Ngô Bình: “Ừm, tôi xuống ngay đây”.
Một người đàn ông cao lớn đang mắng chửi một cách hung hăng với quản lý mới ở sảnh tầng một, Hoa Kiến Thành đứng ở phía xa quan sát chứ không tiến lại hỏi gì hết.
Ngô Bình vừa đến thì ông ta đã nói: “Cậu Ngô, đây là người mà chủ của Thiên Hạ Cư phái đến, cũng là một cao thủ”.
Ngô Bình đi về phía người đó, sau khi anh tới gần đã giơ tay ấn vai tên kia rồi cười nói: “Tiên sinh, có gì thì từ từ nói, chúng ta vào trong làm tách trà nhé”.
Tên kia thấy người mình tê rần rồi bị Ngô Bình lôi đi như một con rối, thuộc hạ của hắn cũng chạy theo, nhưng không kịp nên Ngô Bình và người đàn ông đã mất hút.
Vào trong rồi, Ngô Bình mới buống tay, tên kia ngồi xuống rồi ngẩng lên lo sợ nhìn Ngô Bình.
Anh nói: “Tên có râu lúc trước đi rồi, giờ tôi thay vị trí của gã, nếu các người dám đên đây gây sự, tôi sẽ đánh chết đấy”.
Người trong nghề nên rất hiểu nhau, tên kia sợ hãi rồi gật đầu nói: “Xin lỗi, chúng tôi sẽ đi ngay!”
Thấy nhóm đó bỏ đi, Hoa Kiến Thành cười nói: “Thiên Hạ Cư là đối thủ số một của Đệ Nhất Cư chúng tôi, nhưng họ kinh doanh thua mình nên chắc chưa chịu để yên đâu”.
Ngô Bình: “Tôi không quan tâm việc cạnh tranh của các ông, nhưng nếu họ dám sai ai đến thì tôi sẽ xử hết cho ông”.
Hoa Kiến Thành mừng rỡ: “Cảm ơn cậu Ngô”.
Ngô Bình trở về phòng của mình, tìm kiếm nhiều thông tin khác nhau trên Internet và tiếp tục tìm hiểu về vũ trụ này. Dù sao anh cũng vừa mới tới vũ trụ này, hiểu biết của anh đối với nó không bằng người bản địa.
Sau một thời gian, anh ta sẽ tái sinh trong một vũ trụ khác với một thân phận khác, nếu anh không đủ hiểu biết về thế giới này, anh ta sẽ dễ dàng bị bại lộ tung tích.
Thực khách ngày càng ít, sau mười giờ tối, lượng phương tiện đã giảm 80% nhưng vẫn còn rất nhiều xe đậu ở khu nhà đầu tiên.
"Những người này đêm rồi mà không về nhà sao?" anh hỏi.
Một thuộc hạ ngoài hai mươi tuổi bên cạnh nói: "Tiên sinh, những người này không cần rời đi vào buổi tối".
Ngô Bình: "Ồ, tại sao họ lại không rời đi?"
Tên người thuộc hạ là Diêu Cương, anh ta cười đầy ẩn ý, chỉ vào phía sau và nói: "Khi tiên sinh đến có thấy tòa nhà màu trắng không?"
Ngô Bình: "Có thấy".
Diêu Cương: "Trong tòa nhà kia có cả KTV và phòng cho khách, nhiều khách ở lại đó qua đêm sau khi ăn".
Ngô Bình: "Trong khách sạn có KTV không phải là điều bình thường sao ?"
Diêu Cương cười nói: "Chỗ chúng ta không giống vậy, sự khác biệt ở đây là có nhiều gái nhà lành trong đó. Những ông chủ lớn đều thích 'rau sạch' như vậy".
Ngô Bình giật mình: "Gái nhà lành?"
Diêu Cương: "Chính là những cô gái có gia đình, còn trẻ đẹp. Họ không giàu nhưng chi tiêu phung phí nên phải đến đây để kiếm thêm".
Ngô Bình gật đầu, cầm dao cắt tỉa lên ban công tỉa vài bông hoa, cây cỏ.