Ngô Bình: “Ừ, tôi đã nhận được tin là ngày mai con đường sẽ mở”.
Hà Sở Sở thoáng lo lắng nói: “Vậy thì công tử phải cẩn thận, em nghe nói lần này có thêm mười người được đi trên con đường này”.
Ngô Bình cau mày: “Thêm mười suất nữa ư?”
Hà Sở Sở gật đầu: “Nghe đâu là một nhóm cường giả thần bí cũng tham gia, cụ thể thế nào thì em không rõ, nhưng chỉ biết họ rất lợi hại thôi, đến các cường giả trước đó cũng không sánh bằng”.
Ngô Bình: “Thế thì mười người này còn mạnh hơn Trương Ưng Thiên và Thần Phá Tiêu à?”
Hà Hi Niên: “Dù họ có mạnh thế nào thì cũng không bằng công tử được, tôi tin công tử nhất định sẽ thắng họ”.
Ngô Bình định nói gì đó thì thấy cành liễu trên người mình phát sáng, tiếp đến một tia sáng màu xanh chiếu xuống, Liễu thần đã xuất hiện.
Ngô Bình mừng rỡ: “Dì Liễu, sao dì lại ra đây?”
Liễu thần: “Dì nói chuyện với Thượng Thanh Thiên quên cả thời gian, mãi khi cảm nhận được khí tức của con đã về đại thế giới Thượng Thanh thì mới định thần lại”.
Ngô Bình: “Liễu thần, tu vi của Thượng Thanh Thiên thế nào ạ?”
Liễu thần: “Ông ta cũng là cường giả kỷ nguyên, ngoài ra còn là sinh linh Hỗn Độn, thực lực đương nhiên phải mạnh rồi. À, dì có chuyện cần nói với con, đại hội Chân Thánh lần này có thể sẽ mở kho báu cuối cùng đấy”.
Ngô Bình: “Nếu thế thì nó phải thuộc về con”.
Liễu thần cười nói: “Dì tin con, nhưng con cũng không được lơ là… A…”
Nói rồi, Liễu thần ngạc nhiên hô lên: “Huyền Bình, tu vi của con lại tăng thêm nhiều rồi, thực lực hiện giờ chắc không kém cường gỉa ba kỷ nguyên đâu nhỉ”.
Ngô Bình có vẻ đắc ý nói: “Dì Liễu, con đã trải qua Đại Thánh kiếp nên đã mở được một vũ trụ nhỏ”.
Liễu thần nghe xong thì mừng rỡ nói: “Mở được vũ trụ cho mình ư, chỉ cường giả cấp vũ trụ mới làm được thôi, không ngờ con lại làm được. Xem ra mấy lão già kia sẽ phải đau đầu rồi đây”.
Ngô Bình vội hỏi: “Dì Liễu, mấy lão già nào ạ?”
Liễu thần: “Lần này có thêm mười người đi trên con đường Chân Thánh, Thượng Thanh Thiên bảo với dì là mười người ấy đến từ mười gia tộc lớn. Tuy không hợp lệ, nhưng Thượng Thanh Thiên cũng không từ chối họ, đành phải cho thêm suất đấy”.
Ngô Bình: “Gia tộc nào mà hống hách thế?”
Liễu thần: “Các thế gia có cường giả kỷ nguyên trấn thủ, gồm cả cổ thần và cường giả Nhân tộc quy thuật Thần tộc”.
“Cổ thần ạ? Nghe danh đã lâu, vậy là con có thể gặp họ rồi”.
Ngô Bình không hề lo lắng, cổ thần thì sao? Cường giả kỷ nguyên thì sao, anh chấp được hết.
“Đây là bản đồ dì lấy ở chỗ Thượng Thanh Thiên, con xem trước đi”, Liễu thần đưa một tấm bản đồ cho Ngô Bình.
Anh xem xong thì thấy đây là bản đồ của con đường Chân Thánh. Từ đây có thể thấy, con đường này có ba đoạn, ai đi đến cuối cùng mới được mở kho báu cuối cùng. Đương nhiên giữa chừng cũng có cơ hội mở các kho báu, bí cảnh hoặc lấy được di vật mà người xưa để lại.
Xem xong, Ngô Bình nói: “Ai tạo ra con đường này vậy ạ?”