Cậu thiếu niên: “Tầng này kiểm tra tiềm năng, chúng tôi sẽ kiểm tra giới hạn sức mạnh, sức chịu đựng và lực bùng phát, thể chất và nhận thức rồi tổng hợp điểm. Tiềm năng của võ đạo chia thành chín cấp là hạ hạ, hạ đẳng, hạ, đẳng, thượng, thượng đẳng, thượng thượng, tuyệt thế và nghịch thiên”.
“Quá trình kiểm tra rất đơn giản, hầu như chỉ mất nửa tiếng thôi”, cậu thiếu niên nói.
Ngô Bình gật đầu: “Bắt đầu đi”.
Ngô Bình được yêu cầu đứng lên một bức bản đồ hình tròn, xung quanh lập tức xuất hiện các tia sáng có màu sắc khác nhau, các tia sáng này quét lên người anh để ghi lại các số liệu.
Trong lúc đó, Ngô Bình cảm thấy sức mạnh trong người mình bị các tia sáng ấy kích thích, sau đó tạo ra phản ứng.
Nửa tiếng sau, tất cả tia sáng biến mất, Ngô Bình đã mệt nhoài. Thì ra trong nửa tiếng ấy, sức mạnh trong người anh không ngừng chống lại tia sáng nên anh mới mất sức.
Cậu thiếu niên cười nói: “Chúc mừng, kết quả kiểm tra là tiềm năng cấp nghịch thiên”.
Cậu ta vừa nói dứt câu thì lấy ngay một cái hộp vàng rồi đặt trước mặt Ngô Bình: “Đây là phần thưởng của đại đế Tiên Quốc để lại, chỉ có ai đạt cấp tuyệt thế hoặc nghịch thiên thì mới được nhận”.
Ngô Bình mở hộp ra thì thấy bên trong có một chiếc bình hình tròn, anh mở ra tiếp thì có một quả cầu sáng to như nắm đấm bay lên, nó được 24 tầng bùa chú bao phủ, có phật Thích Ca đang ngồi bên trong, tay trái đang cầm một con rồng, hình như đức phật đang tụng kinh, ánh sáng toả ra khắp muôn nơi, để giác ngộ cho chúng sinh.
Nhìn thấy viên đan dược ấy, Ngô Bình ngạc nhiên nói: “Niết Bàn Kim Đan!”
Trong sách cổ có viết đây là đan dược là Đại La Kim Tiên đã thu thập sức mạnh niết bàn để luyện chế thành. Uống đan dược này vào thì khi gặp nguy hiểm, niết bàn sẽ sống lại rồi hoá nguy thành an nên nó rất có giá trị.
Ngô Bình cất đan dược đi, sau đó nghỉ ngơi một lát rồi hỏi: “Tầng thứ chín kiểm tra vận khí à?”
Cậu thiếu niên: “Đúng, kiểm tra vận khí cần một dụng cụ chuyên biệt nên sẽ mất khoảng một tiếng”.
Ngô Bình gật đầu: “Bắt đầu thôi”.
Anh đi lên tầng chín, lập tức có một ánh sáng hình cột bao phủ, anh không có cảm giác gì đặc biệt cả.
Cậu thiếu niên nói: “Vận khí của anh đã được sao chép, sau đó đưa đến một nơi khác để kiếm tra. Vận khí cũng được chia làm chín loại giống tiềm năng”.
Ngô Bình không hiểu vận khí thì sao chép kiểu gì, nhưng anh không buồn nghĩ nhiều, mà bình tĩnh chờ kết quả.
Một tiếng sau, cột sáng biến mất, cậu thiếu niên cũng đang chờ tin, nhưng mãi sau vẫn không thấy kết quả đâu.
Ngô Bình mất kiên nhẫn: “Sao thế? Bảo nửa tiếng thôi mà?”
Cậu thiếu niên cười nói: “Chúc mừng, thời gian càng kéo dài thì chứng tỏ vận khí càng nhiều”.
Từng giây từng phút trôi qua, Ngô Bình dứt khoát ngồi khoanh chân lại luyện khí, cứ thế đến buổi sáng hôm sau.
Đến gần giữa trưa, thiếu niên bỗng cười nói: “Đã có kết quả, vận khí của anh vượt qua cấp bậc nghịch thiên, còn hơn bao nhiêu thì tạm thời vẫn không thể đo được”.