Cậu Ba tên là Cường Ba. Bố gã tên là Cường Cự Long, là hoàng đế ngầm của thành phố này, một tay che trời.
Tuy nhiên Ngô Bình không tự mình hành động, bởi vì anh biết rằng Trương Quán Hầu có sức răn đe đối với Cường Cự Long hơn là một nhân vật tầm cỡ như anh.
Giống như một con ếch, nó có thể không sợ người, nhưng nó sẽ lập tức bỏ chạy khi nhìn thấy rắn. Nhưng trên thực tế, một con người mạnh mẽ hơn nhiều so với một con rắn cỏn con.
Trương Quán Hầu nhận được mệnh lệnh và ngay lập tức bắt đầu giải quyết việc này.
Cường Cự Long đang tắm thì nhận được điện thoại, ông ta đứng bật dậy, sắc mặt thay đổi, toàn thân run lẩy bẩy, run giọng nói: "Ông là, ông...ông Hùng?"
Ông Hùng là đại ca của bốn tỉnh xung quanh, mà chỗ dựa của ông ta ở tỉnh này cũng chỉ là một thuộc hạ của ông Hùng.
Giọng ông Hùng rất lạnh lẽo: "Cường Cự Long, ông chán sống rồi à, dám dộng vào người của ngài Thiên!"
"Cái gì? Ngài Thiên?". Cường Cự Long sợ chết khiếp, vội nói: "Tôi làm gì có, một nhân vật cỏn con như tôi sao có thể tiếp xúc với ngài Thiên được?"
Ông Hùng cười lạnh: "Thế à? Nhưng ông có một đứa con trai tốt đấy, nó đã đánh một cô gái. Mà cô gái đó chính là người thân của ngài Thiên!"
Cường Cự Long cảm thấy như sét đánh ngang tai, ông ta suýt nữa ngất đi, lập tức nói: "Tôi không biết việc đó, tôi đi điều tra ngay, tôi sẽ tra ngay..."
"Điều tra cái đầu ông!", ông Hùng tức giận gào lên: "Lập tức đưa con trai ông đi xin lỗi người đó. Cho dù người đó muốn ông chết thì các người cũng phải chết, biết chưa?"
Cường Cự Long thấy lạnh lẽo như rơi vào hầm băng, khóc nói: "Ông Hùng, ông hãy cứu tôi với..."
Ông Hùng tức giận nói: "Tôi cứu ông thì ai cứu tôi? Mau đi đi, nếu không tôi sẽ khiến cả nhà ông chết không có chỗ chôn!", nói xong ông Hùng tức giận cúp máy.
La Phi Phi ngủ rất say, vết thưởng đã khỏi hẳn, lúc này cô ấy đang ngồi trên người Ngô Bình xem ti vi. Ngô Bình đang bóc hạt dưa, bón cho cô ấy.
Hơn bốn giờ chiều, họ đang chuẩn bị bữa tối thì đột nhiên có người ấn chuông cửa.
La Phố mở cửa, một người đàn ông trung niên kéo một thanh niên vào. Hai người không nói không rằng quỳ xuống, khóc nói: "Xin tha mạng!"
Người nhà họ La giật mình, La Phi Phi trốn vào trong lòng Ngô Bình.
Ngô Bình không quay đầu lại, hỏi: "Ông là Cường Cự Long sao?"
Cường Cự Long vội gật đầu: "Vâng vâng, kẻ hèn này chính là Cường Cự Long".
Ngô Bình: "Con trai ông to gan thật, dám đánh bạn gái tôi. Nói đi, các người thích chết thế nào?"
Thanh niên kia hình như đã bị dạy dỗ một trận, mặt sưng vù. Lúc này ánh mắt gã tràn đầy oán hận, cắn răng nói: "Ai làm người đó chịu, anh đừng động vào bố tôi!"
Ngô Bình: "Cũng có khí phách đấy. Nhưng nếu không có Cường Cự Long chống lưng thì anh cũng không dám hoành hành ngang ngược thế này. Thế nên tôi không thể chỉ phạt một người, phải phạt hết".