi cô ấy đột phá Địa Tiên, sẽ phải quay về thần thổ tu luyện”.
Đã đến lúc Ngô Bình ra thi đấu. Anh nhảy lên võ đài. Đối diện là một tu sĩ vừa lùn vừa béo, mặt đen như đáy nồi. Vừa lên đài, người đó đã giậm chân, hai tay kết ấn, hét lên: “Trói!”
Ngay lập tức, Ngô Bình cảm thấy có một sức mạnh cực lớn trói buộc cơ thể mình. Gã béo lùn ấy bật ra một tiếng cười kỳ lạ, rút một thanh đoản đao ra, đâm về phía ngực anh.
Lúc này, Ngô Bình đã vận Như Lai Thần Công. Anh vừa dùng sức rất nhẹ đã nghe một tiếng “ầm” vang lên, tựa như có thứ gì đó vỡ nát vậy. Sức mạnh trói lấy anh cũng biến mất.
“Rầm!”
Đao còn chưa vung đến, đối phương đã bị anh đấm văng ra xa, sau khi rơi xuống đất, máu bắt đầu chảy không ngừng. Tuy chưa chết nhưng người đó cũng bị thương nặng.
Đánh bại đối thủ trong một chiêu, Ngô Bình nhảy xuống khỏi võ đài.
Lúc này, Chu Liên Kiệt không còn ở đây mà đã quay về Vô Tương phong. Anh ta phải báo cho phong chủ biết thân phận của Đường Băng Vân!
Vòng đấu loại đầu tiên đã kết thúc rất nhanh. Trong sáu mươi người bị loại, có hai mươi mấy người bị giết, hơn mười người bị thương nặng, số người bình yên vô sự chiếm chưa đến một nửa.
Bây giờ đã gần trưa. Vòng đầu đã kết thúc, chiều mai sẽ bắt đầu vòng đấu loại thứ hai. Mọi người giải tán, Ngô Bình và Đường Băng Vân tìm một nơi vắng vẻ để nghỉ ngơi.
Anh lấy một ít thức ăn ra. Cả hai ăn đơn giản vài món nhẹ. Lúc tham gia thi đấu, đệ tử Thục Sơn có phát cho mỗi người một quyển sách nhỏ, giới thiệu sơ lược về Thục Sơn kiếm phái.
Ngô Bình giở ra xem. Sách ghi rằng Thục Sơn kiếm phái bắt nguồn từ Thục Địa. Thời tiền sử, Thục Địa có rất nhiều thế lực mạnh. Sau này các thế lực ấy lần lượt chuyển đi, trong số đó, Thục Sơn phái còn một nhánh thế lực kiếm tu, phát triển thành Thục Sơn kiếm phái hiện nay.
Thục Sơn kiếm phái vẫn giữ liên lạc với Thục Sơn Môn vốn đã chuyển đến một nơi xa xôi. Đây cũng là nền tảng sức mạnh giúp Thục Sơn kiếm phái trở thành thế lực hàng đầu Địa Tiên Giới.
Thục Sơn kiếm phái có năm đỉnh, hai điện, một phủ. Năm đỉnh bao gồm Thanh Vân phong, Vô Tương phong, Tử Điện phong, Ngạo Lai phong, Ỷ Thiên phong. Hai điện là Thanh Liên điện và Trường Sinh điện. Còn một phủ chính là Hạo Thiên kiếm phủ.
Người sáng lập năm đỉnh, hai điện, một phủ vốn là tám trưởng lão của Thục Sơn kiếm tông, sau này mỗi người thành lập một nhánh, lập ra Thục Sơn kiếm phái.