Trán Ngô Bình ướt đẫm mồ hôi: “Người mạnh nhất trong lịch sử? Ý anh là hạ giới sao?”
“Đúng thế, mười thiên kiêu này đều được sinh ra ở hạ giới nhưng sau này họ trở thành bá chủ của vạn giới”, đối phương nói.
Cuối cùng Ngô Bình cũng đã hiểu tại sao giờ đối phương mới nói cho mình biết nội dung thử thách rồi.
Anh thở dài nói: “Yêu cầu của Đại Đạo Quân Long Hổ cũng quá cao rồi, muốn tôi đấu với mười người mạnh nhất, tôi đánh sao lại?”
Đối phương: “Anh có thể đến đây chứng tỏ anh có năng lực đó”.
Ngô Bình: “Được thôi, tôi phải làm sao để đánh với mười người này?”
Đối phương: “Mười người này bảo vệ ba món bảo bối được tạo ra khi Đại Đạo Quân còn trẻ, anh phải lấy được bảo bối, khi ấy mới xem là vượt qua thử thách”.
Ngô Bình: “Nếu chỉ là một thử thách, tại sao bên ngoài Tiên cảnh Long Hổ lại rộng lớn như thế?”
Đối phương: “Sau này Tiên cảnh Long Hổ sẽ là nơi lập thân của anh. Trong Tiên Cảnh có thiên địa linh căn được Đại Đạo Quân dời đến vào năm đó và một vài thần dược đỉnh cấp. Sau khi vượt qua thử thách, anh chính là chủ của Tiên cảnh Long Hổ”.
Đôi mắt Ngô Bình sáng rực: “Sau này Tiên cảnh Long Hổ là tài sản riêng của tôi?”
“Đương nhiên!”, con rối nói: “Đến lúc đó anh chính là chủ của Tiên Cảnh”.
Ngô Bình hít sâu một hơi, lại hỏi: “Vậy thì trận truyền tống mà anh nói sẽ đưa tôi đi đâu?”
“Nơi thử thách thứ hai”.
Ngô Bình: “Nơi thử thách thứ hai? Rốt cuộc có bao nhiêu nơi thử thách?”
Con rối: “Bây giờ, nơi anh sắp trải qua là trận thử thách thứ nhất, sau đó còn hai cái nữa. Có thể vượt qua hết ba thử thách thì sẽ tự động thăng cấp lên Đạo Tử, đi đến đạo cung Long Hổ để gặp Đại Đạo Quân Long Hổ”.
“Ba thử thách, vượt qua trận đầu tiên sẽ nhận được một phần truyền thừa của Đại Đạo Quân và ba món bảo bối, cùng toàn Tiên cảnh Long Hổ. Vượt qua trận thứ hai có thể nhận được nhiều truyền thừa hơn và có được sự an bài của Đại Đạo Quân”.
Ngô Bình: “Sau khi vượt qua thì sẽ đi thẳng đến nơi thử thách thứ hai sao?”
Đối phương: “Muốn đến nơi thử thách thứ hai thì tu vi của anh phải đạt đến cảnh giới Long Môn”.
Ngô Bình nói: “Nói như thế, tôi tạm thời không cần đến nơi thử thách thứ hai”.
Đối phương: “Đúng thế, đợi khi anh trở thành Tiên Quân Long Môn rồi thì sẽ đến nơi thử thách thứ hai”.
Ngô Bình thở phào, bây giờ anh không có thời gian để rời đi đâu, việc cần làm quá nhiều bèn nói: “Được, vậy bắt đầu đi”.
Nhưng khi Ngô Bình đi vào mây mù, người bên dưới không còn nhìn thấy anh nữa, bây giờ họ đang ở dưới tưởng tượng đủ điều.
“Mọi người nói xem, leo lên đến chín nghìn bậc sẽ gặp cái gì?”
“Không biết, có lẽ người đó sẽ đi vào nơi truyền thừa?”
Lúc này Hồng Lăng cũng dựa vào thực lực mạnh mẽ, ý chí kiên cường trèo lên đến hơn bốn nghìn bậc nhưng nếu tiếp tục lên trên nữa, cô ấy cũng không còn sức. Dù như thế, mọi người cũng đều nhìn thấy thực lực lớn mạnh của Thục Sơn kiếm phái, có thiên tài như Hồng Lăng, Thục Sơn chỉ càng mạnh hơn.
Ngay lúc này một luồng tiên quang rơi xuống, một cái kiệu vừa sang trọng vừa lớn xuất hiện. Có người đàn ông bước xuống từ trên kiệu, hắn nhìn các bậc thềm cười nói: “Cũng may người đầu tiên chỉ mới trèo lên đến bốn nghìn bậc”.
Bên cạnh có người thấy khí chất của hắn siêu phàm bèn nói: “Người thứ nhất đã vào trong rồi”.
“Vào trong rồi?”, sắc mặt thanh niên thay đổi, hai phụ nữ bước ra từ đằng sau hắn, vẻ mặt nghiêng nước nghiêng thành. Người phụ nữ đô vàng nói: “Thiếu chủ, không ngờ hạ giới thế mà cũng có thiên tài như vậy, không biết anh ta đi đến cuối chưa”.
Sắc mặt thanh niên không tốt lắm: “Bố bảo tôi nhất định phải lấy được truyền thừa của Đại Đạo Quân Long Hổ, giờ xem ra có thêm một đối thủ cạnh tranh mạnh rồi”.
Người phụ nữ đồ xanh khác nói: “Thiếu chủ, vẫn chưa biết tình hình người này thế nào, chi bằng gọi anh ta xuống”.