Ngô Bình sững sờ: "Thế giới này vẫn luôn thay đổi sao?"
Truy Điện: "Đúng vậy. Gần như mỗi ngày đều có những thay đổi rất nhỏ. Hiện tại tu vi của cậu còn thấp nên còn chưa cảm giác được. Người có tu vi đủ cao thì bất cứ lúc nào cũng đầy rẫy nguy hiểm, nếu làm không tốt thì công sức trước đó sẽ uổng phí. Ngoài ra, hàng tháng sẽ có một sự thay đổi tương đối rõ ràng, mỗi ba tháng sẽ một sự thay đổi quy mô trung bình, hàng năm có một sự thay đổi quy mô lớn. Trong một hoàn cảnh như vậy, đừng nói đến việc tu luyện, ngay cả việc duy trì tu vi của bản thân cũng rất khó khăn".
Ngô Bình: "Nếu hoàn cảnh thay đổi thường xuyên như vậy thì tu sĩ mạnh mẽ phải có hệ thống tu hành của riêng mình."
Đôi mắt to của Truy Điện sáng lên: "Đúng vậy! Cường giả thực sự đều có hệ thống tu luyện của riêng mình, không ngờ cậu vừa mới tới đây liền lĩnh ngộ được điều huyền bí này".
Ngô Bình lạnh nhạt nói: "Ta luôn đi tìm con đường tu luyện của mình, dù không tới nơi này thì ta cũng sẽ làm điều này".
Dừng một chút, anh nói: "Nói trắng ra chính là phải đi một con đường không phụ thuộc vào hoàn cảnh bên ngoài".
Truy Điện: "Đúng vậy. Nhưng nói thì dễ, làm thì cực kỳ khó. Theo tôi được biết, trong số Nhân tộc các cậu, người có thể làm được điều này chỉ có một số ít, còn lại đều là người bình thường, không đáng nhắc tới".
Ngô Bình không khỏi nói: "Truy Điện, tu vi của ngươi không cao, nhưng ăn nói cũng lớn lối thật. Sao hả, chỉ có kẻ mạnh nhất của Nhân tộc mới đáng được ngươi coi trọng đúng không?"
Truy Điện cười lạnh: "Không phải là tôi lớn lối, nhưng tôi hiểu một điều. Mặc dù những sinh vật đó mạnh hơn tôi, nhưng cuối cùng kết quả của chúng tôi đều giống nhau, đó là rơi xuống đất như lá trên cây, rồi mục nát thành bùn, không ai có thể tránh khỏi! Trừ khi có thể tìm được con đường của chính mình, không để ý đến quy tắc biến hóa của thế giới, không ngừng khiến chính mình mạnh lên".
Ngô Bình: "Ừ, ngươi nói có lý".
Truy Điện: "Chàng trai trẻ à, hãy cố gắng tu luyện. Sau này cậu sẽ phát hiện ra rằng những gì cậu đạt được ở đây sẽ có ích rất lớn cho tương lai của cậu!"
Ngô Bình: "Có ích rất lớn? Nghĩa là sao?"
Truy Điện: "Sau này cậu sẽ biết".
Lúc này, Truy Điện nằm xuống và nghỉ ngơi trong phòng của Ngô Bình.
Có được công pháp của thế giới này, Ngô Bình không quan tâm đến việc lên đường nữa, ngay lập tức anh bắt đầu tu luyện.
Anh nhanh chóng hoàn thành cấp đầu tiên của cảnh giới Linh Khu. Dù công pháp chỉ cần năm kinh mạch, nhưng Ngô Bình đã luyện mười kinh mạch. Điều thú vị là trong số mười kinh mạch mà anh đã mở, chỉ có ba kinh mạch trùng khớp với kinh mạch trong công pháp, còn hai kinh mạch còn lại thì anh không biết.
Anh dứt khoát mở thêm hai kinh mạch. Được sự hướng dẫn của công pháp, anh nhanh chóng tìm ra hai kinh mạch này. Quá trình khơi thông tương đối thuận lợi, khi kinh mạch khơi thông, chân khí trong cơ thể sẽ được thông suốt. Mười hai kinh mạch, cứ ba kinh mạch tạo thành một vòng tuần hoàn chân khí, mỗi kinh mạch đều được chia sẻ và có tổng cộng 220 vòng tuần hoàn chân khí.
Còn năm kinh mạch, cứ ba kinh mạch tạo thành một vòng tuần hoàn chân khí, chỉ có mười vòng tuần hoàn. Bằng cách này, số lượng vòng tuần hoàn của Ngô Bình gấp 22 lần so với các tu sĩ khác!
Khi vòng tuần hoàn chân khí được thiết lập, 220 vòng tuần hoàn xuất hiện trong cơ thể của Ngô Bình. Loại vòng xoáy chân khí này có tác dụng rất mạnh, có thể liên tục luyện hóa và thanh lọc chân khí, khiến chân khí ngày càng tinh khiết và mạnh mẽ hơn. Cốt lõi của cảnh giới Tôi Nguyên mà anh sẽ bước vào tiếp theo là sử dụng vòng xoáy năng lượng chân khí để tôi luyện linh nguyên.
Lúc này, Ngô Bình bắt đầu dập tôi luyện nguyên thần. Tu sĩ thông thường tôi luyện nguyên thần sẽ lần lượt trải qua mười vòng xoáy chân khí. Sau khi được tôi luyện bởi từng vòng xoáy một, chân khí sẽ ngày càng tinh khiết và mạnh mẽ hơn. Thông thường, sau khi lặp đi lặp lại việc tinh luyện hàng trăm lần, có thể thu được linh nguyên thuần khiết hơn.