Ngoài ra, ngoại trừ phẩm cấp, đan dược còn có chất lượng không giống nhau, chia làm chín loại: hạ hạ phẩm, hạ phẩm, trung hạ phẩm, trung phẩm, trung thượng phẩm, thượng phẩm, thượng thượng phẩm. cực phẩm và tuyệt phẩm.
Nhìn thấy hạ hạ phẩm luyện hình đan cấp hai đã bán hơn mười nghìn tiền Linh, anh lập tức biết mình đã bán Nhập Bí Đan với giá quá rẻ.
Anh hỏi: "Đan dược nào đắt nhất ở đây?"
Tiểu nhị hai mắt sáng như đèn pha, nói: "Nơi này có Bí Lực Đan giúp người sử dụng cảm nhận được bí lực, còn có Đại Bí Đan trợ giúp người sử dụng đột phá Bí cảnh!"
Ngô Bình nhìn vào cái gọi là Bí Lực Đan, đó là một viên đan dược cấp bốn hạ phẩm. Anh quan sát đan dược, trong viên đan này ẩn chứa một loại bí lực, đại khái là dựa vào bí lực này để cảm ứng được bí lực. Viên đan này có giá một trăm tám mươi nghìn tiền Linh!
Viên đan còn lại cũng kém xa so với đan dược của anh, tác dụng của nó không bằng một phần mười đan dược do anh luyện chế. Nhưng chỉ một viên đan dược như vậy mà giá cao tới ba trăm nghìn tiền Linh!
Dựa theo tiêu chuẩn nơi này, Nhập Bí Đan của anh ít nhất là đan dược cấp năm, hơn nữa còn là thượng phẩm!
Đó là anh còn không có lò luyện đan tử tế để luyện chế, nếu như có lò luyện đan, hiệu quả so với Nhập Bí Đan hiện tại còn tốt hơn nhiều!
Ngô Bình suy nghĩ một chút, nói: "Tôi muốn cả hai viên",
Sau khi tiêu hết bốn trăm tám mươi nghìn tiền Linh, Ngô Bình cầm hai viên đan rồi rời đi. Ngay khi ra ngoài, anh nuốt đan và phân tích dược lực của nó.
Chờ khi Ngô Bình đến hiệu thuốc rồi thì đã phân tích hai loại đan dược đâu ra đấy.
Đến nơi, anh bắt đầu mua dược liệu, sau đó chuẩn bị đi về để luyện Đại Bí Đan và Bí Lực Đan.
Hai loại đan dược này cần hơn 50 loại dược liệu, anh đã mua đủ cho mười lò. Cuối cùng đi thanh toán thì cũng mới hết gần 400 nghìn tiền Linh. Số tiền này còn chưa bằng tiền anh mua đan dược.
“Xem ra ở bất kỳ đâu, đan dược cũng là ngành cá kiếm nhất”, Ngô Bình lẩm bẩm.
Các tiêu sư vác dược liệu về nhà họ Quý, ông cụ Quý đã bày xong tiệc từ lâu, sau đó đã tiếp đãi bọn họ hơn hôm qua rất nhiều.
Sau khi ăn no uống say, Ngô Bình đã đến phòng luyện đan. Đây là phòng do ông cụ Quý dặn người làm riêng nên được đặt ở một nơi yên tĩnh trong viện, ngoài còn có rừng trúc nên rất khó bị người khác quấy rầy.
Ngô Bình gọi thiếu gia nhà họ Quý đến, sau đó bảo cậu ta làm đan đồng cho mình rồi tiện thể dạy cậu ta luyện đan luôn.
Lò thứ nhất, anh sẽ luyện Bí Lực Đan. Điểm quan trọng của đan dược này không phải là dược liệu, mà là bí lực. Trong lúc luyện chế, Ngô Bình cần truyền bí lực của mình vào, ngoài ra còn cần lưu lại bí văn.
Bí văn thật ra chính là sự biến tướng của bí chú. Tác dụng nó tương tự như bí chú, thêm công dụng của dược liệu nữa thì có thể khiến người ta dễ dàng cảm nhận được bí lực, sau đó hấp thu và luyện hoá nó.
Thậm chí, sau này khi tiến vào Bí cảnh rồi, cũng có thể dễ dàng tu luyện ra bí chú.
Ngô Bình luyện lò này đầu tiên để lấy kinh nghiệm, sau đó liên tục điều chỉnh tỉ lệ dược liệu. Nhưng bí văn hơi phức tạp, anh đã thử vài lần nhưng đều thất bại. Đến lần thứ ba mới miễn cưỡng thành công.
Hai lò đan dược đầu toàn là phế đan, tới lò thứ ba anh mới chính thức luyện chế ra luyện một lò Bí Lực Đan đầu tiên với thành phẩm là năm viên đan dược.
Anh uống một viên rồi cảm nhận dược lực. Một lát sau, anh đoán ít nó cũng là đan dược cấp bốn thượng phẩm.